2. Owen x Jay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

· Owen, Shelly, Jay cùng dùng một loại ngôn ngữ (tiếng hàn, hoặc tiếng anh) để giao tiếp cùng nhau.

· WARNING OOC!!!

Bầu trời đầy mây.

Nó đen ngỏm.

Gió thổi làm những tán cây động đậy liên tục.

Dấu hiệu của cơn mưa. Nó báo cho ta biết, sắp mưa rồi.

Owen ngẩng đầu nhìn trời, hắn thầm rủa:

"Biết ngay mà..."

Shelly nghe được, quay mắt nhìn hắn rồi nói:

" Nếu đã biết thì đáng lẽ cậu nên nói cho bọn tớ biết, hoặc là đem 2 cây dù mới phải."

Hắn không đáp, chỉ nghĩ thầm trong lòng, tớ muốn đi chung dù với cậu đấy đồ ngốc...

Shelly thở dài, chỉ vì một đám trẻ con quậy phá, bọn họ mất luôn cây dù duy nhất mà họ có hiện tại.

"Chúng ta không nên đứng đây quá lâu đâu, ở đây khó bắt xe lắm đấy."

Jay nghe cô nói vậy, anh chậm rãi nói:

"Gần đây có khách sạn..."

Owen nghe thế liền cao hứng:

"Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi!"

"...tình yêu" anh nói nốt hai từ còn lại.

Owen cứng người, Shelly lại tiếp tục thở dài.

"Chỉ có loại khách sạn đó thôi sao. Còn loại khác không?" Hắn bĩu môi.

"Đang tìm." Jay cầm điện thoại lướt lên lướt xuống, rồi lắc đầu.

Owen giật cái điện thoại trên tay anh, hắn nhìn nhìn.

"Có 2 cái khách sạn gần đây nhất. Một cái là là love hotel, cái còn lại là loại bình thường."

"Không phải nên chọn cái khách sạn bình thường sao? ... Jay, cậu muốn làm gì mờ ám à...??" Shelly nhìn Jay bằng cái nhìn đầy thâm ý.

"Thông báo hết chỗ rồi..." Owen đen mặt nói.

Anh cũng gật đầu, như đang xác minh tính xác thực của thông tin hắn vừa nói.

Thật hả trời...

Shelly than thở trong lòng.

Sau một vài phút suy nghĩ, cả bọn quyết định đội mưa đi tới cái love hotel đó.

"Này... Còn 2 phòng thôi á? Cô đang đùa bọn tôi đó hả??" Owen lớn tiếng chất vấn.

"Thành thật xin lỗi vì sự bất tiện này. Nhưng gần đây khách sạn chúng tôi đã tiếp đãi một đoàn khách từ ngoại quốc nên số lượng phòng cho phép khách thường thuê đã bị hạn chế. Chúng tôi thật sự rất lấy làm tiếc vì vấn đề này."

Cô tiếp tân trẻ tuổi liên tục cúi đầu xin lỗi, bộ dạng thành khẩn đến mức khiến người khác không thể tức giận lên cô ấy được.

Owen nghẹn cục tức ở họng, không cách nào phát tiết. Hắn vò đầu, hỏi Shelly:

"Vậy... Cậu sẽ cùng phòng với ai, Shelly?"

Cô ngẩn người, rồi suy nghĩ một lúc lâu.

Trời đang mưa ngày càng lớn. Tiếng mưa làm cô bình tĩnh lại, cô nói:

"Không phải hai cậu nên cùng phòng với nhau sao? Sao lại là tớ cùng phòng với ai chứ?"

Owen nhận ra, điều đó đúng thật. Chỉ là với thân phận là tình địch của nhau, hắn thật sự không muốn nghĩ tới việc đó chút nào.

Jay vẫn luôn im lặng nhìn ngoài trời, bộ dáng không thèm quan tâm đến kết quả của việc phân chia phòng ra sao.

"Đã gần nửa đêm, hai bọn tôi một phòng, cậu một phòng, vậy đi."

Anh chậm chạp mở lời với Shelly. Cô cũng gật đầu, rồi bảo cô tiếp tân đưa thẻ phòng.

Owen ngơ ra, rồi vội đi theo anh lên nhận phòng, trong lòng oán giận hai người họ chẳng cho anh ý kiến gì mà đã quyết định luôn rồi. Độc tài!

Phòng của Shelly cách phòng của Jay và Owen một tầng, nên cô đã tạm biệt họ trước rồi chạy nhanh đến phòng, đội mưa chạy đến nên giờ người ướt nhẹp rồi, lạnh chết đi được.

Hai chàng trai cũng nhanh chóng đến trước phòng của mình, mở khóa rồi bước vào.

Sau khi đóng cửa lại, họ bỗng nghe thấy một tiếng "Cạch!". Giật mình quay đầu lại nhìn cánh cửa đã khóa, họ thử rất nhiều cách nhưng vẫn không mở được.

Lúc bấy giờ, hai chàng trai của chúng ta cuối cùng đã nhận ra, họ bị nhốt.

Jay gọi điện cho tiếp tân, nhưng vô ích, số điện thoại không thể kết nối. Cứ như có ai đang bày trò đùa giỡn với họ vậy.

Mà ở phòng điều khiển của khách sạn, có một người phụ nữ đang cười cười, nhìn vào màn hình của chiếc camera nho nhỏ nào đó:

"Chà... Hiếm lắm mới thấy một cặp nam nam vào đây đó nha~ Có nên làm chút tác động để không khí vui vẻ hơn không ta ~"

Quay trở lại phòng mà Owen và Jay bị nhốt, họ vẫn đang trầm mặt không biết suy nghĩ gì.

Jay đứng dựa tường nói với Owen đang ngồi trầm tư trên giường :

"Tôi đi tắm trước đây."

Nói rồi anh đi thẳng vào nhà tắm, để lại Owen lạnh run người nhìn theo.

Sau khi Jay tắm xong, anh phơi đồ ướt ở chỗ hơi lạnh từ máy lạnh tập trung nhiều nhất, kế bên giường đôi trong phòng.

Anh mặc áo chàng tắm, cầm khăn lau khô tóc, rồi vứt khăn vào giỏ giặt đồ của khách sạn.

Chờ khi Owen tắm xong đi ra, không khí giữa hai người lại trở nên tĩnh lặng hệt lúc nãy.

Ting.

Nghe tiếng động lạ, họ lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.

Đó là cái TV to bự chảng nằm chình ình trước mắt họ.

Trên màn hình TV, có vài dòng chữ mà khi đọc xong, cả Jay và Owen đều ngớ người, thất thố.

Đây là căn phòng tình yêu ~ Nếu đã vào, thì chỉ có cách làm tình với nhau mới mở khóa được cánh cửa mà thôi ~ mặt cười mặt cười :>

Hãy hoàn thành nhiệm vụ để có thể thoát khỏi căn phòng đáng yêu là tui đây~~~

Không dám tin vào mắt mình, Owen dụi dụi mắt rồi đọc lại từng chữ trên màn hình để kiểm tra xem mình có đọc thiếu gì không.

Jay trầm mặt, anh cảm thấy, anh cần từ chối hiểu tiếng hàn ngay lúc này.

"... Đùa cái quái gì thế này. Làm tình? Với thằng này á?? Này! Đừng giỡn nữa và thả bọn tôi ra mau!!"

Owen đập cánh cửa một cách mạnh bạo.

"Thôi đi Owen, cậu ồn quá."

Jay lên tiếng, anh cảm thấy đáng lẽ mình nên ngồi yên đợi mưa tạnh rồi đi thẳng về nhà mới đúng, quyết định tới đây quả là một sai lầm ngu ngốc.

"Vậy cậu có cách gì không? Cậu cũng chả có cách gì thì im đi!" Owen bực bội.

Nếu mình cùng phòng với Shelly thì tốt rồi... Đang nghĩ, hắn bỗng giật mình, lắc đầu nguầy nguậy cố loại bỏ suy nghĩ đó của mình.

"Hai người con trai có thể làm cùng nhau sao? Khi họ biết cả hai ta đều là nam thì sẽ thả ra ngay thôi."

Jay bình tĩnh nói. Âm thanh vừa dứt, một mảnh yên tĩnh lan tràn khắp căn phòng. Owen nhìn anh với ánh mắt khó mà tin nổi, như thể muốn nói, cậu nghiêm túc sao?

Nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ im lặng ngồi lên giường và cùng trầm mặt với Jay.

"... Im lặng hoài cũng không phải là cách."

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, hắn quyết định mở miệng.

Anh nhìn hắn, chờ đợi được nghe biện pháp mà hắn nghĩ ra.

"Làm thôi..!"

Nói một câu trái với lương tâm, quả là điều khó khăn với người trung thực như hắn, Owen cảm thán.

"... Làm? Làm gì cơ?" Jay ngẩn ngơ hỏi lại, anh lúc này dường như đã không còn hiểu tiếng anh mà anh đã học suốt mười mấy năm qua nữa.

Owen nhướng mày, chỉ chỉ màn hình TV, rồi chỉ ngón trỏ vào hai người bọn họ.

"Cậu, và tôi, hai chúng ta, làm tình." mặt hắn như nuốt phải quả chanh chưa lột vỏ, nhăn mặt nhíu mũi vì đắng chua cuộc đời.

Jay như không tin vào tai mình, anh sững người, không biết nên làm gì.

"...Quan hệ là việc giữa một cặp đôi nam nữ yêu nhau (hoặc không) cùng làm. Chúng ta không thể, Owen."

Anh nhíu mày, nghiêm túc nói.

Owen vò quả đầu vẫn chưa khô hẳn, thở dài rồi thản nhiên đáp lại:

"Sao cũng được, cứ làm thôi. Trong đời này nào ai biết trước được điều gì."

Nói rồi Owen tới trước mặt Jay, vươn tay đè anh lên giường.

Hai người mặt đối mặt với nhau.

Không khí ái muội ngập tràn trong căn phòng.

Jay ngoảnh mặt sang chỗ khác, hai tai đỏ bừng. Bỗng dưng hôm nay anh nhận ra một sự thật là, Owen rất đẹp trai.

Vẻ đẹp phương Tây tóc vàng mắt xanh, khuôn mặt góc cạnh, sắc sảo khiến tim anh dường như đập nhanh hơn ngày thường.

Owen nhìn anh, hắn không nói gì cả, tay kéo bỏ áo choàng tắm của anh.

Cơ thể anh có chút khác biệt so với hắn. Anh không có làn da trắng sáng xinh đẹp như của Owen, cũng không có loại cơ bắp 6 múi săn chắc như hắn. Uầy, chuyện này hơi khiến người ta ghen tị à nha....

Owen đưa tay chạm vào làn da lạnh lẽo của Jay.

Trơn nhẵn.

Sờ cũng thích tay ghê.

Một tay vuốt ve thân thể, một tay lần mò lên hai hạt đậu nhỏ xinh mềm mềm trước ngực anh.

Cúi người xuống ngậm lấy một bên, tay kia cũng ngắt véo bên còn lại.

"Ưm..." Jay mím môi. Dù đã che miệng, nhưng âm thanh đó cũng đã lọt vào tai Owen.

Hắn bất ngờ ngẩng mặt, rồi cười nham hiểm.

Tiếp tục ngậm đầu vú ướt át, hắn dùng răng cắn nhẹ, lưỡi đảo quanh quầng vú, khi nhả ra thì một vết răng đã hiển hiện rõ rệt ngay trên ngực Jay.

Anh cố gắng kiềm nén tiếng rên rỉ trong cổ họng, tay không tự chủ cầm lấy cái tay đang chạy loạn trên cơ thể mình.

"...Đừng quậy."

Giọng anh nhỏ xíu, gần như chả nghe được gì, khuôn mặt đỏ bừng, hai tai như rướm máu.

Jay nhắm chặt đôi mắt lại, không muốn tiếp tục nhìn cảnh tượng đáng xấu hổ trước mặt.

Owen phì cười, tay anh dừng sờ loạn, vươn vai lấy cái lọ được đặt trên cái tủ cạnh giường.

Xoay người anh lại, lấy tư thế lưng đối mặt. Mở nắp lọ, rồi thẳng tay đổ cả lọ xuống.

Jay rùng mình vì chất lỏng lạnh lẽo trên thân. Quay đầu lại nhìn hắn.

Cảm nhận được cái nhìn của anh, hắn mỉm cười thân thiện mắt đối mắt với anh.

"Nhịn một tí nhé... không đau đâu."

Nói rồi, hắn đưa tay xoa lấy bờ mông của anh, thuận theo thế mà đưa một ngón tay vào hậu huyệt.

Nhờ vào lọ gel ban nãy nên quá trình vào khá ướt át, nhờ đó mà bên trong cũng mềm mại hơn chút.

Vì đây là lần đầu sử dụng nơi đó nên anh cảm thấy nó hơi đau khi Owen cố làm giãn ra.

Jay rầm rì đôi chút, nhìn hắn một cái hắn.

Owen không hề nhìn lại, cứ liên tục ra vào ngón tay nhóp nhép. Ban đầu, Jay cảm thấy có chút không quen, còn khá khó chịu nữa.

Nhưng dần dần, cảm giác kì lạ càng tăng lên. Anh vùi mặt vào trong gối khi Owen đã đưa ngón thứ ba vào.

"Kho- khoan đã..! Nó, lạ quá, dừng lại,... dừng lại được rồi..!" Anh vươn tay chống cự, muốn người phía sau dừng tay.

Hối hận rồi. Thật sự hối hận rồi. Điên rồi anh mới đồng ý làm việc này mà..!

Trong lúc anh còn đang thầm hối hận vì quyết định ngu ngốc của mình. Owen đã rút cả ba ngón tay ra ngoài, đưa tay lấy ra thứ đang bán cương trong quần nhỏ.

Hắn cũng dùng gel đổ lên cậu nhỏ của mình, dùng tay vuốt vài cái để nó dựng hẳn lên.

Sau đó, liền đặt ngay miệng huyệt hồng hào ấy, rồi đẩy thẳng nó vào.

"A!!" Cơn đau bất ngờ ập đến khi Jay phải hét lên một tiếng rõ to.

"Đau! Nó đau! Cậu mau rút nó ra! Mau rút nó ra đi!!" Jay lấy tay đẩy người Owen về phía sau, nước mắt sinh lý cũng trào ra, bộ dạng thất thố của anh lúc này thật sự rất đáng thương, và đáng yêu nựa (*'▽'*)

Owen nắm lấy bàn tay đang gắng sức đẩy mình ra của Jay, hôn nhẹ lên nó một cái.

"Jay, thả lỏng nào, cậu chặt quá, Jay. Chút nữa sẽ hết đau thôi, bình tĩnh nào..."

Hắn nói, giọng trầm ấm khàn khàn khiến bao cô gái phải gục ngã vì nó.

Owen đang kiềm chế. Hắn đang cố gắng kiềm chế ham muốn làm chết cậu trai dưới thân này.

Bên trong Jay ấm áp, mềm mại, nó thực sự rất thoải mái, vách tường thịt bên trong bao lấy Owen, khiến hắn chỉ muốn ra ngay lập tức khi mới đút vào.

Vì đây là lần đầu của Owen, nên tất nhiên là hắn chả có chút xíu kinh nghiệm nào cả.

Vừa nãy làm tiền diễn cho Jay chỉ là theo chút vốn liếng kiến thức ít ỏi về làm tình mà hắn được biết mà thôi.

Đã qua được vài giây, anh cũng bắt đầu thấy ngứa ngáy bên trong, cảm giác đau đớn lúc nãy biến mất, anh khẽ co rút hậu huyệt, gọi tên hắn.

Vừa có được sự cho phép của Jay, Owen liền mạnh bạo thúc về phía trước một cái.

Lấy tay giữ hông của anh, hắn bắt đầu ra vào liên tục.

Jay vùi mặt mình vào gối, hai bên tai đã đỏ ửng, tiếng rên rỉ ngậm trong cổ họng chẳng dám thốt ra.

Owen thúc vài lần thì bỗng nghe Jay hét lên một tiếng, thân mình cũng run lẩy bẩy.

"Không...! Đừng! Không phải chỗ đó..!!" Anh bối rối, cảm giác mới vừa rồi rất kì lạ. Anh không thích điều này!

Owen đã từng nghe về cái tuyến tiền liệt gì đó trong hậu môn của phái nam, hình như gọi là... điểm G?

Vừa nghe Jay thét lên, hắn liền vô thức nghĩ về điều này. Cười khẽ, hắn liên tục hướng về phía cái điểm sưng nho nhỏ đó mà đâm chọt.

Anh bấu chặt lấy ga giường, kiềm nén âm thanh quái dị mà lúc nãy anh đã lỡ thốt ra.

Âm thanh ư ử nghe đáng thương lại trở thành động lực cho Owen tiếp tục hành động.

Hắn cúi người ôm lấy anh, tốc độ ra vào ngày càng nhanh. Hai tay không yên phận bắt đầu sờ mó lung tung.

Một tay se đầu vú, một tay nắm chặt lấy phân thân của anh mà vuốt ve.

Khoái cảm ập đến từ cả hai phía khiến Jay không nhịn nỗi đã bắn ra ngay tức thì.

Owen cũng không vì vậy mà dừng lại, hắn cứ tiếp tục thúc đẩy, rồi tạo ra vài dấu hôn trên người Jay.

Vì vừa mới xuất ra nên thân thể trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết, lại phải tiếp nhận sự kích thích cùng cực đến từ người phía sau nên không bao lâu sau, anh đã phải bắn ra lần thứ hai trong ngày.

Owen cũng đã xuất ra cùng một lúc với anh, hắn bắn vào bên trong, nên khi rút ra hậu huyệt của Jay trở nên nhớp nháp và nhìn quyến rũ cực kì..

Hắn nhìn nó một hồi, rồi đưa tay xoay người Jay đang xụi lơ đối mặt với mình. Rồi ôm anh ngồi vào trong lòng hắn.

Đưa phân thân đã cương một lần nữa vào bên trong, lúc này bích huyệt của anh đã mềm mại co giản hơn lúc đầu, nhưng vẫn còn hơi chặt.

Anh hoảng hốt nhìn hắn, Owen hôn cái chóc lên môi Jay rồi bắt lấy hai cánh mông của Jay mà đưa đẩy lên xuống.

Anh ôm chặt lấy lưng của hắn, hai tay không tự chủ mà cào ra vài đường dài trên bờ lưng dày rộng của Owen.

Âm thanh dâm đãng phát ra ngay bên tai như cổ vũ hắn tiếp tục đi.

Jay vùi mặt vào hõm cổ của Owen, hai tay đặt trên lưng hắn, tư thế này khiến hai người họ như không có khoảng cách nào với nhau, chỉ có thân mật mà thôi.

Owen sau khi đã thúc ra vài chục lần đã bắn ra cùng với Jay, hắn cắn vào vai của anh, tạo ra một vết cắn màu đỏ mê người.

Hiện tại Jay đã rất mệt mỏi, mí mắt như muốn sụp xuống, gật gà gật gù như thế rồi ngủ luôn.

Owen nhìn anh một cái, bế anh vào nhà tắm để tẩy sạch vết ố trên người.

Sau khi xong xuôi thì bế anh ra rồi đặt trên giường cả hai cùng ngủ.

Sáng hôm sau, Jay nửa tỉnh nửa mê mở mắt, định di chuyển eo để ngồi dậy thì cơn đau dưới hông như đang xoát độ tồn tại mà liên tục nhức nhối.

Anh nhíu mày, bỗng phát hiện nãy giờ mình đang nằm ngủ cùng một người nữa, thì chợt nhớ ra tất cả ký ức từ đêm hôm qua.

Mặt anh nóng bừng, không biết nên đối mặt làm sao với cậu bạn ngoại quốc này, thì cảm nhận được một ánh mắt từ phía đối diện.

Giương mắt nhìn, Owen đã tỉnh từ khi nào, và phát hiện thêm một chuyện nữa, anh đã nằm gối lên tay của hắn.

Ngại ngùng bật dậy, vừa quên đi cơn đau lúc nãy thì nó bắt đầu thu hút sự chú ý từ anh.

Owen đưa tay lên xoa xoa hông của Jay, nhẹ giọng hỏi anh có đau lắm không.

Jay lắc đầu, vội vàng bước xuống giường, vì chân có chút bủn rủn mà suýt té ập xuống sàn.

May mà Owen đỡ kịp, hắn cũng bước xuống giường đỡ anh đi tới chỗ phơi quần áo.

Hai người mau chóng thay vào chỗ quần áo đã khô, rồi xuống sảnh ngồi chờ Shelly.

Owen chú ý đến vết cắn ngay xương quai xanh của Jay do chính mình tạo ra, bất giác đỏ mặt, rồi cởi áo khoác của mình đưa cho anh.

Jay khó hiểu hành động của hắn, thấy hắn chỉ vào cổ thì chợt nhớ ra chuyện tối qua, đỏ mặt vội vàng mặc áo khoác vào.

Hai người xuống tới đã thấy Shelly đứng đó chờ đợi, vừa thấy họ liền vẫy vẫy tay rồi lại nghệch mặt ra.

Khi hai người đi đến trước mặt cô, Shelly nhìn vài cái với ý vị thâm trường.

"Hôm qua cậu... có mặt áo khoác sao Jay?"

Vừa hỏi thì cô liền tự nhủ, không đúng, cậu ấy không có, áo khoác đó là của Owen mà nhỉ?

Họ ngượng mặt, bối rối gật đầu vài cái rồi cố chuyển chủ đề tới buổi sáng.

Ba người sau đó cũng đã ra khỏi khách sạn và về nhà, trên đường đi Shelly cảm thấy bầu không khí giữa nhóm bọn họ có chút kì lạ, nhưng cũng không hỏi, mà trong đầu đã nghĩ ra vài chục cái giả thuyết vô lý vô cùng.

Sau đó cả ba người ai về nhà nấy, trong đầu mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.

Thật ra thì dù cho Jay và Owen không làm theo "thử thách" của cái TV thì sáng hôm sau cửa phòng cũng sẽ tự động mở khóa mà thôi.

Vì đâu có khách sạn nào lại đi đặt camera trong phòng khách bao giờ? Như vậy cũng được tính là xâm phạm đến quyền lợi con người rồi mà nhỉ?

Nên là cái thử thách được cho trong TV cũng chỉ làm màu thôi chớ nó chả tác dụng nào ngoài làm lý do cho những cuộc yêu của khách hàng cả, là vậy đó.

---end---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net