Chap 2: Satan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ma vương đi  khắp nơi trong tòa lâu đài. Ông ta dừng chân bên một cửa sổ lớn ở một hành lang vắng vẻ. Bầu trời âm u. Và trên ngọn tháp cao nhất, nằm đúng trong tầm nhìn từ cửa sổ, có một bóng người đang ngồi vắt vẻo trên đỉnh tháp. Ông lướt đi như một làn khói và xuất hiện bất ngờ sau lưng người trên đỉnh tháp. Người đó quay lại...một cô gái...à không, là con trai, nhưng có khuôn mặt như con gái. Một khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt tím.  


- Cha làm con giật mình đấy, cha!- Satan nói với vẻ mặt rõ ràng là chẳng ngạc nhiên gì.


- Đừng có giả bộ nữa! Ngươi còn ngồi đây làm gì? Ngươi sẽ là thái tử. Đi theo ta... mau!


- Đâu phải cha không nghĩ ra tại sao con không đến đó! Con không muốn làm vua gì hết! Cha chọn ai khác đi!- Satan đổi giọng nhanh chóng- Những người khác cũng chẳng chấp nhận đâu! Con thấy họ nói về con như thế nào rồi!


- Điều đó ngươi không nên và cũng không cần quan tâm. Ta nói là ngươi phải làm. Biết trước ta sẽ nói gì rồi đừng có cố chống đối. Đi mau!- Vừa nói ma vương vừa lôi tuột đứa con trai đi, không cần biết nó đang cố vùng vẫy và gào thét thế nào. Ông đưa Satan vào đại điện. Khắp nơi rộn lên tiếng xì xầm bàn tán. Anh nhăn mặt, nhưng nhận thấy ánh mắt của cha đang liếc mình đầy đe dọa, anh đành cố tạo ra một vẻ mặt bình thường nhất có thể.


- Vậy - Ma vương lên tiếng - như ta đã nói. Hôm nay ta sẽ quyết định thái tử. Và đó sẽ là con trai thứ 12 của ta, Satan. - tiếng xì xào lại nổi lên - Sao! Các ngươi có ý kiến gì? -im bặt. Nhưng bỗng một con quỷ già nua bước lên trước - Đức vua! Xin người hãy xem xét lại. Người không nên chọn thái tử chỉ vì sủng ái mẹ cậu ta. Hoàng tử Satan là một người vô trách nhiệm - Satan chau mày - và hơn nữa, người nghĩ nếu ngài ấy lên làm vua, những kẻ khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào? Khi ngài ấy không có một vẻ ngoài cao lớn đầy uy quyền, mà lại giống y như một đứa con gái yếu đuối - Satan nhăn nhó thực sự.

Nhưng lão quỷ đó, là một kẻ được coi như ông tổ vậy (già nhất mà), một kẻ có chức tước rất cao và thường được tin tưởng đưa ra lời khuyên nhờ kinh nghiệm sống

-    Hơn nữa sức mạnh của ngài ấy lại...


- Thôi! Đủ rồi! - Ma vương ngắt lời lão - ta đã suy nghĩ kĩ rồi, và đừng có chống lại ta. Ta không phải kẻ ngu ngốc để nghe lão răm rắp, và ta đủ sáng suốt để biết ai là kẻ xứng đáng. Ta đã quyết định, và có thay đổi hay không phụ thuộc vào những biểu hiện của Satan, ta chưa để nó lên ngôi ngay đâu. - Lời cuả ma vương khiến lão già nhăn nhó khó chịu (hoặc có thể mặt lão vốn đã nhăn nheo) nhưng lão cũng im lặng chấp nhận. Ma vương thực sự rất đáng sợ. 

 *   *


Satan ngồi phịch xuống chiếc ghế tựa trong phòng mình, cau có khó chịu. Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi và một cô gái chỉ khoảng 17- 18 tuổi bước vào. Người phụ nữ rất giống Satan.


- Vậy là tốt rồi. Đúng như mẹ mong muốn. Con có thể lên ngôi dù là con út, chỉ là đứa con thứ mấy trăm của ma vương. Hãy làm tốt nghĩa vụ của mình.


- Con đâu muốn thế, chỉ tại cha thôi.- Satan lẩm bẩm. Cô gái trẻ kia lại gần và đặt tay lên vai anh ta " Anh nên vui chứ nhỉ? Đây đâu phải chuyện gì xấu". Satan trừng mắt, cô gái hoảng sợ bỏ tay ra.


- Satan! Có thôi ngay không? Con đối xử với vợ như thế đấy hả?


- Con có cưới cô ta đâu... là mẹ đấy chứ!


- Con hỗn láo vừa thôi...


Câu nói của bà mẹ bị cắt đứt nửa chừng vì tiếng gõ cửa. Vợ của Satan nhanh chóng ra mở cửa. Đứng trước cửa là một kẻ mặc áo choàng đen trùm kín từ đầu đến chân, đeo một chiếc mặt nạ quái dị và trên tay cầm lưỡi hái.


- Thưa ngài Satan, diêm vương có việc cần gặp ngài.


Không tiếc gì câu chuyện đang dang dở, Satan đứng bật dậy và đi ra khỏi phòng.

*   *


Satan đang bước đi trong tòa lâu đài bên kia sông. Từ nơi này nhìn ra, cả bầu trời đều là một màu đỏ như máu. Đi dọc một hành lang rất dài, Satan gặp một kẻ cũng mặc áo choàng đen trùm kín mít, đeo một chiếc mặt nạ hình đầu lâu, nhưng không cầm lưỡi hái.


- À. Chào anh, Lucifer.- Satan mỉm cười.


- Chào cô gái xinh đẹp.- Kẻ đó đáp lại bằng một giọng châm chọc và biến mất như một làn khói đen.


Satan mang theo khuôn mặt cau có vào một căn phòng rất tối, chỉ có ánh nến lập lòe. Trước mặt Satan là một người đang ngồi tựa trên ghế.


- Sư phụ. Người có việc gì vậy? - Satan cất tiếng hỏi.


- Ngươi không thèm chào ta hả?- người ngồi trên ghế nói bằng giọng thì thầm, nghe như tiếng rắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net