Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Nghiêm Vi rời khỏi nhà Hứa Ấu Di thời gian cũng chỉ mới 8 giờ tối. Nghiêm Vi đi rồi không gian trở nên yên lặng hơn. Mới đây mà cô đã thích nghi với việc Nghiêm Vi có ở bên cạnh, thời gian có thể làm thay đổi một con người chỉ trong tít tắt, huống hồ người này lại là Nghiêm Vi, Hứa Ấu Di cố gắng biện hộ cho sự thay đổi của mình.

Hứa Ấu Di thôi suy nghĩ đến Nghiêm Vi nữa, cô lấy điện thoại từ túi xách ra, từ khi cô khỏi bệnh đã mấy ngày không liên lạc với Trương Vãn, kỳ thực Hứa Ấu Di đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, dù Trương Vãn có thể nhận ra hay không, cô đều quyết định mang chuyện Nghiêm Vi nói rõ một lần.

Hứa Ấu Di không những xem Trương Vãn như bạn thân mà còn xem cô ấy như một chị gái, cô không đành lòng cũng không muốn tiếp tục giấu diếm cô ấy, huống hồ quan hệ giữa cô và Nghiêm còn chưa xác định, cô không muốn vì quan hệ mơ hồ không rõ ràng này đả thương Trương Vãn.

Khi Trương Vãn chạy đến, Hứa Ấu Di đã dưới tiểu khu đợi sẵn, thấy xe Trương Vãn dừng bên đường, Hứa Ấu Di chậm rãi đi đến.

Ngồi vào trong xe Trương Vãn, Hứa Ấu Di cày dây an toàn, nghiêng đầu nhìn đến sắc mặt Trương Vãn "mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì với chị, có thể nói cho em biết không?".

"Đến chỗ hãy nói sau!". Trương Vãn xoay vô lăng chuẩn bị chạy đi "món nhật được không? Chị nhớ có một nhà hàng cũng không tệ lắm, chúng ta đến đó được không?"

" Umh!".

Trương Vãn dừng xe trước một nhà hàng nhật, Hứa Ấu Di mở cửa xe đi xuống trước. Với ánh nhìn của mọi người lưu trên người mình, Hứa Ấu Di cũng không thấy làm lạ, Hứa Ấu Di tay trái xách túi, ngẩng đầu tao nhã tiêu sái đi vào.

Vừa vào trong, nhân viên phục vụ mặc kimono thân thiện Chào đón, được nhân viên hướng dẫn đến một gian, Hứa Ấu Di cùng Trương Vãn ngồi lên chiếc tatami*.
Tatami: đệm ngồi của người nhật.

Người phục vụ đưa trà lúa mạch đến cho hai người, trong khi chờ đợi món ăn.

"A Vãn! Có một chuyện em phải nói với chị...".

"Hẳn là liên quan đến Nghiêm Vi". Trương Vãn nháy mắt, mỉm cười nói ra, cô đã quyết định buông tay thì không còn lý do gì để vướng bận, lời nói ra cũng thấy nhẹ nhàng hơn, nhiều lúc cô thật đố kị với Hứa Ấu Di nhưng tuyệt đối không có oán hận. Bởi vì cô và Hứa Ấu Di không chỉ là bạn bè mà còn là chị em, đã là chị em bao năm nay cô hiểu con người Hứa Ấu Di thế nào, cô ấy thà uỷ khuất chính mình cũng không làm tổn thương người khác. Tính cách Hứa Ấu Di như vậy nên cô đặt biệt yêu thích cùng trân trọng Hứa Ấu Di hơn, vì lẽ đó nếu như Hứa Ấu Di đã gặp được một người toàn tâm toàn ý đối sự với cô ấy, dù người này có là người mình thích trước, thế nhưng tình cảm từ xưa đến nay không phân biệt trước sau. Huống hồ Nghiêm Vi từ lúc bắt đầu đã tỏ rõ thái độ, chỉ là lúc đó cô vẫn cố chấp không muốn thừa nhận.

Đối với lời Trương Vãn nói, Hứa Ấu Di có chút cứng đờ người, nhưng rất nhanh cô đã hiểu rõ, Trương Vãn chị ấy đã biết.

"A Vãn! Thật xin lỗi, em..". Hứa Ấu Di quẫn bách nói ra.

"Ấu Di! Chuyện tình cảm không có đúng sai, càn không bàn đến chuyện đến trước hay đến sau, chỉ có yêu và không yêu, nên em đừng nói lời xin lỗi với chị, không cần ái náy với chị". Trương Vãn nắm lấy bàn tay Hứa Ấu Di mà an ủi.

"Cảm ơn chị A Vãn, nhưng bọn em hiện tại chưa xác định mối quan hệ". Hứa Ấu Di nắm lại tay Trương Vãn mà mỉm cười.

"Ấu Di! Chị nhận ra được Nghiêm Vi là thật tâm yêu em, nếu em đã có tình cảm với em ấy thì nhanh chóng cho em ấy một cơ hội. Nếu hai em có thể bên nhau, chị sẽ thật tâm chúc phúc, lưỡng tình tương duyên là đều hiếm thấy trong tình yêu, đừng bởi vì chuyện của chị mà em lại dễ dàng từ bỏ hạnh phúc vốn thuộc về mình, làm như vậy trong lòng chị sẽ cảm thấy day dứt". Trương Vãn biết Hứa Ấu Di vẫn còn ái náy với cô, nếu không nói như thế có lẽ Hứa Ấu Di có thể từ bỏ cuộc tình này, đến lúc đó người làm chị như cô còn mặt mũi nào mà đối mặt với cô ấy.

"Được một người yêu như Nghiêm Vi em cảm thấy không tệ, nhưng em không muốn tiện nghi cho Nghiêm Vi nhanh như thế, dù sao cũng phải để em ấy nếm mùi một ít, sau này em ấy mới có thể trân trọng em".

Nghe Hứa Ấu Di nói xong, Trương Vãn cảm thấy đồng cảm cho Nghiêm Vi, xem ra Nghiêm Vi ăn không ít khổ mới rinh vị mỹ nữ này về nhà.

"Tốt! Nhưng chị cũng nhắc em, một người ưu tú như Nghiêm Vi rất khó gặp, nên đừng làm em ấy phải bỏ chạy, đến lúc đó người hối tiếc lại là em". Trương Vãn cũng tranh thủ vì Nghiêm Vi mà nói đỡ.

"Nếu như thế, chứng tỏ em ấy cũng không nghiêm túc trong chuyện này, đến lúc đó có thể xem rõ bộ mặt thật của em ấy". Hứa Ấu Di bĩu môi đáp trả Trương Vãn

"Thật không luyến tiếc". Trương Vãn nhìn sắc mặt Hứa Ấu Di có chút biến sắc, thì muốn trêu đùa một chút

"Người như vậy, mắc gì em luyến tiếc".

"Đừng mạnh miệng, chị hiểu em mà". Trương Vãn cười cười.

Hứa Ấu Di trông thấy nụ cười của Trương Vãn thì đã biết mình bị chị ấy trêu đùa, cô vội cuối mặt xuống, dấu đi vẻ xấu hổ của mình.

Đúng lúc đồ ăn cũng mang lên, Trương Vãn cầm đến chai rượu, rót cho mình cũng cho Hứa Ấu Di, sau đó nâng ly nói:" chị thật tâm xem em như em gái mà đối đãi, chuyện của em và Nghiêm Vi chị xin chúc phúc. Chị đã nguyện ý nhận em ấy làm "em rể", nên em cũng đừng suy nghĩ nhiều về chị sẽ đau lòng hay không ".

"Em đã biết!". Hứa Ấu Di cũng nâng ly lên, uống cạn với Trương Vãn. Hứa Ấu Di trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm xúc cũng dần cao hứng.

Hai người chị một câu em một câu, thời gian cũng sẽ đưa chuyện này quên lãng, cùng buông bỏ u sầu trong thời gian gần đây, ăn uống thật vui vẻ.

Trong lúc hai người đang vui vẻ, thì nhân viên phục vụ dẫn thực khách đến. Đều bất ngờ là người này lại là Nghiêm Vi, bên cạnh còn có cô bé gặp tại One Love.

Nghiêm Vi cũng rất bất ngờ khi thấy Hứa Ấu Di cùng Trương Vãn xuất hiện tại đây, nhìn sắc mặt Hứa Ấu Di, cô nhanh chóng gỡ tay Hồng Muội ra khỏi tay cô. Đi đến trước mặt Hứa Ấu Di cười nói:"sao chị lại ở đây?".

Mặc cho Nghiêm Vi hỏi, Hứa Ấu Di làm như không thấy, không nghe, cô tao nhã mà gấp đồ ăn bỏ vào miệng. Nhìn Nghiêm Vi cùng cô bé đó dính lấy nhau cô đã thấy trướng mắt.

Cũng là Trương Vãn hiểu chuyện, cô nhanh chóng thay Hứa Ấu Di nói:" Bọn chị đến đây dùng bữa tối.." nói xong câu này cô nhìn đến cô bé bên cạnh Nghiêm Vi, đánh giá một chút.

Thấy Trương Vãn nhìn đến mình, Hồng Muội nhanh chóng đến Chào hỏi.

"Em là Hồng Muội, là...". Hồng Muội lễ phép vương tay về phía Trương Vãn mỉm cười.

Nhưng lời nói cùng hành động của Hồng Muội chưa kịp hoàn tất, thì Hứa Ấu Di chen ngang.

"Là tiểu Fan hâm mộ của bà chủ One Love, chị nói như vậy có đúng không Nghiêm tiểu thư". Khi nói đến câu cuối, Hứa Ấu Di nghiến răng mà nói.

"Thì ra là vậy!". Trương Vãn gật đầu tỏ rõ đã hiểu.

Hồng Muội nghe đến Hứa Ấu Di nói mình là tiểu Fan hâm mộ của Nghiêm Vi, thì nhanh chóng xua tay, nhanh giải thích.

"Các chị hiểu lầm rồi! Em không phải Fan hâm mộ gì đó đâu, thật ra em cùng với Vi Vi là..".

"Là quan hệ như thế nào thì không cần giải thích với người ngoài như bọn chị đâu, Xin lỗi vì đã làm phiền hai người, A Vãn chúng ta đi thôi".

"Chị đi đâu đấy?". Nghiêm Vi không tập trung nghe đối thoại giữa bọn họ, cô chỉ quan tâm đến Hứa Ấu Di của mình, xem cô ấy nảy giờ cứ ngồi rót rượu mà uống, nhìn đến cái chai rượu vơi đi rất nhiều. Nên khi Hứa Ấu Di toang đứng lên thì cô đã nhanh chụp được cánh tay Hứa Ấu Di lại, phồng hờ người cô ấy sẽ ngã.

Nhưng Hứa Ấu Di nào nghĩ như vậy, hiện tại người cô không muốn nhìn thấy nhất là Nghiêm Vi, nên cô cố gắng vùng vẫy hòng thoát khỏi Nghiêm Vi. Còn về phía Nghiêm Vi khi thấy Hứa Ấu Di vùng vẫy thì càng nắm chặt hơn, nhưng nhìn đến Hứa Ấu Di nhíu mày thì cô thả lỏng ra không ít, Hứa Ấu Di chỉ cần như vậy nên nhanh thoát khỏi Nghiêm Vi, cô có chút chóng mặt loảng choảng bước đi.

Trương Vãn tất nhiên nhìn hiểu, cô nhanh nháy mắt với Nghiêm Vi. Còn về Hồng Muội vẫn mịt mù chưa hiểu chuyện gì xảy ra, được một lúc cô chợt hiểu rõ, chẳng lẽ chị họ cô còn chưa nói cho chị dâu biết.

Nghiêm Vi đuổi theo kịp Hứa Ấu Di, cô bước nhanh vượt mặt Hứa Ấu Di, ngăn cản Hứa Ấu Di đi nữa. Hai tay Nghiêm Vi giữ chặt bả vai Hứa Ấu Di lại.

" Hứa Ấu Di! Ai cho chị gan uống rượu, hùng hục uống nhiều như thế"

"Là em cho đó, em đừng đi theo chị, cô bé của em đâu, em nỡ bỏ cô bé một mình à". Hứa Ấu Đi trào phúng nói.

"Hứa Ấu Di! Chị nghe em nói được không, chuyện không như chị nghĩ đâu"

"Không! Chị không muốn nghe". Hứa Ấu Di gặt bỏ tay Nghiêm Vi ra "có phải em lại muốn nói em yêu chị, chị không muốn nghe lời giả dối đó nữa. con người em, cứ luôn làm một vài chuyện khoa trương, nói những lời khiến người ta ngủ không được. Cuối cùng, đến khi chị lấy hết dũng khí, muốn đáp lại em, thì..". Hứa Ấu Di vừa nói vừa lấy ngón trỏ chọt chọt vào lòng ngực Nghiêm Vi, khiến Nghiêm Vi cũng phải lùi về sau "em còn cười, có gì vui phải cười" Hứa Ấu Di đi lại gần lấy tay che miệng Nghiêm Vi lại.

Hành động Hứa Ấu Di, Nghiêm Vi nhìn đến thỏa mãn "Em và Hồng Muội, bọn em không phải là quan hệ như chị nghĩ, Hồng Muội chỉ là em gái họ của em thôi, nên không cho phép chị suy nghĩ lung tung, rồi hành hạ bản thân. Với lại khi không có em, chị không được phép uống rượu".

"Tại sao?"

"Bởi vì chị sẽ nói những lời nguy hiểm, làm những chuyện nguy hiểm". Nghiêm Vi lần nữa giữ lấy bả vai Hứa Ấu Di lại.

Nghe Nghiêm Vi nói hết, Hứa Ấu Di nhích lại gần Nghiêm Vi hơn, cô nhón chân, đem đôi môi mình áp lên môi Nghiêm Vi một cái "như vậy có tính là nguy hiểm không?" 

Tập kích thành công Hứa Ấu Di cong khóe môi cười, cô xoay người định bỏ Nghiêm Vi lại, nhưng đã không kịp với tốc độ của Nghiêm Vi. Nghiêm Vi bắt lại cánh tay Hứa Ấu Di, xoay người cô lại, không một lời nói trước, kéo Hứa Ấu Di vào một nụ hôn. Nghiêm Vi vươn đầu lưỡi liếm hàm răng đang đóng chặt của Hứa Ấu Di, với sự càn quấy của Nghiêm Vi, Hứa Ấu Di dần dần buông lỏng, để cho đầu lưỡi Nghiêm Vi xâm nhập, cũng theo Nghiêm Vi hôn càng ngày càng nhiệt tình, lưỡi cùng lưỡi dung hoà.

P/s: Đoán xem chương sau có H không nè 😁😁












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net