13|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày mà cả hai chính thức bước vào mối quan hệ nghiêm túc này đã xảy ra vô vàn câu chuyện muôn thuở mà cặp đôi nào cũng gặp phải. Nói thế nhưng cả hai vẫn biết cách khiến cho đối phương nhận ra lỗi sai của mình. Chưa có lần nào mà cả hai giận nhau quá một tuần lễ. Trong khoảng thời gian mà em lên núi luyện tập gã cũng có ghen lên vì biết tin em đi luyện tập cùng với bọn con trai. Sau một hồi phân trần thì gã biết rằng bạn gái của chúng nó đi theo làm ban hậu cần.

Tên kính đỏ thì chưa bao giờ hết cái trò làm ầm ĩ lên một là gã để hình nền điện thoại chung với em hay là trong thư viện ảnh của gã toàn là ảnh của em. Wooin thì chỉ nản với cái kiếp làm bóng đèn cho hai con người này. Còn Hyuk thì bình thường hoá vấn đề vì tên này cũng đang có người yêu.

Đã có nhiều chuyện không hay cứ xảy ra từ ở trường cho đến giải đấu này. Cô bạn Mia cùng lớp bị tên khốn nào đăng ảnh lên mạng và thành ra cô bạn bị hiểu lầm.

Ngày hôm nay tên photographer đến trường công khai xin lỗi mọi người về sự cố đó. Còn nhóm của Jay thì khỏi nói mặt ai cũng bầm dập vì đi tính sổ với thằng em của lão Sangho.

- Chào mọi người, tôi là CJ Kim, giám đốc xuất bản tạp chí Zs Style.

Anh ta mặc chiếc áo vest màu hường giống màu áo của thầy Nam hiện đang cúi đầu xin lỗi mọi người.

Sau khi anh ta xin lỗi xong xuôi em có đi ra ngoài để hỏi thăm về cô bạn Mia. Nghe thấy Minu đang nói chuyện với anh ta.

- Dù sao thì, tôi mong rằng mọi chuyện đã được giải quyết.

- Tôi cũng vậy, có cảm giác thật lố khi đến tận đây.

- Chẳng có gì lố cả anh CJ, nếu tôi là anh thì tôi phải làm như thế.

Em đứng đằng sau Minu, hai tay khoanh lại.

- Chào, chắc cô là bạn học với Mia.

- Phải.

- Tôi thấy hôm nay Mia không đi học à.

- Đúng vậy, chắc là cú shock quá lớn nên có thể cậu ấy nghỉ học. Tôi định là sẽ đến gặp Mia để động viên dù chỉ là chút ít.

Anh ta nói rằng cô bạn ấy vừa nghỉ việc người mẫu và khuyên mọi người cố gắng kéo cô bạn trở về ngày trước.

- Yuna bà tính đi đâu vậy.

Shelly nhìn thấy Yuna đang đeo cặp lên vai.

- Tôi không thể ngồi yên như thế này được. Phải đi gọi Mia.

- Vậy tụi cùng với Patricia đi chung với bà.

Em với Shelly xách cặp lên và đi cùng với Yuna.

- Hai bà đi trước đi, tui lấy xe rồi đi theo cả hai.

Việc vực dậy cô bạn này khó hơn cô tưởng, mọi chuyện sẽ không xinh xuôi nếu như Shelly không lên tiếng.

- Ừm tui nghĩ là con người không thể nào thay đổi trong vòng một đêm được. Nếu bà muốn... thì cứ dành thời gian cho việc trốn tránh đi....Có lẽ tụi này không thể nào giúp cho bà được.

Em gật gù tán thành với ý kiến của cô bạn ngoại quốc này.

- Suy cho cùng thì bà có trốn tránh thì cũng không thể thay đổi tình hình đâu Mia.

Đặt hai tay lên cô bạn và thay đổi giọng từ trầm ấm sang nhí nhảnh vui tươi.

- Nhưng mình đã rất cố gắng.

Mia cứ nói lí nhí trong miệng chữ được chữ không khiến cho em có chút nổi cọc.

- Bullsh*t. Bà cố gắng chắc ba đứa này không biết cố gắng hay sao. Nghe đây Mia đây là cơ hội ngàn vàng để cho bà sửa chữa lỗi lầm. Bà đứa tụi này đã cất công tới đây thì bà đừng có phụ lòng tụi này.

Mọi lực cuối cùng cũng được trả giá xứng đáng với lời đề nghị của Yuna rằng Mia nên đến chỗ mà Hummingbirds tập luyện nói lời cảm ơn.

- Patricia tụi nghe nói là bà đang hẹn hò với anh nào tóc trắng cao cao đúng không?

Yuna hỏi khiến cho em có chút lúng túng.

- Nói thiệt đi, mình có hình chụp cả hai người nắm tay nhau đó.

Shelly cũng hùa vào chọc em.

- Nếu vậy thì đã sao?

Ba cô bạn vỗ vai em bốp bốp nhưng chắc là Shelly với Yuna đánh đau nhất.

- Lớp trưởng coi yanglake vậy mà có người để ý.
.
.

.
Nếu nói về một kỉ niệm nào ngoài cái ngày tỏ tình thì hai con người sẽ đồng thành trả lời là ngày lễ Halloween. Ngày hôm đó may mắn trúng vào ngày thứ sáu nên sau khi đi làm ở chỗ giặt ủi của bà cô xong, em đi ăn tối với gã. Trước khi đi ăn thì cả hai ghé ngang qua văn phòng của gã Shangho. Chỉ là có một vài chuyện mà ông chú tóc trắng này nhờ cả nhóm giải quyết thành ra có mặt bà người còn lại.

- Mới tới à.

- Ừ.

Tên đó đưa cho em hai tập hồ sơ nhờ em chuyển nó cho ông anh trai ruột thừa.

- Đưa cái này cho Alex, còn cái này là của cô.

Tên đó chỉ vào tập hồ sơ màu xanh có tên anh trai và một cái là màu hồng là của em.

- Cảm ơn, tui sẽ đưa nó đến cho ổng.

Em nhìn vào trong tập hồ sơ mà cái tên đó nhờ em làm. Nó khá là nhiều giấy tờ chắc là liên quan tới ai đó ở trường em.

- Phiền cô điều tra cho tôi về cái thằng đó.

- Okay.

Nhìn vào tờ giấy có thông tin sơ bộ của người cần điều tra, em có vẻ như quen biết với tên này.

- Tôi sẽ chuyển trước cho cô một trăm ngàn won làm lệ phí.

- Ông không cần phải làm như thế đâu.

Câu nói đó như câu chốt hạ về cái tiến lệ phí đó.

- Này cô có chắc không?

- Chỉ là tôi còn một số giấy tờ mà cái thằng này nộp trong hồ sơ nhập học của nó. Tui làm xong thì lúc đó ông hãy hẳn gửi tiền. Nói chung tôi sẽ cố hết sức để đầy đủ thông tin một cách sớm nhất.

- Đợt này giá là 4 triệu won cho một nửa, nếu như đầy đủ là 7,5 triệu won.

- Cứ thế mà làm đi. Nói trước là cháu của người họ Jo cũng tham gia cuộc thi này đấy.

Còn gã với mọi thì được giao cho nhiệm vụ xử lí một tổ đội vào ngày mai cho tên tóc trắng đó

- Này gửi lời hỏi thăm của tôi tới chú cô.

- Chú tui giờ đang đạp xe với ông chú họ Jo rồi không biết khi nào mà ổng về mà gửi lời.

Câu nói như nghẹn ở cổ họng em đầy chua chát. Ông ta cũng không nói gì thêm chỉ nói vài câu qua loa. Gương mặt ông ta đen xì với câu nói chí mạng của em.

- Nay hai đứa tụi bây không đi đâu chơi hay sao?

Tên kính đỏ hỏi bọn họ khi vừa rời khỏi chỗ toà nhà văn phòng của tên Sangho.

- Giờ mới đi sunbae.

Nói rồi cả hai nắm tay nhau đi bỏ lại ba người anh em đang không hiểu cái gì vừa mới xảy ra. Bọn họ tò mò nên đi theo hai người bọn họ cứ lén là lén lút như mấy đứa ăn trộm.

- Thằng quỷ Joker bày đặt nắm tay con nha đầu.

- Hai người họ là người yêu nên nắm tay là chuyện rất chi là bình thường.

Hyuk nói khiến cho hai thanh niên kia shock toàn tập.

- Mày nói cái dell gì vậy Hyuk, sao hai đứa tụi nó hẹn hò với nhau.

Tên kính đỏ thì gào lên như thể là biết tin người yêu đi lấy chồng.

- Giờ này mày mới biết là quá trễ rồi thằng kia.

Hyuk thì sắc mặt thì không thể nào phũ hơn được.

- Thôi tao về, còn có hẹn với bé nhà tao.

Hyuk đi bỏ lại hai ông thần còn đang ế ở lại.

Mùa Hallowen năm nay coi bộ cũng hơi đặc biệt ấy nhỉ. Trên đường ai ai cũng hoá trang nhân vật mà mình yêu thích còn em với gã chỉ đeo chiếc mặc nạ hoá trang nhuốm màu mà quái. Chiếc mặt nạ của gã là chú hề còn của em là phù thuỷ.

- Chú muốn đi ăn gì?

- Đến quán như mọi khi tôi với em thường hay tới đi.

- Okay, triển.

Ghé vào gian hàng bình dân bán tobboki mà em thường hay ghé ăn mỗi khi rảnh.

- Nay con gái ăn gì nè.

- Dạ cho con 2 phần như thường lệ đi dì.

- Rồi làm cho con gái liền.

Khi cả hai bước vào trong quán bảo cặp mắt đổ dồn về họ. Một vì nhìn họ quá đẹp đôi, thứ hai là do màu tóc của họ quá chiến và cuối cùng bởi cái chiều cao của họ.

- Nhìn họ đẹp đôi quá ha anh.

- Đúng rồi nhìn đẹp thiệt.

- Cặp bàn bên kia nhìn giông như người mẫu quá mài. 

- Nhìn em gái ngoại quốc nhìn xinh tươi quá tao muốn xin số nàng.

Em chỉ biết ngồi cười tủm tỉm.

- Sắp tới vòng thi tiếp theo rồi em tập luyện gì chưa.

- Em có tập luyện, chỉ là dạo này em đang bận giải quyết một số giấy tờ ở trường nên không hay tập thôi.

Cả hai nói chuyện khá ít với nhau phần thì không có chuyện gì để kể với một phần là cả hai ít nói. Gã quan sát em khi ăn à không thứ khiến gã chú đến là hai cái gò má phúng phính đang cử động.

Trong vô thức gã chọt vào một bên má khiến cho em có chút bị động.

- Bộ có gì trên má em hay sao vậy chú?

- Thấy gò má phúng phính nên đụng thử vậy thôi.

- Thiệt tình.

Em nói bằng cái giọng hơi hờn dỗi với gã.

Đi dạo với gã sau khi ăn tối xong như một thói quen. Tay trong tay đi dạo với nhau trông thật ngọt ngào và ấm áp. Đứng ở trên cầu nhìn ngắm thành phố Seoul về đêm. Tình yêu của họ đơn giản, hạnh phúc và nhỏ bé. Chẳng cần phải ăn những hàng quán sáng trọng hay những món quà đắt tiền. Điều họ cần chỉ là được ở bên cạnh nhau đối với họ nó là quá nhiều.

Ai bảo là tình yêu phải lớn. Tùy theo mỗi người tình yêu ấy nó sẽ vừa đủ, nhỏ trong lòng bàn tay và tổ lớn. Tình yêu vốn là sự gặp gỡ và nên duyên. Nếu duyên nợ đủ lớn thì họ sẽ đi với nhau hết cả quãng đường dài, nếu không đủ thì chẳng sao cả.

Tình yêu này chỉ là một sự tình cờ của cả hai. Gặp nhau ở trên đường và giờ là người yêu của nhau. Chẳng ai muốn dừng mối quan hệ này.  Vì họ sợ rằng mình sẽ khó tìm được một người tốt hơn như người hiện tại.

Dừng ở trước nhà em gã lấy trong túi ra một hộp quà nhỏ xinh to bằng lòng bàn tay em màu xanh lục.

- Tặng em.

- Cảm ơn chú nha.

Em lấy trong túi áo khoác ra một hộp quà nhỏ hình chữ nhật điểm nhấn là cái nơ màu đỏ.

- Em tặng chú nè.

- Cảm ơn em.

Và không quên trao cho nhau một cái hôn môi nhẹ thay cho lời tạm biệt của cặp đôi này.

Em mở gói quà của gã ra mà không ngừng mắt chữ A miệng chữ O. Bên trong hộp quà là một sợi dây chuyền bằng bạc có hình hoa cúc.

Gã sau khi về nhà ngay lập tức mở hộp quà mà em tặng, trên miệng nhoẻm cười. Em tặng cho gã một chiếc găng tay đua xe mới màu đen trên đó có tên gã.

Một ngày dạo chơi yên bình của cả hai thật đáng nhớ.
(Hai anh chị đi chơi lần nào cũng có mấy cuộc ẩu đả)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net