CHƯƠNG 656: ĐẢO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 656: ĐẢO

EDITOR: ROSALINE

BETA: LEO


Sau khi vụ án Hà Hoa kết thúc, Triệu Trinh khen thưởng cho mọi người trong Khai Phong phủ. Bao đại nhân cũng cho Triển Chiêu và Công Tôn tiên sinh một kỳ nghỉ để họ nghỉ ngơi thật tốt.

Triệu Phổ và Công Tôn còn đang ở biệt viện hoàng gia, nghe nhóm ảnh vệ kể tiến độ vụ án xong thì Triệu Phổ cũng dứt khoát cho nhóm ảnh vệ một kỳ nghỉ, hắn với Công Tôn thì tạm ở lại biệt viện, chơi một ngày nữa rồi hẵng về.

Lâm Dạ Hỏa vừa nghe nghỉ đã túm Trâu Lương chạy mất dạng.

Các lão gia tử thì tập thể tới Nam An tự tránh nắng.

Sài Quận chúa mời Bao phu nhân và mấy vị phu nhân nhà Thái sư đến biệt viện nhỏ ở. Các phu nhân đều đi, nên Bát Vương, Bao đại nhân và Thái sư cũng theo cùng.

Các tiểu tài tử Thái Học viện thì kéo cả đám tới Bạch phủ học thâu đêm chuẩn bị kiểm tra.

Bạch Ngọc Đường bảo Bạch Phúc mang thuyền hoa ra, muốn mang Triển Chiêu lên đó ở vài ngày.

Theo ý Ngũ Gia, thuyền hoa này tốt nhất là lái một đường tới phủ Hàng Châu, nhưng đáng tiếc kỳ nghỉ có vẻ không đủ dài.

Có điều lần này Ngũ Gia đúng là muốn về Hãm Không đảo một chuyến... Mấy hôm trước tam ca Từ Khánh có gửi thư cho hắn, bảo không phải Ngũ Gia muốn làm một đảo nuôi rồng sao, tam ca có xem xét vài hòn đảo nhỏ cho hắn rồi, nghe nói đều rất thích hợp để nuôi rồng, cũng ở quanh khu vực Hãm Không đảo. Ngũ Gia đọc xong thư thì có chút ngứa ngáy, muốn đi nhìn một cái ngay, lựa một đảo thích hợp rồi dựng nên một trang viên trên đó.

Hôm trước Triển Chiêu cũng nhận được thư của nương hắn hỏi về tình hình gần đây của hắn và ngoại công, dạo này Lục Tuyết Nhi với Bạch Hạ đều ở Hồng Anh trại, trong thư nhắc họ đã gần một năm không về nhà, bảo họ dẫn lão nhân trong nhà nhanh về nhìn một cái.

Triển Chiêu hồi âm cho nương hắn, trước tiên báo bình an, nói qua chuyện này sẽ về một chuyến, còn thêm vào lời của ngoại công hắn, "Nếu sinh thêm cháu gái thì ta sẽ về Hồng Anh trại!"

Trong lúc Triển Chiêu viết thư và Ngũ Gia tới xưởng tàu kiểm tra thuyền hoa, người trong nha môn chạy hết sạch.

Chờ tới lúc Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thu dọn đồ chuẩn bị ra cửa, lại phát hiện Khai Phong phủ lớn vậy mà chỉ còn sót lại năm đứa nhỏ Lương Thần Mỹ Cảnh Phương, còn có một nhóm động vật, ngay cả nha hoàn và gã hầu cũng được nghỉ, phòng bếp đại nương cũng mất tăm.

Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường với mấy đứa bé mắt lớn trừng mắt nhỏ, Tiểu Tứ Tử chỉ bàn đá trước Miêu Miêu lâu.

Triển Chiêu quay đầu lại thì thấy trên bàn có đặt một tờ giấy được đá đè lên, bèn cầm lên nhìn thử, trên đó viết —— Ai ở cuối thì trông đám nhỏ.

Triển Chiêu giận —— Thảo nào đám này người nào người nấy đều chạy nhanh hơn cả thỏ!

Cơ mà mấy đứa bé cũng rất khôn lanh, nói Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cứ ra ngoài chơi đi, bọn nó ở lại giữ nhà cũng được.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nào có thể yên tâm mà đi, chỉ có mấy đứa này ở trong nha môn lớn như vậy, ngộ nhỡ lạc mất một hai đứa thì sao bây giờ?!

Hai người cũng không còn cách nào, đành phải ở lại nha môn trông trẻ.

Nhưng vừa nghe nói hai người họ muốn ở lại, mấy đứa bé lại trông có chút thất vọng.

Triển Chiêu đẩy cửa vào Miêu Miêu lâu nhìn thử. Ghê thật, dưới đất quanh ổ Yêu Yêu vậy mà đắp một vòng năm tấm chăn đệm nhỏ, còn chất vào đủ thứ đồ ăn vặt với đồ chơi các loại, chắc mấy đứa bé này chuẩn bị chơi đùa thâu đêm mấy ngày đây mà.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường yếu ớt mà nhìn năm tên nhóc —— Mấy đứa bé quay đầu đi... Hứ!

Hơn nữa Triển Chiêu phát hiện trong Miêu Miêu lâu, ngoại trừ chăn đệm nằm dưới đất ra thì còn có vài món vũ khí. Lúc mấy vị cao thủ ra ngoài chơi thì chưa từng mang theo binh dao bao giờ, bọn nhỏ liền đưa hết vào trong phòng.

Bạch Ngọc Đường cũng có chút khó hiểu, tại sao lại đặt Phá Thiên kiếm, Phá Thiên đao và Tân Đình Hầu vào đây?

Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm, "Đang mở tiệc trà í."

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường yên lặng liếc nhìn nhau, rồi đồng thời đưa tay đặt Vân Trung đao và Cự Khuyết ở bên cạnh —— Cho đứa nhỏ nhà chúng ta chơi cùng nữa, phải hoà đồng, không được cô lập đâu!

Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường một cái, còn rất băn khoăn, vất vả lắm mới có ngày nghỉ, vậy mà còn phải ở lại Khai Phong phủ không ra ngoài được.

Ngũ Gia thật ra cũng thấy tàm tạm, dù sao cũng không phải tra án, chơi ở đâu cũng là chơi. Một Khai Phong phủ to vậy mà chỉ còn lại mấy người họ, cũng rất mới mẻ.

Triển Chiêu còn đang muốn hỏi bọn nhỏ buổi chiều muốn làm gì, Tiểu Tứ Tử lại hỏi hai người trước, "Miêu Miêu Bạch Bạch, chiều nay hai người định làm gì vậy ạ?"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng suy nghĩ, "À..."

Tiểu Tứ Tử nói bọn nó có hẹn với Hoàng Hoàng và Bàng di di cùng xem kịch, hôm nay trong cung dựng đài, có kịch vui để xem.

Mấy đứa bé còn hỏi hai người có muốn cùng đi không?

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường lắc như trống bỏi —— Không muốn đâu!

Tiểu Tứ Tử còn có chút lo lắng, "Vậy bọn con cũng đi hết rồi, Miêu Miêu Bạch Bạch ở lại giữ nhà có sao không ạ?" Hai người bị lời quan tâm của bé mập chọc cười —— Không ngờ mấy đứa còn không yên tâm để ta giữ nhà đó!

Đến trưa, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường mang bọn nhỏ tới Thái Bạch Cư ăn bữa cơm, chờ đến khi về tới nha môn thì phát hiện Qua Thanh đang ngồi xe ngựa chờ ở cửa.

Hai người đưa bọn nhỏ lên xe, Qua Thanh nói Hoàng thượng có phân phó, bảo đêm nay bọn nhỏ sẽ ở lại cung, ngày mai ăn sáng xong sẽ trả về.

Bọn nhỏ trước khi ra cửa còn dặn dò, bảo hai người họ ngoan ngoãn ở trong nha môn, nếu muốn ra ngoài chơi nhớ phải khóa cửa, rồi Miêu Miêu không nên vào phòng bếp, lúc mặt trời xuống núi nhớ phải tưới nước cho hoa cỏ vân vân...

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vừa gật đầu vừa vẫy tay với bọn nhỏ —— Biết rồi, an tâm đi chơi đi.

Chờ xe ngựa đi xa, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau —— Rồi sao? Kết quả vẫn chỉ còn lại hai người họ.

Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường, không thì lên ngồi thuyền hoa?

Ngũ Gia lại thấy ngồi thuyền hoa không thú vị, trên hồ nắng gắt như vậy, nhiều thuyền hoa nên cũng ồn ào ầm ĩ, còn không bằng Khai Phong phủ tĩnh lặng. Dù sao có hắn với Triển Chiêu thì chơi ở đâu cũng được.

Nghĩ xong, Ngũ Gia lại kéo tay Triển Chiêu, ra hiệu —— Đi thôi!

Về tới sân, Ngũ Gia kéo Triển Chiêu chạy tới phòng sư phụ hắn, dời tháp mây mà sư phụ hay dùng để ngủ trưa vào lương đình trên hồ, lại vào phòng nhỏ lấy một vò rượu ngon.

Triển Chiêu lại cầm hai ly rượu tới, hai người ngồi lên tháp mây bắt đầu uống rượu.

Trên hồ còn khá mát mẻ, Yêu Yêu lắc đuôi lớn, dẫn theo một đám uyên ương và thiên nga bơi qua bơi lại, một nhà Tiểu Ngũ và Tinh Nguyệt đều vào lương đình hóng gió, ba con hổ con thì theo Kim Diệp dồi dào sức sống mà chơi đùa trong hành lang gấp khúc.

Thường ngày nha môn Khai Phong phủ vô cùng náo nhiệt, hôm nay lại lộ vẻ tĩnh lặng khác thường, bốn phía chỉ có từng hồi ve kêu, so với xem cảnh hồ trên thuyền hoa càng thích ý hơn nhiều.

Bạch Ngọc Đường cầm lá thư của tam ca rồi rút tấm bản đồ ra.

Triển Chiêu cầm ly rượu, dựa vào vai Ngũ Gia nhìn bản đồ.

Đây là hải đồ vẽ những hòn đảo quanh Hãm Không đảo... Hoá ra bốn phía Hãm Không đảo còn có thật nhiều đảo nhỏ, Từ tam ca khoanh vòng ba đảo có quy mô không nhỏ.

Triển Chiêu phát hiện có vài đảo nhỏ có màu xanh lá, vài cái lại mang màu đen, liền hiếu kỳ hỏi Bạch Ngọc Đường có gì khác biệt.

Ngũ Gia nói trên đảo màu xanh lá có nước ngọt và cây cỏ, màu đen thì là đảo đá, phía trên không có gì cả.

"À..." Triển Chiêu nhìn kỹ ba đảo nhỏ mà tam ca khoanh tròn, theo thứ tự là đảo Lá, đảo Mèo và đảo Rồng.

Triển Chiêu thấy khá thú vị, hình dáng đảo Lá nhìn giống lá cây, đảo Mèo trông tựa như đầu mèo, mà đảo Rồng... Triển Chiêu nhìn thế nào cũng không thấy hình dáng đảo giống đầu rồng hoặc rồng, bèn có chút hiếu kỳ tại sao lại đặt tên như thế.

Ngũ Gia nói, thông thường lúc lấy tên đảo nhỏ thì không theo hình dạng cũng theo đặc sản, đảo Lá trông giống lá cây, đảo Dừa thì chắc chắn sản xuất ra dừa. Đảo Rồng này thì đúng là có chút kỳ quái, về vẻ ngoài thì một chút cũng chẳng giống rồng, còn về đặc sản... dù sao trên đảo cũng không đến nỗi sản xuất ra rồng đi!

Ngũ Gia nói trước đây không có hòn đảo này, đoán chừng là gần đây mới tìm thấy nên hắn cũng không quá rõ. Thế nhưng tam ca hắn cực lực đề cử nó, hắn cũng rất tò mò tình hình thế nào.

Triển Chiêu cũng tán thành, nhìn tên thì đúng thật là chỗ thích hợp nhất, dĩ nhiên nếu theo chấp niệm của Tiểu Bạch Đường nhà hắn, rất có thể sẽ chọn đảo Mèo.

"Thời gian trước đó ở lại Hãm Không đảo quá ngắn." Bạch Ngọc Đường chỉ mấy hòn đảo xung quanh, "Những hòn đảo nhỏ này cũng chơi rất vui, có vài đảo còn có trang viên của Hãm Không đảo, có cơ hội nhất định phải đi chơi một phen, ở lại vài ngày."

Triển Chiêu cũng thấy có rất nhiều cái tên thú vị, như là "Đảo Côn*, đảo Tám Móng, đảo Rùa, đảo Quả..."

* Côn 鲲 cá Côn (loài cá lớn trong truyền thuyết thời xưa)

Triển Chiêu chỉ từng hòn đảo, Bạch Ngọc Đường liền giải thích cho hắn.

"Đảo Côn là một đảo mang dáng trăng, xem cá voi ở đây còn hợp hơn cả chỗ vịnh hẹp, mùa hè hàng năm khắp nơi đều là côn, trên đảo còn có rất nhiều tòa tháp, chính là dùng để thưởng thức đàn côn. Đảo Tám Móng là do nó trông giống bạch tuộc*, trước đây trên đảo này hẳn có người cổ xưa từng ở, để lại rất nhiều nhà đá kỳ kỳ quái quái, còn có vài pho tượng đồ đằng hình bạch tuộc, dáng vẻ tuy rằng quái lạ nhưng cũng rất độc đáo. Đảo Rùa là nơi các rùa biển sinh trứng, trên đảo có bãi cát đen, đúng mùa hàng năm sẽ có rùa biển con phá xác, trên đảo sẽ thấy từng mảnh rùa biển nhỏ xíu đạp cát bò ra biển rộng. Tiếp đó là đảo Quả, trên đó toàn rừng cây, khí hậu ở đó rất ấm, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày đêm cũng rất lớn, trên đảo có rất nhiều cây ăn quả miền nam, vài loại sinh trưởng ở ngoài cánh rừng nên rất dễ hái... Hương vị hoàn toàn khác với hoa quả bình thường!"

*tám móng 八 爪, bạch tuộc là 八爪鱼

Triển Chiêu tưởng tượng một chút thì thấy hết sức thú vị, tiếp tục nhìn xuống, phát hiện càng cách xa thì tên đảo bắt đầu trở nên mơ hồ.

"Đảo Xương Khổng Lồ, đảo Đao, đảo Chảy Lửa, đảo Ma Quỷ? Đảo Chết!" Bên cạnh chúng còn được dùng bút đen vẽ một dấu x, vừa nhìn đã biết không phải nơi tốt lành gì.

Ngũ Gia bảo hắn không cần nghĩ quá lên vậy, mấy hòn đảo này chỉ là không thích hợp lui tới thôi.

"Trên đảo Xương Khổng Lồ hẳn là nơi trước đây có động vật cổ đại to lớn nào đó sinh sống, về sau đều chết hết, để lại hài cốt thật lớn trải đầy trên đảo. Đảo đó không phải hình tròn à?" Ngũ Gia chỉ hình dáng của đảo trên bản đồ.

Triển Chiêu gật đầu —— Đúng thật là một vòng tròn.

"Chính giữa đảo có một hố sâu không đáy, cho nên đảo này kỳ thực chính là một cái hố được bao quanh bởi xương cốt, không có gì hay để xem. Hơn nữa hàng năm có rất nhiều chim biển tới đó sinh trứng, đều không dễ chọc, có người đến gần sẽ tấn công ngay."

Là một con mèo, Triển Chiêu theo bản năng lắc đầu, gặp đảo này phải đi vòng qua!

"Đảo Đao và đảo Chảy Lửa đều có địa hình không thích hợp lui tới. Đảo Đao là một đảo đá ngầm, khắp nơi trên đảo đều là đá màu đen, không biết có phải là do phương hướng không, mà trải qua nhiều lần phong thực*, đá trên đảo đều bị mài nhọn đến sắc bén hệt như lưỡi đao. Những mảnh đá này đều hướng lên trên, người đi tới rất dễ bị thương, đừng nói người, cả chim chóc cũng không dám tới. Mà đảo Chảy Lửa là một miệng núi lửa, quanh năm đều chảy ra nham thạch nóng hầm hập, nước biển chung quanh cũng nóng bỏng."

* phong thực 风蚀 hiện tượng xói mòn vì sức gió

Triển Chiêu gật mạnh đầu —— Nguy hiểm quá, nghe thôi đã thấy nguy hiểm rồi.

"Đảo Ma Quỷ thì là bởi trên đảo có người hoang dã, những người này rất không chào đón người ngoài tiến vào, người nào tới gần lập tức bị ném giáo và bắn tên độc. Trên mặt cư dân trên đảo đều vẽ vệt sáng, vài người còn mang mặt nạ đáng sợ, buổi tối trông hệt như quỷ vậy, cho nên mới gọi là đảo Ma Quỷ. Loại đảo nhỏ có người hoang dã này tốt nhất đều không nên tới gần, thứ nhất là đừng quấy rầy người ta ở ẩn, thứ hai là thật sự rất nguy hiểm. Còn về đảo Chết, đó là một đảo nhỏ chất đầy muối, trên đảo muối ăn đầy đất, căn bản không có vật sống."

Triển Chiêu nghe xong thì xé phần bản đồ vẽ mấy đảo nhỏ kia, lại chỉ mấy đảo thú vị chung quanh Hãm Không đảo, "Thôi đi mấy cái này được rồi."

Ngũ Gia cũng nhìn chằm chằm mấy hòn đảo nhỏ đó rồi nghĩ, đảo Rồng thế nào thì phải xem rồi mới biết, nhưng đảo Mèo thì hắn từng tới rồi, hoàn cảnh với khí hậu rất thích hợp để sinh sống, xây một Miêu Miêu lâu bản phóng to trên đó hẳn không tệ! Thôi thì dứt khoát xây một tòa thành dạng đầu mèo luôn đi!

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net