Chap 8: Tôi xin lỗi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Parkwoojinne: Trong làn khói hồng trắng này, biết tìm đâu ra hình bóng của em

Jhoonjeojang: Đi xin lỗi đi kìa :) mày sai thật rồi.

~parkwoojinne: Tao không thể

~jhoonjeojang: Tao không tin được mày lại như vậy.

Hana.luv89: Chồng em đẹp quá đi ><❤

~psungmi: @jhoonjeojang anh ơi :).

~jhoonjeojang: @y/nhwangcutenhathemattroi chồng mày kìa :)). Hốt về lẹ không người ta ảo tưởng lấy nhầm bây giờ

~y/nhwangcutenhathemattroi: Không phải chồng tao. Xin đừng tag tao vào những chuyện như thế này, tao muốn ở một mình.

~hana.luv89: @psungmi @jhoonjeojang ohh

Yoonmemuoi: @parkwoojinne, @cathwangluong, @daniel.kang, @lamxinhtrai, @ongong @maycuatroi @hwimuonmot @baematnho @sayhidiep mấy đứa có chuyện gì sảy ra vậy ? Y/n dễ thương của anh bị gì vậy ?

~parkwoojinne: @yoonmemuoi không liên quan đến anh.

~ongong: @cathwangluong @daniel.kang @maycuatroi @sayhidiep tụi em ra trường rồi anh :).

~maycuatroi: Đúng đấy :) hỏi @lamxinhtrai @baematnho @hwimuonmot kìa =))

Tắt bình luận.
________________________________

Đoạn ib giữa Y/n và WooJin

Parkwoojinne: Y/n

Y/ncutenhathemattroi: Em nghe.

Parkwoojinne: Anh xin lỗi

Y/ncutenhathemattroi: Anh không có lỗi đâu mà xin.

Parkwoojinne: Em giận anh à ?

Y/ncutenhathemattroi: Không, anh không sai, lỗi là do em, là em tự chuốc lấy, không phải lỗi của anh.

Parkwoojinne: Y/n à... cho anh hỏi một câu được không ?

Y/ncutenhathemattroi: Được

Parkwoojinne: Em... em hết thích anh rồi đúng chứ ?

Y/ncutenhathemattroi: Sao anh lại hỏi em như vậy ? Nếu em trả lời không thì sao ?

Parkwoojinne: Anh xin lỗi, anh đã để em buồn nhiều rồi, anh biết tất cả rồi. Xin lỗi vì không thể chấp nhận tình cảm của em.

Y/ncutenhathemattroi: Không! Em vẫn còn thích anh đấy thì sao ? Em không thể từ bỏ đấy.

Parkwoojinne: Xin lỗi em rất nhiều, vì anh mà em đã phải chịu đau khổ.

Y/ncutenhathemattroi: Không sao

Parkwoojinne:Khuya rồi, em ngủ đi. Ngủ ngon

Y/ncutenhathemattroi: Ngủ ngon.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với WooJin, Y/n cảm thấy lòng nhẹ hẳn nhưng sao trong người lại khó chịu vô cùng. Y/n thử đưa tay lên trán, không ngờ rằng mình đã sốt. Có lẽ là do dầm mưa, trong nhà không có ai ngoài Y/n vì Minhyun đã về Busan rồi. Loay hoay tìm thuốc mãi vẫn không có, Y/n đành bất lực quay về phòng. Do mệt mỏi mà Y/n đã ngủ thiếp đi.
________________________________

Sáng hôm sau, khi Minhyun gọi cho Y/n mãi không được, hỏi Jihoon thì Jihoon nói là hôm nay Y/n không đến trường. Chẳng biết Y/n đã xảy ra chuyện gì.
________________________________

_kholo_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net