Chap 54: Instagram

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

y/nhwangcutenhathemattroi: Là một buổi chiều nhưng buổi chiều này lại buồn nhất... có lẽ là mình đã sai rồi ư ? hoặc có lẽ ngưòi sai là anh, bản thân em quá mệt nên mới ra nông nỗi như vậy, em sai thật rồi anh ơi...

Jhoonjeojang: em ơi ổn không đó ? sao lại thành ra thế này. lỗi tại anh
~y/nhwangcutenhathemattroi: em không saooooo vẫn ổn hehe. anh không có lỗi đâuuu

Psungmi: chị ơi :(( anh hai em đi đâu mất rồi giờ vẫn chưa thấy về. mai mình gặp nhau đi chị
~y/nhwangcutennhathemattroi: em tìm thử xem anh em không có đi cùng chị, mai vẫn địa điểm cũ nhá.

_____________________________________

Psungmi: trà chiều cùng chị dâu kewt quá đii

y/nhwangcutennhathemattroi: riết chị không hiểu em :)) đã tâm sự và bảo là kết thúc rồi cơ mà con bé này.
~psungmi: liu liu không dễ đâu nhá

jhoonjeojang: ohh bày đặt chị dâu còn anh là gì ? anh là bạn em ah anh cũng muốn làm chị dâu
~psungmi: @jhoonjeojang anh đùa em ah ? hay anh muốn cưới anh trai em ?? @parkwoojinne
~parkwoojinne: mày nói gì đó jihoon =)))
~jhoonjeojang: hớ nói có tí mà cả hai anh em cùng vào nói rồi lật tui, méc anh em cho coi
~ongong: @jhoonjeojang không ai cứu được em đâu há
______________________________________

cuộc hội thoại giữa Sungmi và Y/n

Psungmi: chị y/n ơi mẹ em bảo ngày mai chị sang nhà em chơi với mẹ, mẹ em nhớ chị lắm

Y/nhwangcutenhathemattroi: ngày mai hả, mai chị rảnh nhưng mà sungmi này mai có anh trai em ở nhà không ?

Psungmi: hình như không chị ạ mai anh em có buổi tập trên công ty chắc không có đâu

Y/nhwangcutenhathemattroi: rồi ok mai chiều chị sẽ sang, chị cũng nhớ bác quá rồii

________________________________________

Chiều hôm sau

Hwang Y/n: Con chào bác, chào em sungmi

Mẹ WooJin: Chào con, vào ngồi chơi đi bác làm đồ ăn gần xong rồi chờ tí nhé

Hwang Y/n: Dạ

Park Sungmi: Khi nãy chị chưa quá mẹ em cứ hối em phải gọi chị sang mãi

Hwang Y/n: Chắc do mẹ em sợ đồ ăn nấu ra sẽ nguội đó thôi, chị tính ở đây chơi với em đến mai được không ?

Park Sungmi: Dạ được chớ em còn khoái, hân hoan lắm á nghen

Mẹ WooJin: Đồ ăn xong hết rồi hai đứa vào ăn đi không nguội này

Hwang Y/n, Park Sungmi: Dạaa

Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường cho đến khi....

Park WooJin: Thưa mẹ con mới về

Nghe được giọng nói thân quen, Sungmi và Y/n đang tính bỏ một miếng thịt vào miệng liền há hốc ngẩng đầu. Y/n thì ngượng ngùng cuối đầu xuống dưới bàn chăm chăm ăn, còn Sungmi thì vẫn ngơ ngác

Park Sungmi: Ơ chẳng phải anh bảo hôm nay tập ở công ty đến tối sao sao giờ về sớm thế

Park WooJin: Tập xong thì về thôi ở lại đó làm gì ?

Mẹ WooJin: À Woojin vào ngồi ăn luôn đi, cũng vừa mới vào ăn thôi, này ngồi đi

Park WooJin: Dạ, mẹ định sẽ ở đây đến khi nào thì về lại Busan vậy ?

Mẹ WooJin: thằng nhóc này, mẹ ở đây bao lâu thì càn gì phải nói, con đuổi mẹ về ah ?

Park WooJin: Đâu có, con tính sẽ về Busan ở 1 thời gian, cho Sungmi tự lập ở trên này thử xem, với con cũng tìm được công việc dưới đó rồi

Mẹ WooJin: cứ tưởng mày đuổi mẹ, tuần sau mẹ về, nếu được thì về chung với mẹ còn không thì về sau.

Park Sungmi: Ơ ơ anh đi rồi em ở với ai ? em sợ ma lắm á đừng để em lại chớ

Park WooJin: Im mồm và ăn đi anh đang giúp mày tự lập 1 mình đó, 1 tháng thôi.

Hwang Y/n: bác ơi con no rồi con xin phép ra ngoài trước

Park Sungmi: Chị y/n khi nãy chị đã ăn được gì đâu ? Tự nhiên anh về làm gì chứ, kì cục thật. - nói xong Sungmi liền chạy theo Y/n ra ngoài phòng khách

Ở trong bếp chỉ còn lại mỗi WooJin và mẹ. Không khí cũng chẳng giãn ra được mấy

Mẹ WooJin: WooJin con với con bé có chuyện gì đúng không ?

Park WooJin: Dạ không có gì đâu mẹ vẫn bình thường ạ

Mẹ WooJin: Còn đừng dối mẹ,bình thường Y/n qua đây khi không thấy con sẽ luôn miệng hỏi ngay còn bây giờ chẳng thấy hỏi. Khi thấy con về nó cũng lảng tránh.

Park WooJin: Dạ thì có xảy ra 1 chút chuyện. Con với Y/n kết thúc rồi.

Mẹ WooJin:Cho mẹ biết lí do tại sao ?

Park WooJin: lỗi do con, do con không tốt nên làm em ấy tổn thương. sau này mẹ vẫn cứ gọi Y/n sang chơi Sungmi đi con sẽ tránh để em ấy không bị khó xử. Con ăn xong rồi con lên lầu tắm đây.

Mẹ WooJin: Cái thằng bé này, chỉ biết nghĩ như vậy.

_____________________________________

Tại phòng khách

Hwang Y/n: Chị về nhé ? hôm nay có anh em ở nhà mất rồi chị ở lại sẽ không tiện

Park Sungmi: không được chị đã hứa sẽ ở lại ngủ cùng em rồi mà, chị mà về em sẽ giận chị

Hwang Y/n: nhưng mà thật sự rất khó xử

Park Sungmi: em không nghe gì cả không nghe hứ

Hwang Y/n: Rồi rồi chị sẽ ở lại, ngoan

Park Sungmi: chị nói đấy nhé hehe

____________________________________

_kholo_
Đừng quên follow page của mình là Cùng 박우진 băng qua bao đại dương.
ins của mình là @tuilakhanhlinhne

Tròn 1 năm mình chưa ra truyện, tệ quá huhu. nhưng 1 năm qua mình thật sự cám ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình cũng như là event. bây giờ mình sẽ cố gắng up truyện đều đều hơn, mặc dù năm nay cuối cấp của mình rồi TT lời cuối cùng vẫn là cám ơn mọi người rất nhiềuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC