4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống học đường cứ thế trôi qua một cách nhàm chán. Đội của Shelly đang tham gia 1 giải đua đường phố và thường xuyên mời tôi đến xem nhưng chỉ nhận lại lời từ chối của tôi


Hôm nay khi vừa đến lớp tôi lại ụp mặt xuống bàn để ngủ như mọi ngày, nhưng tôi lại nghe những tiếng bàn tán của nhiều học sinh về việc dưới sân có người ngoại quốc đến trường. Tôi sẽ chẳng mấy quan tâm nếu như không nhìn xuống và nhay tức khắc tôi liền nhận ra đó chính là Owen, người mà tôi vừa nhớ vừa không muốn gặp. Tôi theo Shelly cùng xuống đó để xem tình hình và khi thấy cậu ấy ôm chầm lấy Shelly đầu tôi chợt nhảy số và nhận ra Shelly chính là crush của Owen, có một lần nghỉ giải lao khi đang luyện tập tôi đã thấy cậu ta vừa nhìn vào ảnh của  Shelly vừa cười toe toét cả mồm.

-"đội trưởng, lâu rồi không gặp"- Sarah

Owen đã nhìn về phía tôi nhưng có vẻ tôi thay đổi khác quá nên dường như cậu ta đã phải suy ngẫm trong chốc lát để nhớ ra tôi là ai.

-"Sarah?"- Owen

-"ừ"- Sarah

-"hai người biết nhau sao?"- Shelly

-"một chút"- Owen

-" tôi cứ nghĩ là cậu đi đâu cơ, không ngờ là lại đến đây nhỉ?"- Owen

-"vì cậu hết đấy, chị Camillie đã phải cắt lương của tôi cậu biết đó"- Sarah

-"quản lý giận lắm đấy, đi cũng phải vài tháng chứ đùa"- Owen

-"biết tôi sang Hàn, quản lý đã kêu tôi mang cậu về nhưng tôi không hiểu lắm giờ thì biết rồi"- Owen

-"cậu nói như vậy là đủ rồi đó, mau đi đi ra về tôi sẽ gọi cho cậu"- Shelly

-"tôi biết rồi mà, tôi sẽ đi nên đừng đuổi như vậy chứ..."- Owen

Lúc này, sự chú ý của Owen lại chuyển sang Jay. Cậu ta lúc nào cũng như vậy cả, cái mồm chẳng bao giờ kiểm soát được ngôn từ được thốt ra cả, những lời nói cậu ta dành cho Jay Jo lại khiến tôi bức xúc hộ cậu ta cơ.

-"Này! Cậu kia! Cậu là ai đấy?"- giáo viên

-"và cậu ở đây làm gì thế hả?"- giáo viên

Ngay lúc này, thầy hiệu trưởng đã xuất hiện sau lưng giáo viên đó một cách bất thình lình khiến cho thầy ấy giật mình. Và tôi còn không ngờ rằng Owen lại quen biết với thầy hiệu trưởng và còn sốc hơn nữa là Shelly chính là cháu của thầy ấy, điều đó ai cũng biết vậy mà chỉ có tôi lại không biết.

Hai người họ đến phòng thầy hiệu trưởng để làm gì đó còn đám đông thì đương nhiên là phải giải tán để về lớp rồi và tôi cũng vậy.

Tan học, Shelly đã kéo tay tôi đi đâu đó

-"tụi mình đi đâu vậy?"- Sarah

-"rồi cậu sẽ biết"- Shelly

Một lúc sau, chúng tôi dừng lại ở 1 quán cafe, Owen đã đợi sẵn ở đó. Chúng tôi đi vào và có vẻ cậu ta khá thất vọng khi tôi cũng có mặt trong buổi hẹn của cậu ta.

-"cậu uống gì? Để tôi đi gọi giúp cậu luôn nhé?"- Shelly

-"cậu uống gì thứ cứ gọi luôn cho tôi, cảm ơn"- Sarah

-"sao cậu lại ở đây?"- Owen

-"cậu thấy thất vọng vì tôi ở đây hả?"- Sarah

-"không đâu, đừng nghĩ nhiều"- Owen

-"khi nào cậu sẽ về Anh?"- Sarah

-"khi cả cậu và Shelly chịu về"- Owen

-"mẹ tôi đang đi công tác và chẳng có ai để chăm sóc cho bố tôi cả, nên tôi phải ở đây cho đến khi mẹ của tôi về"- Sarah

-"không sao, tôi còn ở đây dài"- Owen

Shelly cầm khay nước và đi tới ngồi cạnh tôi, bọn trò bắt đầu trò chuyện với nhau còn tôi thì chơi game vì không muốn làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ. Bỗng nhiên có 1 nhóm người đi tới và làm phiền Shelly, có một tên trong số đó có mái tóc màu vàng và có ngoại hình nổi trội hơn mấy người khác nhưng với tôi thì vẫn như con bò gặm cỏ.

-"hi, công chúa"-Chan

-"gì đây?"- Sarah nghĩ

-"chúng ta lại gặp nhau rồi, không chừng đây là định mệnh đấy"- Chan

-"bạn của cậu hả?"- Owen

-"không..."- Shelly

-"đây là ai vậy? Bạn trai của cậu à?"- Chan

-"bạn bè bình thường thôi, bọn này đang bận cậu cứ làm việc của mình đi"- Shelly

-"thôi, hiếm lắm mới có dịp gặp lại, lần trước cậu có số điện thoại của tôi chưa nhỉ? Chúng ta trao đổi số đi"- Chan

-"cút đi"- Sarah và Owen cùng đồng thanh

-"hử? Nhìn cô bạn này trông cũng xinh quá này nhưng mà mồm hơi hỗn, cho tôi xin số điện thoại nữa nhé"- Chan

-"điếc à? Mặt trét triệu lớp phấn hay gì mà sao dày thế?"- Sarah

-"vì cậu là con gái nên tôi bỏ qua lần này, hãy nói chuyện cho tử tế chút đi"- Chan

-"đừng làm phiền buổi hẹn hò của tao, hãy cút đi ngay khi tao còn tử tế"- Owen

-"ê nó nói gì vậy mày?"- Chan

-"cút đi, bằng không tao mở hộp sọ mày lôi hết dữ liệu ra đó"

-"phụt- bọn này bị ngu à, có thế mà cũng dịch sai cơ đấy"- Sarah

-"tao đã bảo mày nói chuyện cho tử tế rồi mà"

Lúc sắp lao vào đánh nhau thì có tiếng chuông vang lên, nước uống đã sẵn sàng và đợi bọn họ lấy, bắt đầu bọn họ cũng bị chú ý và nhận ra nên đã xách quần chạy xịt khói rồi.

-"mấy thằng oắt ở Hàn bố láo vậy hả?"- Owen

-"không.. đó chỉ là mấy thằng sống lỗi thôi"- Shelly

-"phù~ cứ tưởng sẽ có đánh nhau chứ"- Shelly

-"sao? Cậu sở hả?"- Owen

-"tớ cũng sợ họ gây sự chú ý lắm, may là họ đã đi"- Owen

-"Shelly à, sắp tới cậu sẽ có cuộc đua phải không?"- Sarah

-"đúng vậy, cậu muốn đến xem hả"- Shelly

-"không.. tôi chỉ hỏi thôi"- Sarah

Kết thúc buổi đi cafe, Owen tiễn Shelly ra xe taxi, còn tôi thì đi bộ về cùng cậu ta

-"tính theo tao đến bao giờ?"- Owen

-"bị phát hiện rồi"

-"xem ra nó không ngốc lắm"

Nhìn có vẻ là bọn này muốn gây chuyện, sắp có đánh nhau xem rồi đây...

Một lúc sau, máu xuất hiện một vũng trên nền đường nó chẳng phải của tôi cũng chẳng phải của Owen mà là của bọn sống lỗi khi nãy.

-"đủ rồi đó Owen, mau về thôi"- Sarah

-"tôi nghĩ là bọn chúng chưa chừa đâu, phải cho thêm và nhát bọn nó mới sợ"- Owen

-"tôi nói là đi về, đừng động tay động chân nữa"- Sarah

-"thôi được rồi, còn bọn mày... nhớ kĩ tên tao, Owen Knight"- Owen


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net