ngày 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cứ chìm vào những suy nghĩ miên man, tôi chăng thể hình dung được thực tại

tôi đang làm những gì? lý do tôi tồn tại?

cơn mất ngủ cứ đeo bám tôi không dứt, những lo âu và cả sợ hãi ngày càng nhiều, tôi không thể ngừng suy nghĩ

tôi sợ ánh mắt người đời dè bỉu, sợ những lời bàn tán

càng thích ai tôi lại thấy mình càng không xứng

mọi thứ xung quanh thật vô nghĩa khi tôi chẳng thể nhìn chúng bằng màu sắc tươi sáng của cuộc sống, nó vô vị và tẻ nhạt

tôi ghét mình vì tôi chẳng thể tập trung vào bất cứ điều gì

đầu tôi đau nhứt mỗi khi tôi có gắng tập trung

nếu tôi được ôm người mà tôi thương trong lòng thì tốt biết mấy




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net