Cùng nhau nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng chói mắt xuyên qua rèm cửa màu xám nhạt nhẹ nhàng rơi trên mi mắt Minjeong. Em hơi nhíu mày, đôi mắt ngái ngủ khó khăn chớp mở, khẽ nâng lên rồi lại hạ xuống. Cánh tay được Jimin gối lên có chút tê dại, em nhăn mặt, cố gắng rút tay của mình về từng chút từng ít một, động tác hết sức khẽ khàng vì sợ làm bảo bối của em thức giấc. Minjeong nghiêng người, xoa xoa cánh tay đã mất hết cảm giác, không lập tức rời giường mà nằm dịch ra một đoạn, âu yếm ngắm nhìn người con gái em yêu.

Dáng ngủ của Jimin rất tốt, không xê dịch nhiều so với lúc đi ngủ. Cô nép mình vào trong lòng Minjeong, tay đặt hững hờ bên hông của người bên cạnh. Jimin chỉ mặc áo ngủ hai dây bằng tơ tằm, cổ áo được khoét sâu tôn lên vòng một đẩy đà mà hội chị em hằng ganh tị. Từ góc độ của Minjeong, khe ngực sâu hút bên dưới lớp áo ngủ cứ thế đập thẳng vào trong mắt, em vội vàng di dời tầm mắt, không cho bản thân lại tiếp tục để ý mềm mại no đủ của chị, cảm giác có chút vô sỉ.

Nâng tay vén lấy vài lọn tóc lòa xòa trên gương mặt say ngủ, em không nhịn được lại nhìn Jimin nhiều hơn một chút. Chị ấy quả thực cực kì xinh đẹp, là kiểu nhan sắc hiếm gặp, từng đường nét tựa như được tạo ra bởi đồ họa máy tính, ngay cả nốt ruồi bên khóe môi cũng vô cùng hòa hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn của chị.

Ánh mắt dịu dàng và đong đầy tình yêu của Minjeong nhìn Jimin chăm chú, trong trái tim dâng lên một cỗ hạnh phúc không nói nên lời. Em có cảm tưởng mình có thể nằm ngắm Jimin ngủ thêm mấy tiếng đồng hồ nữa. Thế nhưng Jimin lại không ngủ nhiều đến thế, chỉ tầm hơn mười phút sau khi Minjeong tỉnh dậy, Jimin cũng giật mình thức giấc. Cô khẽ cựa quậy, hé mở đôi mắt hoa đào của mình, tìm kiếm bóng hình của người thương.

- "Chào buổi sáng, công chúa của em." Minjeong cất lời.

Nghe thấy giọng nói dịu dàng thanh khiết của đối phương, Jimin bất giác nhoẻn miệng cười, đáp lại bằng một lời chào ấm áp: "Buổi sáng tốt lành, cún con."

Đối diện với gương mặt khả ái của cô, Minjeong mỉm cười đến híp cả mắt. Em nhích lại gần, vụng trộm đặt lên môi cô một nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước.

- "Nụ hôn buổi sáng, hy vọng chị sẽ thích."

Jimin giương mắt nhìn em, biểu tình nghi hoặc, môi đỏ khép mở mấy cái: "Chỉ như thế thôi hả?"

Minjeong không biết rơi mất não ở đâu, khù khờ hỏi lại: "Vâng?"

Jimin bị vẻ ngốc nghếch của em làm cho vui vẻ, bình thường thông minh là thế nhưng giờ em ấy lại thiếu nhạy bén đến vậy, con gái nhà người ta đã bật đèn xanh lộ liễu thế rồi, cơ mà vẫn chưa chịu nhận ra.

Cô vô cùng phóng khoáng, nói rõ ý nghĩ trong lòng: "Vẫn chưa đủ !"

Chủ động túm lấy gáy của Minjeong, cô kéo em lại gần, thiếp đôi môi căng mọng lên khuôn miệng xinh xắn. Minjeong rất nhanh liền phản ứng lại, tìm đến môi lưỡi của Jimin, dây dưa nồng nàn.

Lúc tách ra, mặt mũi Jimin đỏ bừng, trên miệng dính nước óng ánh, tấm chăn mỏng manh chịu sự dày xéo bởi đôi tình nhân, đã trượt xuống dưới tận cẳng chân Jimin từ lúc nào. Đường cong cơ thể cứ thế lồ lộ ra, rơi trọn vào đáy mắt Minjeong,  không sót lại một chút nào. Váy ngủ quyến rũ chẳng tài nào che dấu cảnh xuân vô hạn, độ dài váy quá phận cũn cỡn làm lộ ra chân dài trắng trẻo nuột nà, một bên mép váy bị hất lên cao, phơi bày một phần quần lót ren dụ hoặc, dây áo bên trái rơi xuống lã lơi ở phần bắp tay cô, ngực lớn có chút trập trùng.

Cảnh tượng này khiến Minjeong muốn nổ đom đóm mắt, trong lòng nhanh chóng dâng lên cảm giác kích động, tai nhỏ lặng lẽ đỏ lên bên dưới lớp tóc dày, cơn khát cơ hồ cào rát cổ họng Minjeong, em âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt.

- "Chị hôn đủ rồi chứ? Bây giờ...." Minjeong cố ý ngắt lời, khớp tay trắng trẻo vuốt nhẹ gò má Jimin, mặt mày gian manh, ngã ngớn buông lời: "...tới lượt em."

Em manh động kéo gần khoảng cách, dán hai cánh môi mềm mại của mình lên môi Jimin. Khẽ nhắm mắt lại, em men theo bản năng cùng khát vọng, điên cuồng quấn quýt đôi môi căng tràn mọng nước của Jimin, cổ họng hừ hừ mấy tiếng rên rỉ.

Jimin bị nhiệt tình của Minjeong hãm lấy, chân tay có chút bủn rủn, mặt mày nóng ran hết cả lên, giữa nụ hôn dài miên man ngẫu hứng phát ra vài thanh ngâm mị hoặc.

Môi đỏ bị Minjeong làm càn đến sưng đỏ, ẩn ẩn có chút đau, Jimin hé miệng, khẽ cắn lấy môi em một cái nhưng Minjeong vô cùng lì lợm, bám dính cô mãi không thôi.

Tựa hồ khi buồng phổi đã làm việc quá sức, nhịp tim đập như sấm rền em mới luyến tiếc tách ra. Cọ nhẹ mũi mình vào mũi cô, Minjeong vừa thở gấp vừa chậm rãi nhả ra từng câu chữ, uất ức lên án: "Karomi, chị...chị chính là đang câu dẫn em."

Jimin cong khóe môi, tông giọng lười biếng như một cô mèo được nuông chiều: "Phải không?"

Minjeong vùi mặt vào hõm cổ Jimin, dụi dụi mấy cái, sau đó rầu rĩ cất lời: "Không đúng, là do sức chịu đựng của em quá kém. Chỉ muốn "ăn" chị."

Khóe môi Jimin khẽ nhấc lên, nâng tay vỗ lên đầu em nhẹ nhàng: "Ăn chị cũng không no bụng được. Ngoan, buông chị ra, để chị đi nấu buổi sáng cho em nhé."

Minjeong thấy Jimin định chuồn êm liền đu cô như mấy bé gấu koala đu mẹ, đầu nhỏ liên tục ngọ nguậy, cọ cọ vào vùng cổ nhạy cảm của Jimin.

Em mè nheo: "Không thích!"

- "Thế Minjeongie của chị thích gì?"

Chậm rãi nhích lại gần tai Jimin, em ương bướng ngậm lấy vành tai đỏ ửng, từ từ phả ra hơi thở nóng rực: "Thích...làm tình với chị."

Jimin giật bắn cả người, cả người như có dòng điện lướt qua, cô mím môi, trên mặt xuất hiện một mảng đỏ hồng.

Đêm qua cũng là một đêm nồng nhiệt, Minjeong như lang như hổ, thế tiến công quá mức chèn ép khiến cho đến tận bây giờ, eo của Jimin vẫn có chút đau. Nếu lại đến thêm vài lần, liệu mình có ổn không nhỉ, Jimin thầm tính toán trong lòng. Cùng lắm là không rời giường được, cũng chẳng có gì ghê gớm. Chỉ cần Minjeong muốn, Jimin chẳng phiền đưa đẩy cùng em.

Làm công tác tư tưởng xong xuôi, cô bắt lấy tay em đặt sát bên ngực mình, cảm giác có chút xấu hổ: "Chỉ một lần thôi đấy, với cả nhẹ thôi, chị...vẫn còn hơi đau."

Ánh mắt em nhìn cô quá mức nóng bỏng, Jimin không chịu nổi đôi mắt rực cháy đấy của em, đảo mắt mấy vòng rồi vội vã đánh đầu sang hướng khác.

Dáng vẻ đã nghiện lại còn ngại đấy của Jimin làm Minjeong khe khẽ mỉm cười, em thức thời động đậy khớp tay linh hoạt, ôm trọn lấy bầu ngực no đủ của cô trong tay, mặc sức nắn bóp.

Một nụ hôn khẽ khàng nhẹ rơi trên má Jimin. Em nâng niu rải những cái hôn nóng rực dọc theo góc hàm tinh xảo, lại không quên đặt lên nốt ruồi nhỏ xinh của cô sự vụng về của em.

Da thịt mịn màng ở cổ được Minjeong dịu dàng liếm láp, em ôn nhu hôn lên những tác phẩm bắt mắt mà bản thân đã để lại, thầm mong chúng sẽ không hiện hữu trên chiếc cổ kiêu kì của Jimin quá lâu.

- "Em yêu chị, thực sự chân thành yêu chị." Minjeong thổ lộ.

- "Sao tự dưng lại..."

Lời nói còn dang dở bị Jimin nuốt ngược trở lại xuống dạ dày, khớp hàm bật mở, ngập trong khoang miệng là vị dâu ngọt dịu. Jimin không tự chủ được quơ tay, túm lấy một góc váy ngủ của em, lông mi dài run lên khe khẽ.

Bàn tay Minjeong hết sức nhanh nhẹn, vén chiếc váy của Jimin lên cao, vượt quá ngực. Ngón tay thon dài mảnh khảnh lướt qua bầu ngực căng tròn, chạm lên nhũ hoa hồng nhuận. Ngón trỏ tinh quái vẽ những vòng tròn vô định xung quanh đỉnh hồng bé nhỏ của Jimin, khiến nó nhanh chóng vươn mình ngạo nghễ.

Minjeong hôn Jimin đến mơ mơ hồ hồ, sắc môi em đỏ như màu máu, mắt long lên những tia máu đo đỏ, miệng nhỏ hé mở, nặng nề thở dốc. Thử động đậy yết hầu mấy cái, lại cảm giác nóng đến bỏng cổ, em cúi xuống ngậm lấy một trái cherry  chín ngọt vào trong khuôn miệng, cảm giác kích động mãi không thôi.

Hai bên đẩy đà bị Minjeong chọc phá khiến Jimin run lên nhè nhẹ, da thịt trắng nõn không tự chủ được nóng lên. Jimin tách môi, liếm láp môi đỏ mấy lượt, lại nín nhịn rên lên khe khẽ.

Đỉnh hồng kiều diễm trong miệng Minjeong từng chút trương phồng lên, cứng như đá sỏi. Em hài lòng buông ra, nhanh chóng chuyển sang mút mát bên ngực còn lại.

Qua lại mấy lần như thế, cơ thể Jimin liền tràn ra cảm giác khó nhịn, cô ưỡn ngực, bàn tay bé nhỏ e dè ôm lấy đầu người thương, âm thanh liêu nhân khẽ vang vọng: "Minjeongie ... đừng ...
ưm ... đừng dừng lại."

Biểu tình quá mức phóng đãng của chị người yêu làm cho Minjeong thần hồn điên đảo, em trầm mặc vội vàng muốn dùng hành động để phản hồi lại sự nhiệt tình của người dưới thân.

Đầu nhỏ bận bịu vùi vào ngực Jimin, trong khi đôi tay thì cực kì tranh thủ. Bàn tay em uyển chuyển như nước, luồn vào khoảng giữa hai chân Jimin, mơn trớn đùi trong làm lông tơ trên người cô dựng đứng. Những ngón tay linh hoạt của Minjeong lờn vờn quanh quẩn bên trong bẹn đùi của người con gái đang say tình, sau đó đột ngột chạm lên đũng quần nhỏ của cô.

Jimin thoáng chốc bất ngờ, khẽ rùng mình một trận, da gà da vịt cũng nổi hết cả lên dù trên trán đã rịn ra một lớp mồ hôi mịn. Cô đưa tay lên, dùng mu bàn tay che kín miệng, ngăn bản thân mình phát ra những âm thanh đáng xấu hổ.

Hai ngón tay Minjeong hơi gập lại, chọc chọc vào đáy quần lót của Jimin, em cẩn thận kích thích hoa huyệt nóng bỏng qua một lớp vải gần như là mỏng dính. Dịch tình chất chứa bên trong đóa hoa bị Minjeong dẫn dụ, lại cọ sát lớp vải làm bằng chất liệu hữu cơ dán chặt vào phần lầy lội nhất, tạo cơ hội cho chất lỏng trong suốt thấm ướt một mảng nhỏ.

Minjeong nhìn thấy Jimin quắn quéo, cả người lúng búng như con tôm, không nỡ khiến chị lại chờ lâu hơn nữa. Vội trườn người xuống dưới, em ngậm lấy nơi nữ tính của Jimin qua lớp ren ngăn trở, chiếc lưỡi linh hoạt chậm rãi vươn ra, liếm láp đóa hoa đã sớm lầy lội bên dưới lớp vải vóc.

Jimin nhắm nghiền mắt, khớp tay xinh đẹp túm chặt lấy ga giường, miệng bật ra những tiếng rên rỉ khiến lòng người động đậy.

Ngập tràn trong hoan ái cùng khoái lạc, Jimin đã sớm vứt xấu hổ ra sau đầu, đưa tay vén lấy đũng quần lót sang một bên, giọng cô khàn khàn quyến rũ: "Liếm chị...haa...nhiều hơn đi."

Minjeong không nhiều lời, đem bản thân hóa thân thành con ong chăm chỉ, chăm chỉ hút mật.  Em úp mặt vào giữa hai chân Jimin, mút lấy hoa huyệt ướt át của cô, tham lam nuốt hết mật dịch vào trong cuống họng. Vị của nó không ngon, thậm chí còn có chút lờ lợ nhưng em chính là không kiềm chế được mà yêu thích hương vị này.

Chiếc quần nhỏ có chút vướng víu, làm ảnh hưởng đến sứ mệnh vĩ đại của em, Minjeong thoáng ngừng lại, đem quần nhỏ của Jimin kéo xuống, ngang ngược treo lủng lẳng ở đầu giường. Em ngưỡng mặt lên, trên môi còn lóng lánh ánh nước, càn rỡ nói: "Hương vị của chị rất tuyệt, cực kì phù hợp với khẩu vị của em. Như chị sinh ra, là để dành cho em."

Jimin được nhắc đến có chút ngượng ngùng, không dám nhìn thẳng vào mắt em. Nếm cũng đã nếm rồi, không cần lại diễn tả cho cô biết. Còn nếu muốn hỏi tâm trạng của cô hiện tại thì chính là ngại muốn độn thổ.

Lảm nhảm xong em lại vùi đầu chơi đùa cùng đóa hoa mẫn cảm. Minjeong chỉ việc liếm nhẹ vào là nơi đó sẽ lại tràn nước ra, nhưng em chính là  không muốn qua loa như vậy.

Dí sát mặt mình vào nơi cực kì riêng tư kia, Minjeong tách ra hai cánh môi, ngậm lấy hoa huyệt đỏ hồng vào trong khoang miệng ấm nóng. Hai cánh hoa bị Minjeong gặm cắn làm Jimin run lên dữ dội, tiếng nức nở vô thanh vô thức lại luẩn quẩn ở bên tai: "Ân...ưmm..."

Em nâng mí mắt, liếc nhìn biểu tình của Jimin, trên mặt cô sắc tình vô hạn, mĩ lệ lại ướt át, ngũ quan phũ lên một lớp ý vị, thập phần kiều diễm.

Hai tay Jimin túm chặt lấy đầu Minjeong, những ngón tay trắng trẻo luồn vào trong mái tóc xoăn nhẹ óng ả, cô hé miệng, âm thanh có chút run rẩy: "Chị...ưm...chị sướng quá."

Minjeong nhoẻn miệng cười, trên mặt lộ ra một tia nguy hiểm, em tách hai chân Jimin càng thêm rộng, dùng khớp tay xinh đẹp kéo hai cánh hoa sang hai bên, nới rộng thêm lối vào sâu thẳm.

Khoảnh khắc khi nơi riêng tư bị mở rộng ra, Jimin khẽ "aa" lên một tiếng, toàn thân nhũn ra thành một vụng, giọng thỏ thẻ ngập ngừng: "Em... em lại tính làm trò gì quái gở."

Minjeong khẽ cong khóe môi, ý cười trên môi mỗi lúc một đậm, giọng mũi khàn đặc chậm rãi thốt ra: "Rồi chị sẽ sớm biết thôi, babe à."

Quả thật là rất nhanh sau đó Jimin liền mếm được tư vị không thốt nên lời này. Chiếc lưỡi mềm mại của Minjeong được em duỗi dài ra hết mức, mạnh bạo đâm thẳng vào trong lỗ nhỏ khát tình của Jimin với tần suất dồn dập.

Jimin cảm thấy không ổn một chút nào, khoái cảm tê dại làm da đầu cô căng chặt, hai má nóng muốn bỏng tay, đôi mắt hoa đào ngập nước, trong mắt chỉ toàn là dáng hình của người thương.

- "Haa...Minjeongie...em...chậm chút, ưm.. chỗ...chỗ đó..."

Tay Jimin không nhịn được lại kéo đầu Minjeong vào sát nơi tối mẫn cảm của mình, eo nhỏ trong lúc bị dục vọng chiếm giữ bất giác khẽ đung đưa, làm cho khoái cảm được khuếch đại lên vô số lần.

Tiếng rên rỉ mỗi lúc một lớn, Jimin dường như không tự kiềm dữ được âm thanh của chính mình, cô cong lưng, bám víu lấy Minjeong như cọng rơm cứu mạng.

- "Chị...ưm...chị...chị sắp-p...Aah..."

Jimin oằn mình, ngã rạp trên chiếc giường rộng lớn, toàn thân mềm nhũn vô lực, ngực kịch liệt phập phồng, trên trán cô lấm tấm mồ hôi, môi đỏ mê người hé ra, âm trầm thở dốc.

Minjeong dịu dàng liếm láp cánh hoa phấn nộn, nổ lực làm dịu đi cảm giác kịch liệt mà Jimin vừa trải qua. Em cẩn thận đem dịch tình ướt át nuốt xuống một lượt, sau đó ngẫng đầu, vội vàng trườn lên phía trên, hôn lên môi Jimin một cách nhẫn nại.

- "Chị.." Minjeong đem hai tay chống lấy bên vai Jimin để chống đỡ trọng lượng cơ thể mình, ánh mắt nóng bỏng xoáy sâu vào đôi mắt mơ màng của Jimin, trên mặt lộ rõ vẻ căng thẳng, "Chị còn mệt lắm không?"

- "Chị mệt thì sao mà không mệt thì sao?" Jimin chớp chớp mắt, hòa nhã hỏi ngược lại.

Dáng vẻ khẩn trương của Minjeong cực kì đáng yêu, Jimin nhịn không được lại muốn làm khó em một trận. Là người đầu ấp tay gối bên cạnh Minjeong, Jimin không có khả năng không biết bé con của cô đang nghĩ gì. Ánh mắt nóng rực đó, chỉ sợ là cơ thể cô lại sắp không ổn rồi.

- "Karomi~, em...em..."

- "Làm những gì em muốn đi..."

- "Thật không ạ." Miệng Minjeong đã ngoắc đến tận mang tai, răng trắng lộ ra đều tăm tắp, giọng nói vui vẻ đến lạ kì. Cô gái ban nãy còn khẩn trương đến toát mồ hôi hột và một Minjeong sáng lạn như bây giờ ắt hẳn là hai người khác nhau.

Jimin bị nụ cười véo von của em làm cho ảnh hưởng, cũng dịu hiền cười lên, cô ngoắc ngoắc tay ý bảo em lại gần: "Lại đây."

Em nhanh chóng sáp lại, cọ cọ má mình vào má cô, cái đuôi vô hình ngoe nguẩy trong không khí: "Karomi, em nóng...chị có thể cởi quần áo giúp em không?"

Nói rồi Minjeong ngồi dậy, ngoan ngoãn giơ hai tay lên cao, chờ đối phương đến lột mình sạch sẽ.

Váy ngủ cùng nội y được Jimin cẩn thận cởi xuống. Cô chuyên chú, quét mắt một lượt từ đầu đến chân em, lại không tự chủ được dừng mắt lâu hơn ở những vị trí vô cùng nhạy cảm.

Minjeong kéo lấy eo Jimin, vội vàng thu hẹp khoảng cách, gấp gáp hôn lên môi của chị. Giữa kẽ hở của môi hôn, em thư thái, phóng khoáng rên lên những âm khiến người nghe mặt đỏ tai hồng.

Giang hai chân của Jimin ra, em chậm rãi đan xen đôi chân gầy gò trắng trẻo của mình vào cùng một chỗ. Vụng về đem nơi nữ tính nóng bỏng của mình dán chặt lấy ướt át sưng đỏ của chị, Minjeong động đậy hông, vòng eo phối hợp cùng đưa đẩy.

Cảm giác lâng lâng choáng ngợp đầu óc, xúc cảm bành trướng giữa hai chân khiến hai cô gái trẻ không tài nào chịu nổi, luân phiên nhau rên đến lạc giọng.

- "Em sướng quá...ưm...Karomi..."

- "Minjeong à, chậm chút...haa...chị muốn cảm nhận em thêm chút nữa."

Sung sướng lan tràn khắp toàn thân, da dẻ khoác lên mình một lớp đỏ hồng, môi đỏ rên rỉ đến cuồng dại. Cặp tình nhân bị sức hút của dục vọng hấp dẫn, không ngừng đung đưa vòng eo một cách kịch liệt.

- "Từ từ thôi Minjeong ... ưm ... chị ... haa ... chị ra mất..."

- "Babe, ráng chịu đựng một chút ... ân...chờ em."

Đương lúc khoái cảm ngập tràn, Minjeong đưa tay bắt lấy bàn tay bé nhỏ của Jimin, mười ngón tay đan xen chặt chẽ.

Tiếng thở gấp gáp lại nặng nề, trái tim cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, loạn xạ đập lên.  Minjeong liếm môi, động tác dưới thân càng thêm gấp gáp.

- "Jimin, em...aa..em sắp không chịu được."

Khẽ siết chặt lấy nắm tay, Jimin mấp máy môi, nhịn xuống tiếng rên đang trực trào, kiên định nói: "Cùng nhau nhé!"

Eo Jimin căng chặt, hai chân vô lực mềm nhũn, miệng thét lên một tiếng rồi oằn mình nằm gọn trên giường.

Minjeong cũng không kiềm dữ được cơn khoái cảm dữ dội đang ập đến, cơ thể run lên bần bật rồi nằm xụi lơ một góc.

Cả hai thở hổn hển nhìn nhau, không hiểu sao lại vui vẻ mỉm cười, gương mặt ửng đỏ kề sát cạnh bên, Minjeong nâng tay, vỗ nhè nhẹ vào lưng Jimin, dịu dàng nói: "Mệt chết chị rồi đi. Nằm nghỉ một lát, để em đi chuẩn bị nước tắm cho chị."

- "Đừng đi."

Minjeong đang dự định xuống giường lại bị Jimin níu lại, cô hơi nhích lại gần, vùi mặt vào lòng Minjeong, dang tay ôm lấy em thật chặt.

- "Đừng đi đâu cả, để chị ôm em một lúc."

Minjeong được người thương ôm chặt đến không thể nhúc nhích, em cong môi len lén nở một nụ cười, khẽ gác cằm lên đỉnh đầu Jimin, em cưng chiều đáp lại: "Vâng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net