Who are you ? - Tập 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng lại !!!

Yên Nhi ( bước ): Mày là học sinh mới hả ? Tên gì ? Học lớp nào ?

ViVi: Nhược Hà Uyển Vi, lớp 10S

Yên Nhi: Mày có quan hệ gì với anh Mặc Ngôn ?

ViVi: Chẳng có quan hệ gì cả!! Mà chị là ai, sao lại hỏi những điều đó ?

Lan Hương ( đàn em của Yên Nhi ): Ê con kia, mày đui à!! Ngay cả khoa khôi của Điệp Vũ là Yên Nhi tiểu thư lớp 12S mà cũng không biết à ?

ViVi: Tôi không biết, tôi không quan tâm mấy cái chức danh nhảm nhí đó

Yên Nhi: Mày...

ViVi: Nếu các chị không có việc gì thì tôi về lớp trước đây

Yên Nhi: Tao chưa nói xong ai cho phép mày đi.

Lan Hương: Mày nói thật đi, mày có quan hệ gì với anh Mặc Ngôn ?

Hạ Anh ( bạn cùng lớp Yên Nhi ): Chắc lại là mấy con ranh, không biết trời biết đất bám theo anh ấy chứ gì..

ViVi: Cái...cái...cái gì ?..Hơ ... sao trường này lắm người mắc bệnh ảo tưởng vậy trời! Tôi mà lại thèm bám lấy cái tên biến thái đó á ?..Hớ.. ai bám lấy ai cần phải xem lại đó ~.~

Yên Nhi: ???? Không cần biết là có hay không, tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng đến gần anh ấy. Nếu không thì đừng trách tao..

ViVi: Tôi mà thèm đến gần anh ta sao ?

Yên Nhi ( mặc kệ ): Đi thôi.

ViVi: Ơ này, tôi còn chưa nói xong mà !!

Buổi sáng hôm sau, tại phòng của Mặc Ngôn.... 

Mặc Ngôn ( tỉnh dậy ): Không...gggg ViVi. Lại là giấc mơ này. Tại sao chứ, tại sao mỗi lần kết thúc điệu nhảy là em lại biến mất.. tại sao em không thể ở bên anh...ViVi... tại sao em lại thất hứa ?

Trường THPT Năng khiếu Điệp Vũ, tại thư viện

ViVi: Các anh muốn gì ?

Shin: Hehe...Bọn anh chỉ muốn rủ em đi chơi thôi!

ViVi: Xin lỗi, em không đi đâu. Các anh có thể vui lòng tránh đường, em cần lấy quyển sách kia.

Bảo: Không tránh đó, thì sao nào ?

ViVi: ...

Khắc Minh: Học nhiều làm gì ? Đi chơi với tụi anh đi!

ViVi: Đã bảo là không, em còn phải đi học, đi làm thêm... Không có rảnh rỗi như các công tử nhà giàu các anh. Nếu các anh còn không tránh ra, em sẽ đi báo với giám thị đó.

Khắc Minh: Haha... Em định báo như thế nào hả ?

ViVi: Báo rằng các anh ở đây chọc ghẹo nữ sinh, còn mặc đồng phục sai quy định.

Mặc Ngôn: ( Nhìn thấy )

Shin: Haha...Em không biết anh là ai sao ? Ba anh là tổng giám đốc công ty đá quý Ruby Land lớn nhất nước ta đó, 2 người này cũng là con của các đại tài phiệt trong nước..

ViVi: À... Vậy ra các anh là 3 kẻ ăn bám cha mẹ à, đáng sợ nhỉ!!??

Shin: Con kia mày... Mày có tin tao có thể khiến mày đuổi học trong 1 nốt nhạc không ?

Mặc Ngôn ( ra mặt ): Vậy cậu có tin tôi có thể cho công ty Ruby Land sập trong vòng 1 nốt nhạc không ?

ViVi: ( Giong nói này... quen quen... không lẽ lại là..)

Khắc Minh: Hàn Mặc Ngôn..

Shin: Thằng kia, mày...

Bảo: Shin, câm miệng...Cậu ta là người của tập đoàn Shy

Khắc Minh: Thôi đi Shin, cậu ta có thể mang mớ đá quý nhà cậu ra mà chọi cá đó.

ViVi: ( Chọi cá, anh ta có thế lực lớn như vậy sao ? )

Shin: Tôi chỉ...chỉ muốn rủ cô ấy đi chơi thôi chứ có làm gì đâu.

Mặc Ngôn: Cậu có phải gay không ?

Shin: Hả ? Không...tôi là con trai...hoàn toàn chuẩn men

Mặc Ngôn: Chính vì cậu là con trai nên mới không được tiếp cận cô ấy

ViVi ( lẩm bẩm ): Đây là cái kiểu lí lẽ kiểu gì vậy ?

Khắc Minh: Cô ấy là bạn gái của anh à ?

ViVi: Không phải

Mặc Ngôn: Đúng, cô ấy là bạn gái tôi

ViVi: ...(*đơ luôn*)

Khắc Minh: Vậy chúng tôi xin lỗi, đi thôi Shin.

Mặc Ngôn: Em mọc rễ ở đó rồi à ?

ViVi: Có anh mọc rễ ở trên đầu á... Cái gì mà " Đúng, cô ấy là bạn gái tôi". Ăn có thể ăn bừa nhưng nói không thể nói bừa như vậy. Anh cứ đồn bừa như vậy, người khác cứ tưởng là thật đó

Mặc Ngôn: Thì là thật mà !!

ViVi: Anh...anh thật là ngang ngược quá đi. Em nhận em làm bạn gái của em khi nào ? Ai làm chứng ?

Mặc Ngôn: Là em nói - anh làm chứng

ViVi: Em hỏi anh, anh cứ nói là trước đây chúng ta quen biết nhau, còn nói em là..là bạn gái anh. Vậy chúng ta quen biết khi nào, em nhận làm bạn gái anh khi nào ? Anh nói thử xem..

Mặc Ngôn: Năm em 7 tuổi.

ViVi: Anh đừng nói lung tung nữa. Cho dù..cho dù là có thật đi nữa thì chuyện đó cũng đã lâu lắm rồi. Có thể chỉ là lời nói đùa của con nít, anh để tâm làm gì..

Mặc Ngôn : Anh là muốn để tâm, em thật sự không nhớ ra anh ??

ViVi: Nói tóm lại là em với anh không có quan hệ gì hết. Chuyện trước đây em không quan tâm chỉ biết là...sau này và bây giờ em không muốn có một tí quan hệ nào với anh hết.

Mặc Ngôn ( lạnh lùng ): Lặp lại những điều em vừa nói đi..

ViVi: ...

Mặc Ngôn ( quát to ): LẶP LẠI

ViVi: ( im lặng ).... Emmm...em qua bên kia..lấy...lấy...sachsh ( chuồn lẹ thôi không ở đây bị anh ta bóp cổ chết không chừng.. quay lại, bước )

Mặc Ngôn ( đi ): Nhược Hà Uyển Vi

ViVi: ????

Mặc Ngôn: Anh mất 9 năm để đi tìm em không phải để nhận lại câu đó. Em nghĩ em có thể thoát được anh sao ? Xin chia buồn với em rằng kể từ giây phút em gặp lại anh thì vận mệnh của em đã nằm trong tay anh rồi.

ViVi: Emm..em..

Mặc Ngôn: Nói đi..

ViVi: Em..em thật sự không nhớ được những chuyện trước năm 7 tuổi.

Mặc Ngôn: Tại sao ?

ViVi: Đừng bắt em phải nhớ lại, xin anh đó...hic..hic..

Mặc Ngôn: Được rồi...Chỉ cần em nhớ kỹ rằng không được quyền biến mất 1 lần nào nữa. Hiểu không ?

ViVi: (*gật gật*)

Trong lúc hoảng loạn, ViVi đã hứa:

" Sẽ không bao giờ rời xa Mặc Ngôn nữa"

Liệu rằng ViVi có ý thức được mình đã hứa gì không ?

Liệu rằng ViVi có thực hiện được lời hứ đó không ??

Ngày hôm sau

An Kỳ: Cậu giúp mình lấy quyển từ điển đằng kia đi ?

ViVi: Ừa

An Kỳ: Không phải quyển đó, quyển đằng sau cậu ấy

ViVi: À..ừ..

An Kỳ: Sao hôm nay cậu lạ quá

ViVi: Ừ

An Kỳ: ~,~

ViVi: À không, ý mình là quyển này đúng không ?

An Kỳ: ViVi khai thật đi, cậu có chuyện gì ?

ViVi: Cũng không có gì đặc biệt, mình nghĩ vu vơ ấy mà

An Kỳ: Vậy cậu nghĩ gì, nói cho mình nghe được không ?

ViVi: À..An Kỳ, cậu có biết Yên Nhi là ai không ?

An Kỳ: Ý cậu muốn hỏi là Trương Yên Nhi, lớp 12S ?

ViVi: Ừa

An Kỳ: Đương nhiên là mình biết chị ấy.

ViVi: ???

An Kỳ: Chị ta là khoa khôi của trường suốt 2 năm qua mà. Là con gái độc nhất của 1 gia đình có tiềm lực kinh tế xếp thứ 5 toàn Châu Á. Cũng đồng thời là cháu gái hiệu trưởng, nghĩa là em họ của Hội trưởng Mạch Vỹ. Mà sao cậu lại hỏi vậy ?

ViVi: À... Hôm qua mình vừa được diện kiến chị ta. Nói khó nghe hơn là chị ta đi đánh ghen với mình.

An Kỳ ( hét lớn ): SAO ? ĐÁNH GHEN ?

ViVi: Suỵt...nhỏ nhỏ thui...cậu muốn cả trường biết à.

An Kỳ: Xin lỗi...xin lỗi.. Cậu nói chị ta đánh ghen cậu ?

ViVi: Cũng không hẳn, chỉ là cảnh cáo thui!!

An Kỳ: Mà đại mỹ nam nào lại xui xẻo lọt vào mắt xanh của chị ta vậy ?

ViVi: Còn không phải là tên ngang ngược kia sao

An Kỳ: Ý cậu là Hàn Mặc Ngôn, người đã cứu cậu hôm trước ấy hả ?

ViVi: Không hắn thì còn ai ?

An Kỳ: Hahaha.. Xem ra cuộc sống sau này của cậu ở Điệp Vũ sẽ thú vị lắm đây..haha..

ViVi: Cậu có phải là bạn của mình không vậy ?

An Kỳ: Hahaha..Được rồi, mình không cười nữa. Mà nhắc đến Yên Nhi mới nhớ, cuộc thi " Miss Điệp Vũ " 2 tháng sau sẽ tổ chức đó. Cậu đi đăng kí đi.

ViVi: Mình đăng kí làm gì ?

An Kỳ: Cậu vừa xinh đẹp, thông minh lanh lợi, lại nhảy giỏi, không thi phí lắm!!

ViVi: Thôi đi, mình không ham cái danh hiệu đó với lại mình muốn sống một cuộc sống yên bình, không có hứng thú tranh giành với cái gì Yên Nhi hoa khôi kia.

An Kỳ: Tiếc quá, cậu mà thi chắc chắn cậu sẽ có giải đó.

ViVi: Hihi..Cảm ơn cậu. Aa.. Sắp đến giờ mình phải đi làm thêm rồi, tụi mình về đi.

An Kỳ: Aa..Đúng rùi, cả trường mọi người cũng về hết rồi!! Phải về nhanh để cậu còn đi làm thêm nữa.

ViVi và Kỳ mải nói chuyện nên không chú ý có người trong thư viện đã nghe được hết câu chuyện của 2 người, là Hội trưởng Mạch Vỹ

Một lúc sau, tai phòng Hội trưởng Hội học sinh

Mạch Vỹ: Có 1 chuyện không biết cậu có muốn nghe không ?

Mặc Ngôn: Cậu lau hết dấu son trên mặt đã rồi hẵng nói

Mạch Vỹ: Ơ... Lúc nãy tôi vô tình gặp được cô mèo nhỏ của cậu ở thư viện. Cậu có biết tôi nghe được gì không ?

Mặc Ngôn: Nếu cậu không nói thì tôi đi ra ngoài đây

Mạch Vỹ: Khoan...tôi nói...tôi nói.. Hình như cậu đã vô tình khiến con mèo nhỏ của cậu thành tình địch của em họ tôi rồi.

Mặc Ngôn: Trương Yên Nhi ?

Mạch Vỹ: Ừ. Con bé đã yêu cậu từ lúc còn nhỏ đến bây giờ. Nếu không phải ba mẹ nó nỡ xa nó thì chắc nó đã chạy sang Anh học cùng cậu rồi!

Mặc Ngôn: Cậu lạc đề rồi!

Mạch Vỹ: Được rồi...được rồi...cậu đúng là vô cảm mà!! Điều tôi muốn nói là cô mèo nhỏ của cậu, cậu nên bảo vệ cho tốt. Tôi hiểu rõ cô em họ của mình. Nó sẽ bất chấp thủ đoạn để đạt được điều nó muốn. Mà cũng may là cô mèo đó không chịu tham gia Miss Điệp Vũ không chắc sẽ có nhiều chuyện xảy ra lắm đấy.

Mặc Ngôn: Miss Điệp Vũ ? Không chịu tham gia sao ?

Mạch Vỹ: Ukm

Mặc Ngôn: Mạch Vỹ, tôi cần cậu giúp 1 chuyện. 

Mạch Vỹ: Nói thử xem.

Mặc Ngôn: Nhược Hà Uyển Vi là nhận được học bổng toàn phần ??

Mạch Vỹ: Ukm

Mặc Ngôn: Tôi muốn cậu truất quyền được nhận học bổng của cô ấy.

Mạch Vỹ: Chuyện đó cũng dễ thôi. Nhưng mà tại sao phải làm vậy ?

Mặc Ngôn: (*im lặng*)

Mạch Vỹ: Nè, tôi hỏi cậu đó! Cậu thật ra là thích cô ấy hay hận cô ấy đây ?

Mặc Ngôn: Có khác nhau sao ?

Mạch Vỹ: Ừ, không khác nhau! Cô gái nào bị cậu thích hay bị cậu ghét cũng không có kết cục tốt đẹp gì cả.

Mặc Ngôn: Chuyện lần trước cậu điều tra đến đâu rồi ?

Mạch Vỹ: Tôi đã cho người điều tra quá khứ của Uyển Vi, chắc sắp có kết quả rồi. Không hiểu sao lần này họ làm ăn chậm chạp như vậy.

                                                                         To be continued



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC