CHƯƠNG 65: RỜI KHỎI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 65: RỜI KHỎI

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


[Salazar mở miệng, gật đầu: "Ta cũng không cảm thấy mình cần thiết phải đi nhận thức một con gà ngoại trừ lấp đầy bụng, cũng chưa có bất luận cái ích lợi gì!"]

[Al lập tức từ khiếp sợ chuyển thành sùng bái: "Đúng vậy, chủ nhân, gà cũng không phải tài liệu ma độc dược, không cần nhận thức!]

[Ares tức khắc nằm trên đất, co quắp chân, hóa đá...]

Snape thiếu chút nữa nhịn không được, mín miệng thật chặt, lẩm nhẩm <ngàn loại tài liệu ma độc dược>, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Harry, ta vừa mới giáo huấn trò trò đã nhớ chưa!"

Gật đầu, cái nĩa màu đen nhỏ* cũng nhô ra, khéo léo nói: "Harry nhớ kỹ."

*ý là ác ma

Snape hừ lạnh: "Ta đã nói những gì? Lặp lại một lần."

[Ares trợn to hai mắt: "Ta thế nào cảm giác không thích hợp?"]

[Al như lâm đại địch nói: "Há chỉ là không thích hợp! Ngươi không nghe được hắn ta vừa mới dạy cái gì không?"]

[Salazar nghi hoặc: "Dạy rất khá a!"]

Harry nháy mắt mèo, cái nĩa nhỏ cùng đuôi màu đen huy động càng vui, trả lời: "Được, giáo sư. Ngài vừa mới nói, Harry có thể tùy tiện làm sao chơi, có thể bắt nạt Dumbledore, cũng có thể nổ banh Hogwarts, những thứ này đều sẽ có người giúp một tay. Chỉ là không thể uy hiếp đến an toàn của mình hoặc người thân của bạn bè."

[Salazar tán đồng gật đầu, Ares co quắp khóe miệng, Al đau buồn phẫn nộ...]

Snape gật đầu, nghiêm nghị nhìn Harry nói: "Rất tốt! Trò nhớ kỹ cho ta! Bây giờ ta đi phòng thí nghiệm, không cho phép trò chạy loạn, chỉ cho ở phòng này ngây ngô! Không được bắt bất kỳ vật gì, không được đem thuốc nổ ném loạn, có nghe hay không?"

Harry ỉu xìu, gật đầu: "Được giáo sư!"

Snape không yên lòng nhìn Harry nói tiếp: "Nếu để cho ta thấy trò làm ra bất kỳ chuyện không an phận, sao chép thủ tục Slytherin 1000 lần!"

Harry ỉu xìu ủ rũ u, dùng kiểu ngân nga kéo dài đặc biệt của nhà Malfoy nói: "Đã biết, giáo sư."

Snape rời khỏi.

Harry gục xuống.

Nhìn đến Snape đi ra, Harry cầm túi của mình qua, quyết định mấy ngày nay ngoan một chút, đem bài tập của mình viết viết.

Trên đường Snape qua đây rất nhiều lần, mỗi lần đều nhìn đến Harry đang làm bài tập, vì vậy thoáng buông trái tim xuống một chút. Thế nhưng, nhưng trong lòng vẫn đang cảnh giác.

Thẳng đến trời chiều rồi, Snape làm xong thí nghiệm lên tới, phát hiện Harry đã ghé vào trên bài tập ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai như cũ như vậy, Snape làm thí nghiệm, Harry làm bài tập.

Lúc chạng vạng, đang dùng bữa ăn Snape cùng Harry nhìn đến ngọn lửa lò sưởi trong tường bỗng nhiên tăng vọt, lúc đang nghi hoặc là ai, Dumbledore cùng Sirius Black.

Harry liếc nhìn Sirius, lập tức cười cong ánh mắt, ngọt ngào kêu, nhào tới "Cha đỡ đầu! Chú xuất viện rồi!"

Sắc mặt của Snape lập tức băng lạnh, chỗ trống con ngươi đen nhìn Dumbledore, còn không có hết hy vọng sao? Xem bộ dáng là một lòng muốn khống chế Harry. Còn không có chịu đủ giáo huấn! Như vậy, lần sau thì chớ có trách ta giúp Harry!

Snape tức giận, Dumbledore không biết mình đã đắc tội giáo sư ma độc dược của mình, cười ha hả như cũ.

Sirius hưng phấn tiếp nhận Harry nhào tới, ôm Harry quay vòng vòng.

Toàn bộ gian phòng âm trầm đầy rẫy tiếng cười vui sướng.

Dumbledore cười ha hả đối với Snape nói "Sev, con ta, Harry ở nơi này ngoan sao?"

Snape nheo mắt lại, gầm nhẹ "Ai là con cụ! Còn có Harry có ngoan hay không cụ lẽ nào không có có mắt sao?"

Dumbledore thở dài, mệt mỏi nói "Ta cũng hy vọng Harry có thể vui vẻ, ở thằng bé nhập học nửa năm qua, chúng ta vẫn luôn nhìn thằng bé, tuy rằng tinh nghịch, lại không có ý tứ thương tổn tới bất luận kẻ nào. Harry làm rất tốt, chính là, chúng ta đều rõ ràng, Voldemort không có chết."

Nghe được câu này, tay Snape nắm thật chặt chặt lên.

Dumbledore từ ái nhìn Sirius, biến thành một cái chó mực lớn mang Harry chạy đầy nhà

"Harry là cứu thế chủ, đảm đương so với người thường sẽ nhiều rất nhiều."

Snape châm chọc nhìn Dumbledore, trên người dâng lên lửa giận gần như hóa thành thực chất

"Vô luận cụ hướng trên người nó bao cái vầng sáng gì! Cụ đều hẳn là nhớ kỹ, nó chỉ là đứa bé! Là một cô nhi ba mẹ liều mình cứu!"

Dumbledore phảng phất già hơn rất nhiều, lưng cũng cong lên

"Ta biết, thế nhưng không có cách nào. Muốn đánh bại Voldemort chỉ có Harry mới có thể. Ta già rồi, nếu như ta có thể, nếu như lấy đi mạng của ta có thể thay Harry, có thể dừng lại chiến tranh, ta cũng sẽ theo đó làm."

Snape tức khắc cảm thấy xót xa không gì sánh được, chỗ trống ánh mắt nhìn chăm chú ông cụ trước mặt "Cho nên cụ liền có thể tính toán Harry? Những cái này sẽ là lý do của cụ?"

Ông cụ áy náy nhìn Snape, nặng nề thở dài "Ta rất xin lỗi."

Snape cảm nhận được khí lạnh thấu xương, hình như lại trở về thời điểm Lily mới vừa chết.

Quay đầu, chỗ trống ánh mắt nhìn Harry vui vẻ, "Ta hiểu được. Ta sẽ bảo vệ Harry. Thế nhưng ta sẽ không thay cụ làm bất luận những chuyện khác gì."

Dumbledore trầm mặc.

Snape nhìn Harry đang chơi trò chơi, trong lòng giá lạnh thoáng giảm bớt: "Harry muốn đi, ta sẽ không ngăn trở."

Ông lão mệt mỏi lấy mắt kiếng xuống lau chùi: "Thằng bé sẽ đi, dù sao phải để cho thằng bé đối với hội Phượng Hoàng thoáng tìm hiểu một chút."

Snape không nói, rất nhanh tay từ từ rịn ra vết máu.

[Salazar miễn cưỡng dựa vào cái ghế, hừ lạnh: "Thật đúng là vĩ đại a!"]

[Ares một tay chống cằm, một tay chuyển động ly rượu trên tay: "Từ tình hình chung tổng thể đến xem, làm một người ở trên, hắn đã làm được không tệ."]

[Al lạnh lùng nhìn chăm chú vào ông cụ trong hình: "Hắn có thể tính toán bất luận kẻ nào, duy chỉ có thiếu gia không thể!"]

[Ares nhiều hứng thú hỏi: "Các ngươi định làm như thế nào?"]

[Salazar cầm qua chén rượu nhấp một hớp rượu đỏ: "Không làm thế nào, nhìn ý tứ của Harry."]

[Al gật đầu, đối với Ares giải thích: "Lão ong mật này, trước mắt là thú cưng của thiếu gia, chờ thiếu gia không chơi, chúng ta lại làm xử lý cũng không trễ."]

[Ares tức khắc trầm mặc, đồng tình nhìn lão ong mật trong hình: "Nga, Merlin phù hộ hắn!"]

Harry hình như cảm ứng được cái gì, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Snape, vui sướng nhào tới. "Giáo sư! Cha đỡ đầu nói muốn ta đi tới nhà chú ấy chơi!"

Snape ôm lấy Harry, vòng thật chặt, nửa ngày, kỳ tích mà không có phun nọc độc: "Vậy thì đi thôi."

Harry nháy nháy mắt, nhìn về phía Snape, làm nũng: "Giáo sư, Harry nhớ thầy làm sao bây giờ?"

Snape hừ lạnh: "Trò đi, không ai nổ phòng ta, rất tốt!"

Harry đem bĩu môi, ồn ào: "Giáo sư! Harry không có! Harry rất ngoan!"

Đi theo Harry đi tới Sirius nổi giận: "Mày con sên này! Harry là quan tâm mày! Quả thực là không biết tốt xấu!"

Snape nheo mắt lại: "Con sên còn có chút tác dụng, mi con chó này chỉ làm cho người mang đến không may!"

Sirius tức giận lấy ra đũa phép chỉ vào mặt Snape rít gào: "Mày con sên buồn nôn này! Tao muốn cùng mày quyết đấu!"

Harry nháy nháy mắt, nhanh chóng hàm chứa nước mắt mắt sao công kích về phía cha đỡ đầu nhà mình: "Cha đỡ đầu... "

Cánh tay Snape tức khắc chặt một tý, không ra một lời.

Sirius choáng váng đứng ở nơi đó, nhìn Harry không nói.

Harry quay đầu đối với Snape căn dặn: "Giáo sư, Harry đi, thầy phải nhớ kỹ thời gian ăn uống a, còn phải nhớ kỹ sớm nghỉ ngơi một chút."

Kết quả càng nói càng thương tâm, cuối cùng hàm chứa nước mắt lưng tròng nói: "Còn phải nhớ kỹ nhớ Harry."

Sắc mặt của Snape hòa hoãn lên, cứng ngắc nói: "Hai ngày sau thì đi học, bây giờ lập tức đi, ta còn muốn làm thí nghiệm!"

Harry bất mãn: "Giáo sư!"

Nhìn đến Snape nhìn về phía mình, bắt đầu nói: "Giáo sư! Thầy phải nhớ kỹ, thầy muốn chăm sóc em, thì phải đem mình chăm sóc tốt trước tiên! Bằng không thì, lúc gặp mặt mẹ, em sẽ nói cho mẹ, thầy vì để không phải chăm sóc em đem thân thể của chính mình làm hư!"

Vốn dĩ sầu não mất, ấm áp cũng mất, Snape nổi giận, nắm lên đũa phép chỉ hướng về phía Harry: "Harry Potter! Incarcerous*!"

Harry mắt thấy không ổn, lập tức bắt đầu trốn đông trốn tây.

Sirius nhìn lên, lập tức móc ra đũa phép chỉ hướng về phía Snape: "Densaugeo*! Snivellus! Mày lại dám bắt nạt Harry nhà tao!"

Ma bùa chú bay loạn Khắp bầu trời.

Dumbledore kinh nghiệm mười phần cho mình tăng thêm một loạt bùa chú bảo vệ, thuần thục trốn hướng về phía ngoài phòng.

Harry nháy mắt một cái, ghé vào dưới đáy bàn, thuần thục ném cho một cái bình hoa bùa chú bay tới, để cho bình hoa che ở trước người mình, lấy tới ngăn chặn ma bùa chú hướng về phía mình bay tới rồi lại hướng về phía Sirius gọi: "Cha đỡ đầu! Đi nhanh một chút mau!"

Sirius lập tức chạy hướng về phía Harry, kéo Harry chạy hướng về phía lò sưởi trong tường.

Harry lưu lại một chuỗi vui cười: "Giáo sư! Hai ngày sau gặp lại nha!"

Nhìn đến hai người bị lò sưởi trong tường nuốt đi bóng dáng, Snape ngừng đũa phép trong tay, liếc nhìn Dumbledore ngoài cửa xoay người rời khỏi: "Không tiễn!"

============

*Incarcerous (Bùa trói level 3) Mô tả: Phóng ra dây thừng từ đầu đũa trói chặt đối phương, gây khó thở.

*Densaugeo (Bùa mọc răng) Mô tả: Làm cho răng đối phương mọc dài ra, cũng có thể thay thế răng bị rụng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net