~ Chương 21 ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ruột và con trai nuôi. Đám người kia nhiệt tình đẩy thuyền, đem từng chi tiết hành động lời nói của Tiêu Phong và Ân Hách kể lại, ngọt ngào sống động tới mức ba mẹ Hách sắp cho rằng hai đứa con của mình mãi không kết hôn là vì muốn ở bên nhau. Bây giờ xem ra không phải nha...

Thấy ba mẹ cứ nhìn chằm chằm Đông Hải, Ân Hách sợ cậu sẽ bị dọa sợ liền kéo người giấu ra sau lưng. Ông bà thấy thế thì đánh mắt với nhau, lúc này mới chịu giải thích

-Ba mẹ đi tìm con nhưng nghe tin căn cứ C thất thủ, Thượng tá ở chỗ này có quen biết với nhà mình nên ba mẹ ở lại vài hôm.

Nào có biết con cũng đến, còn dắt con dâu về...

Lời cuối cùng ba Hách tinh tế không nói ra, nhưng ánh mắt thì đã để lộ tất cả. Biết hai vị lão nhân gia nhà mình không còn khắt khe chuyện kết hôn như xưa, Đội trưởng mừng đến mức suýt chút nữa xoay người ôm Đông Hải quay thêm vài vòng.

Tình cảm của con trai hai người đã nhìn thấy rõ, nhưng đứa nhỏ kia còn cần phải quan sát thêm. Không phải bọn họ khó tính, mà là lỡ như gia đình của Đông Hải nhất quyết muốn cậu kết hôn sinh con thì sao, chỉ nghĩ đến việc nhà họ Lý không thể có hỏa dị nhân đời thứ tư đã khiến ba mẹ Hách cảm thấy buồn.

Vì thế mẹ Hách liền lên kế hoạch thử lòng Đông Hải, muốn xem cậu coi trọng Ân Hách đến mức nào

-Lần này Tiểu Nhạc cũng đi theo ba mẹ đó. Chút nữa con đến thăm con bé đi.

-Tiểu Nhạc?

Ân Hách lặp lại theo phản xạ, dường như rất lâu rồi hắn không có nghe thấy cái tên này, cho nên tạm thời chưa nhớ ra. Không sao, mẹ Hách rất chu đáo, liền nhắc cho hắn nhớ

-Kỳ Nhạc, bạn gái cũ duy nhất của con.

Đã là bạn gái cũ, lại còn là duy nhất, xem ra Đội trưởng của Đội giải cứu số 1 rất chung tình. Người thừa kế Aether cười lạnh, cố ý hừ một tiếng to rõ cho hắn nghe, sau đó lướt ra khỏi tấm lưng vững chắc của hắn, nói rằng mình có phần hơi mệt nên muốn tìm phòng ngủ, hắn cứ ở lại đoàn tụ ôn chuyện với ba mẹ hắn đi.

Mẹ Hách nhìn ra cậu không vui, trong lòng bà ngược lại vui thêm chút. Con dâu ghen rồi, có yêu thì mới có ghen, cho nên khi Ân Hách muốn đuổi theo cậu bà liền cản hắn lại, kéo con trai về phòng tâm sự riêng, quyết tâm phải moi ra toàn bộ thông tin về đứa nhỏ đáng yêu này.

Sau một lúc tự nhốt mình trong phòng, Đông Hải hậm hực nhìn đồng hồ treo tường, đã không đuổi theo cậu thì thôi, còn đi lâu như vậy, nghiện thăm bạn gái cũ lắm rồi có đúng không? Chờ hắn trở về đây, cậu nhất định sẽ không tha cho hắn.

Nhưng mà Đông Hải không đợi được. Mất nhiều năng lượng khiến cậu dễ cảm thấy buồn ngủ, Alva vẫn đang trong giai đoạn tự sửa lỗi nên cậu chưa thể hấp thu thêm tinh hạch. Cậu ghét bỏ nhìn kim phút quay thêm nửa vòng tròn rồi quyết định leo lên giường đi ngủ.

Sáu giờ tối Ân Hách mới được thả ra, hắn hỏi thăm người phụ trách phòng của X-Aether vừa ghi danh sau đó tức tốc chạy đi tìm. Mở cửa phòng, bên trong là một mảnh tối om, người nằm trên giường hô hấp đều đặn không phòng bị, mãi đến khi hắn leo lên ôm lấy cậu từ phía sau mới giật mình mở mắt.

-Không ăn tối mà đi ngủ sẽ bị đau bao tử.

Ân Hách quan tâm nói, Đông Hải chẳng thèm để vào tai, tiếp tục giả vờ ngủ. Hiếm có một lần Đông Hải mới ghen, tuy Ân Hách rất vui mừng nhưng cũng không muốn cậu vì chuyện chẳng đáng này mà bỏ ăn bỏ uống.

Bỏ ăn bỏ uống? Nếu người thừa kế Aether biết được Đội trưởng đánh giá cao sức hút của hắn như thế chỉ sợ sẽ cười rụng hết răng. Trước khi ngủ Alva đã nhắc nhở cậu phải ăn chiều rồi, cậu chỉ mới ngủ có một tiếng thôi, người chưa ăn uống gì là hắn, không phải cậu.

Thấy người kia vẫn không phản ứng, Ân Hách đem mặt chôn sâu vào trong gáy Đông Hải, hít hà mùi hương của cậu, tay thì lượn lờ trước ngực Đông Hải thông qua lớp áo, chủ động giải thích

-Kỳ Nhạc chỉ là em họ của anh thôi, không phải bạn gái cũ gì đâu. Mẹ anh thử em, muốn xem em có để ý đến anh không.

Như dự đoán Đông Hải tức thì xoay người lại, hai mắt nhìn hắn như không tin. Mẹ của Ân Hách muốn thử cậu? Nghĩa là bà đã biết mối quan hệ giữa bọn họ rồi?

Hiểu cậu đang thắc mắc cái gì, Ân Hách tiến tới hôn chóp mũi Đông Hải, lại kéo dần xuống môi, dịu dàng ở trên môi cậu đáp lại

-Bọn họ nhìn là biết, ban đầu không chắc lắm, nhưng sau khi anh xác nhận thì ổn thỏa cả rồi.

-Xác nhận cái gì?

Đông Hải mù mờ hỏi, Ân Hách chợt xoay người đem cậu đặt dưới thân, khẽ cúi xuống hôn một bên cổ cậu, kế tiếp ngẩng đầu dùng lưỡi quét qua vành tai của người kia, cảm nhận cơ thể cậu theo bản năng run lên thì cười khẽ, hài lòng nói

-Xác nhận em chính là người yêu của anh, trong tương lai trở thành vợ của anh, anh đã cầu hôn em rồi mà, em cũng đã đồng ý, không thể nuốt lời đâu.

Không biết có phải do đầu lưỡi của Ân Hách nóng quá không mà vành tai của Đông Hải cũng nóng theo, thậm chí còn có xu hướng ửng đỏ. Đội trưởng càng nhìn lại càng mê, thầm tự hỏi sao trên đời lại có người tuyệt vời như thế, còn trùng hợp trở thành của mình.

Không phải trùng hợp, đây là do hắn có năng lực theo đuổi người về tay, "mây tầng nào gặp gió tầng đó" tuyệt đối chính xác trong trường hợp này.

Nghĩ như thế khiến Ân Hách không thể chịu nổi, một lần nữa cúi đầu hôn cổ cậu, vừa hôn vừa liếm cắn khiến Đông Hải được một phen giãy giụa. Ngoài nhột ra thì chỗ nào đó của cậu cũng bắt đầu biến hóa, đáng giận hơn chính là người ở bên trên còn "thức tỉnh" trước cả cậu nữa kìa, đang nhiệt tình động chạm cậu qua bốn lớp vải dày.

Cản lại cái miệng đang hôn dần qua xương quai xanh của mình, Đông Hải nhanh chóng đánh lạc hướng

-Vậy ba mẹ anh nghe xong có phản ứng thế nào?

Ân Hách làm ra bộ dáng đăm chiêu, hơi nheo mắt nguy hiểm hỏi

-Em thật sự muốn biết?

Đông Hải chưa phát hiện có gì bất thường, liền gật đầu với hắn. Ai lại không muốn biết ba mẹ chồng suy nghĩ gì về mình cơ chứ?

Ba mẹ chồng... ba từ này vừa hiện lên trong suy nghĩ của Đông Hải thì Alva đã cười nhạo cậu rồi. Phải biết trước kia dù là người thừa kế Aether, có sứ mệnh duy trì nòi giống, cậu còn chẳng để tâm đến khái niệm "ba mẹ vợ" cơ, bây giờ đã tự động nhận thức được "ba mẹ chồng", quả thật là con dâu ngoan hiếm có.

Bị siêu não chọc ghẹo, Đông Hải như cũ tức giận tắt nguồn ngay. Ân Hách đang giăng bẫy thấy cậu đã nhảy vào liền chụp ngay lưới lại, bàn tay hư hỏng gỡ cúc áo đầu tiên của Đông Hải, nửa thật nửa giả thuật lại

-Ba mẹ nói anh phải ăn em ngay, đứa nhỏ tốt như thế không thể để chạy mất.

~ Hết Chương 21 ~

~ TBC ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net