STT: 2 ( Thần Cơ ) [ ABO/ SM ] < chap 2 > #Thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Hi Thần một tay đem y vác lên vai khiến Lam Vong Cơ tiếp xúc trực tiếp với mùi hương nam tính nồng đậm của Thiên Càn. Cơ thể nhỏ bé đang trong kì phát tình luôn thèm khát được lấp đầy, cứ thế vùi sâu vào người hắn cọ sát, mùi dẫn dụ cũng vì vậy mà phát ra ngày càng nồng nặc. Hai tiểu chu quả ở sau tấm sa y mỏng manh đã thấm đầy mồ hôi và dâm dịch đến gần như trong suốt, do y cọ qua cọ lại trên vai hắn mà lộ ra ngoài. Đầu nhũ ửng đỏ đầy tiên diễm cứ vậy mà cọ vào cần cổ người kia, như cố câu dẫn người ta thao mình.

- A Trạm ngoan. Để ta lau dọn tủ đồ cho sạch liền bồi đệ ăn. Đây là kỉ vật của mẫu thân mà đệ lại làm nó ướt hết rồi, phải phạt chứ?

Lam Vong Cơ mơ màng nằm trên vai hắn, vì câu nói kia mà sực tỉnh, nắm lấy tia lý trí gần tàn. Y trước đó một ngày còn uống trà do hắn mang tới. Xong liền thấy trời đất tối sầm lại, khi tỉnh dậy thì thấy tay chân bị trói chặt, miệng thì toàn vải không thể nói được gì. Không lâu sau cơ thể liên tục tăng nhiệt, chỗ hậu huyệt và ngực ngứa ngáy không thôi, chỉ có thể đem chúng cọ vào tấm gỗ bên dưới để đỡ ngứa. Nhưng càng cọ y lại càng thấy ngứa, phân thân thanh tú cũng dựng đứng, tiết bạch dịch từ bao giờ. Rốt cuộc vẫn là kiệt sức nằm yên một chỗ, cơ thể run rẩy vì khó chịu, thi thoảng lại giật nhẹ một cơn. Huyệt nhi vẫn tự phân bố dịch tới ướt đẫm hai bên đùi non mềm, cảm giác trống trải thèm khát có cái gì đó đâm chọc vào ngày càng rõ ràng. Ngày thường mỗi lần tới kì huynh trưởng sẽ để sẵn thuốc cho y uống, nên căn bản chưa bao giờ phải trải qua những việc như vậy.

Y không ngờ nó lại khó chịu đến thế, càng không ngờ người huynh trưởng y yêu quý bao năm nay, lại là người đẩy y vào cảnh ngộ này. Bèn dồn tất cả sức lực mình có dãy ra khỏi người hắn, mà ngã mạnh xuống đất. Sợ nếu ở trên người hắn lâu hơn chút liền bị mùi hương kia làm cho mê muội

Lam Hi Thần không nói gì, bình tĩnh dùng khăn lau sạch đống dịch trong tủ, mặc kệ việc y đang cố gắng tháo dây trói sau khi bò ra một chỗ cách xa hắn

Xem kìa, bé cưng của hắn thực quá khả ái đi, ánh mắt kinh hãi thi thoảng lại liếc qua nhìn hắn trong lo sợ kia quả là xinh đẹp. Người khác thì sẽ không thấy đâu nhưng hắn thấy rõ y đang rất hoảng loạn, cố gắng tìm xem bội kiếm của mình ở đâu. Mặc cơ thể dụ người kia theo những động tác của y mà phô ra những đường cong quyến rũ cùng hương dẫn dụ nồng đậm. Đây rõ ràng là cầu người tới thao mà, cũng may hắn đã khóa cửa lại cẩn thận và ra lệnh cấm các môn sinh tới đây.

Nhẹ nhàng gấp chiếc khăn lại để qua một bên, Lam Hi Thần lựa lúc y không chú ý mà bế bổng y từ phía sau ôm lên giường. Trên đường như cố ý lại như vô tình cọ cọ phần nhô lên nóng bỏng ở giữa đúng quần mình vào khẩu huyệt của người kia. Dù qua nhiều lớp vải nhưng sức nóng của nó không hề giảm đi, thậm chí nhờ bề mặt thô, dày của bộ y phục mà khiến y thi thoảng giật nhẹ người, đôi khi còn suýt lên tới cao trào mà xuất ra.

Đặt Lam Vong Cơ nằm xuống giường, hắn lấy ra từ trong gầm giường một sợi xích dài đúc từ bạc thuần khiết cùng dạng với Tị Trần. Đầu xích là một cái khóa nhỏ được thiết kế giống với loại mà các cô nương nhà quyền quý rất thích đeo vào những dịp đặc biệt. Nhưng còn nổi bật hơn nhờ hình hoa sen được khảm đá Thanh Thiên quý giá ngay mặt khóa, khiến nó trông thuần khiết, trang nhã hơn gấp nhiều lần.

Lam Hi Thần đem cái khóa đeo vào cổ của y rồi dùng một cái chìa khóa vặn chặt lại phần nối còn hở của chiếc khóa, mặc kệ việc y đấm đá vào bụng ngăn cản. Vì với cái sức lực lúc ấy của y, chúng chẳng khác gì hành động làm nũng cả, hắn còn rất vui mừng là đằng khác.

- Đây là quà ta chuẩn bị cho đệ từ sau khi Ngụy công tử thành thân. Đệ coi, cái khóa này rất hợp với đệ, trông đệ thực xinh đẹp làm sao! - hắn vừa nói vừa cởi trói cho y, tay tách hai bên chân Lam Vong Cơ ra để lộ cảnh xuân của y trước tấm gương đồng bản to để ngay trước giường .

Lam Vong Cơ ngượng ngùng nhắm chặt mắt lại, đợi hắn tháo nốt trói tay liền vùng ra muốn chạy, nhưng lập tức bị Lam Hi Thần đè sấp xuống giường. Tay hắn vuốt nhẹ từ cổ y xuống tới phần mông rồi dừng ở trước hậu huyệt mà sờ soạng. Không báo trước mà đem nam căn to lớn của hắn đâm vào huyệt động non mềm

Hậu huyệt bao năm chưa từng được ai chạm qua, nay lại bị dị vật thô to xâm chiếm, từng tầng mị thịt nóng bỏng nhanh chóng siết chặt lại, muốn bài trừ hắn ra ngoài. Dù đã được dâm dịch bôi trơn từ trước và đang ở trong kì phát tình, còn ở tình trạng không có thuốc ức chế với ham muốn lớn. Nhưng lần đầu vẫn là vô cùng đau đớn, hai tay y mạnh mẽ bám chặt lấy tấm chăn bên dưới như muốn vò nát chúng, miệng liên tục bảo hắn rút ra ngoài.

Lam Hi Thần cũng chẳng kém cạnh gì, y đau thì hắn cũng đau chẳng kém, mồ hôi lạnh đã rịn đầy chán, đành phải rút nam căn chướng tím ra ngoài. Đem dục vọng đang cuộn lên từng cơn dữ dội trong cơ thể nén xuống, dùng hai ngón tay đâm vào bắt đầu nới lỏng cho y.

Lam Vong Cơ như rũ bỏ được gánh nặng mà ngã phịc xuống giường. Đôi mắt phượng xinh đẹp kia, giờ mang một ánh mắt vô hồn, bị tưới đẫm bi thương từ hai hành thanh lệ lăn dài trên gò má căng mềm.
.
.
Y và hắn là huynh đệ ruột, cùng chảy chung một dòng máu đào trong cơ thể. Sao hắn có thể làm vậy với y? Cơ thể này lại chấp nhận hắn, để hắn làm loạn bên dưới mà vẫn có thể tiếp tục phát tình câu dụ hắn làm tới cùng... Loạn luân cùng chính huynh trưởng chỉ vì bị cám dỗ bởi dục vọng, chẳng có gì ngoài ngục ngã, đáng bị khinh thường. Trông y bây giờ có khác gì một kỹ nam tại thanh lâu đâu, mà không thậm chí còn đáng khinh hơn, vì ít ra họ cũng không tới mức khát cầu tình dục, đến độ phải đi làm tình với chính huynh đệ ruột của mình.
.
.
Sau khi nơi hậu huyệt kia đã đã tiếp nhận được bốn ngón tay, Lam Hi Thần liền đẩy nam căn của mình vào một lần nữa. Mặc y dãy dụa mà dùng hai tay ép chặt bả vai y xuống, như một điểm tựa mà liên tục luân động. Tới khi huyệt động bên dưới đã quen mà bắt đầu quay lại cắn mút hắn, Lam Hi Thần mới bắt đầu rải đầy những vết hôn xanh tím đè lên các vết sẹo do giới tiên để lại của người dưới thân.

Lam Vong Cơ bặm chặt môi, đè nén tiếng rên rỉ không cho chúng phát ra ngoài, đầu vùi sâu vào đống gối dẫu đi gương mặt y lúc này. Hắn tất nhiên là không vui, bế thốc y lên rồi xoay người nằm xuống dưới cho y nằm trên người mình. Hai tay nắm lấy hai tiểu chu quả miết, kéo trong khi bên dưới vẫn mạnh mẽ đâm lên, ép y phải mở miệng ra rên rỉ. Gương mặt vô vọng được tưới trong nước mắt mà vẫn ửng hồng dụ tình. Cánh môi mềm bị gặm cắn tới đỏ đầy tiên diễm hảo hảo quyến rũ, xinh đẹo này, nãy giờ đều bị dấu đi mất, thực phí phạm mà.

- Ta làm đệ có đủ sướng không? Nếu không trả lời đành dừng lại ở đây vậy. - hắn hỏi, lập tức đình trỉ lại tất cả các động tác khiến người bên trên vặn vẹo vì ngứa ngáy

- H-huynh trưởng làm ta.... hảo sướng.... A Trạm muốn nữa... cho ta...

Lam Vong Cơ sau một lúc yên lặng, bị hắn dùng tay đâm vào chọc ngoáy ngoài miệng huyệt, vẫn là không chịu đựng nổi mà nói ra những từ dâm ngôn loạn ngữ mong hắn làm trong sự nhục nhã của chính y.

Cơ thể Địa Khôn là vậy, một khi đã bắt đầu liền không thể dừng lại, nếu không sẽ vô cùng khó chịu. Lam Hi Thần biết rõ điều đó liền mang ra uy hiếp tiểu nhân nhi của hắn, ép y tự động trên thân hắn tới xuất ra. Rồi không buông tha cho y nghỉ ngơi, đem y làm tỡi không biết trời trăng gì, mãi tới khi y ngất xỉu lần thứ hai mới dừng lại. Dùng một miếng ngọc bội lấp chặt hậu huyệt bị rót đầy dương tinh kia, nhẹ nhàng đem người ôm vào lòng chìm vào mộng cảnh. Từ bây giờ y vĩnh viễn là của hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net