Chap1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+)AAAAAAAAA-Tiếng của một cô gái trong một ngôi nhà ở góc phố nhỏ vâng đó chính là nó Hoàng Thiên Băng.
+)Mẹ sao không gọi con- Nó vội vàng chạy đi lấy cặp và đi đôi giầy yêu quý.
+).....-Mẹ nó vẫn im lặng

---------Ta là dãy phân cách thời gian chinh chẹp-----------

Trường KRJ là ngôi trường dành cho những cô cậu nhà giàu hoặc là những con sâu học như nó chẳng hạn.
+)A....Đau...- Nó đang mải ngó nghiêng mọi thứ không biết tên trời đánh nào đâm xầm vào người nó
+)MẮT CỦA CẬU BỊ MÙ HẢ-Nó gắt lên nhìn cậu con trai cao to kia với ánh mắt ko mấy thiện cảm.
+).......-sự im lặng lại ùa về một lần nx (trời Thiên Băng hôm nay bị ăn bơ ghê chưa kìa😭😭😭).
Nó chợt giận dữ và vùng vằng bỏ đi.

~~~~Ta là dãy phân cách lúc vào lớp~~~~

+)Các em hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới- Cô vẫy nó vào lớp.
+)Xin chào m.n mk là Hoàng Thiên Băng thời gian sau này xin m.n giúp đỡ-Sau khi giới thiệu xong nó cúi chào cả lớp.
+)Vậy em xuống chỗ Tuấn Khải ngồi đi- Cô chỉ xuống một chỗ trống cuối lớp nơi có một cậu con trai đang nằm gục xuống bàn.
+)Cậu có thể ngồi sang bên kia được ko- Nó nói vs anh bằng chất giọng bé xíu.
+)Hừ...Lại là cậu- Chẳng phải là cái tên trời đánh đó ak sao nó lại học chung lớp vs cậu ta lại còn ngồi cùng bàn nx chứ. (au: lúc này là cj Băng đang nghĩ)
Nó ko nói gì chỉ im lặng nghe cô giảng bài. Nhưng cx ko nhận ít lời nói bán tán của mấy cô bạn lớp nó.
"Học sinh 1:Trời ơi cô ta chắc chắn là phải may mắn lắm ms có thể ngồi cạnh Tiểu Khải đó.
Học sinh 2:Ukm. Cô ta quả thật là rất may mắn ms có thể ngồi cạnh Khải Ca đó"
Đại khái là như vậy đó😔😔😔
   Sau hai tiết mệt mỏi cx đến giờ ra chơi. Nhìn sang bên cạnh tôi chợt thấy cậu ta vẫn say giấc ngủ, suốt hai tiết học cậu ta chỉ nằm bẹp dí ở đó chẳng chịu học cái j cả.
+)Bạn có phải là Thiên Băng ko- Đột nhiên có một giọng nói nhỏ nhẹ phát ra từ phía sau nó.
+)À...Ukm...- Nó chợt giật mk và trả lời.(cái này có được gọi là có tật thì giật mk ko nhỉ??)                 
+)Mk tên là Hạo Nhi rất vui khi được gặp bạn- Cô bạn đó cười, nhìn cô có vẻ rất dễ thương.
+)Ukm- Nó ko biết nói như thế nào nên trả lời đại một tiếng.
   Tiếng chuông báo hiệu một tiết học nx đã bắt đầu.
+)Lát về gặp lại- Cô bạn ấy nói với nó, nó chỉ biết gật đầu cái rụp.

~~~dãy phân cách thời gian~~~

    Trên đường về nó và Hạo Nhi nói chuyện vs nhau rất nhiều, thực ra nhờ Hạo Nhi nó ms biết  được nhiều thứ đến thế kể cả tên Tuấn Khải kia.
    Đang mải suy nghĩ chợt từ đâu một quả bóng rơi cái bốp vào đầu nó.
+)A......- Nó kêu lên thầm nghĩ hôm nay là ngày thậm tệ nhất, vừa nghĩ nó vừa xoa cái cục u to tướng ở trên trán.
+)Xin lỗi...tôi không cố ý- Giọng nói của một cậu con trai kia cất lên.
Nó ngưởng mặt lên nhìn thì ra lại là cái tên trời đánh đó, nó ko nói câu nào mà lặng lẽ bỏ đi.

~~~~dãy phân cách thời gian~~~~~~
+)Con chào mẹ-  Nó về với một bộ dạng thê thảm tới mức ko còn gì để nói.
+)......trời sao cả căn nhà im lặng vậy. Đột nhiên nó thấy một tờ giấy được để ngay ngắn như sau:"Ba mẹ phải đi có việc khoảng 1 tháng nx ba mẹ sẽ về con ở nhà nhé^-^".
+)Vậy là mk ở nhà một mk sao-  Nó đi lấy hộp đồ dùng sơ cứu vết thương vừa nói một mk như con bé bị thần kinh.
+)Alo- Đột nhiên máy nó đổ chuông (kể cho mà nghe chẳng là cái pạn Hạo Nhi  là bạn ý xin số điện thoại của bạn Băng nhà mk ^-^)
+)Sao nghe giọng bạn buồn vậy- Hạo Nhi quan tâm nó nên hỏi.
+)Hạo Nhi hay là cậu sang nhà tớ ở qua buổi tối hôm nay đi mang cả sách vở vs cả bộ đồng phục của cậu theo- Nó nói vs Hạo Anh
+)Cậu có sao ko vậy"- Hạo Nhi quan tâm liền hỏi nó. 
+)Tớ ko sao hết chỉ cần cậu đồng ý sang nhà tớ ở một buổi tối hôm nay thôi, rồi tớ kể cho mà nghe-  Nó nài Nhi Nhi
+)Okeeeee vậy tớ sang nhà cậu"-Vậy là cuối cung Hạo Nhi cx đã đồng ý, nó cho Hạo Nhi địa chỉ nhà rồi nó cúp máy.

~~~~~~~~~~8h~~~~~~~~~~~

  «Ting toong»- tiếng chuông cửa vang lên.
+)Ơ sao cậu lại ở đây mà còn biê.....biết nhà tôi nx- Nó tưởng là Hạo Nhi ai dè hóa ra lại là anh (mí pạn chắc cx đoán ra được rồi đúng hơm đúng đó chính là Khải Ca a~~~~).
+)Tôi đi theo cậu- Anh nói câu  lạnh băng chả có cảm xúc gì cả.
+)Vào nhà đi-  Nó nói cái giọng cx giống như vừa nãy.
+)Cậu ở nhà có mk thôi ak-  Anh vào nhà và đột nhiên hỏi.
+)Ukm, bố mẹ tôi đi có vc nên tôi ở nhà một mk-  Nó trả lời lại.
+)Sao cậu sang nhà tôi- Nó tò mò liền hỏi.
+)Thích- Anh thật là hết cách chữa câu đó cx có thể nói.(bây h ms bít hả Băng 😑😑😑😑).
+)Xin lỗi- Anh nói một câu ko đầu cx ko đuôi làm sao nó hiểu được.
+)Xin lỗi vì chuyện gì- Nó chẳng hiểu cái cả nên hỏi cậu ta(Au:cô Băng ơi cô nói tên người ta ra được ko. Băng:ok, mà sao nhà ngươi nhìu chuyện qué zợ. Au: A, xin lỗi nha tiếp tục ik).

+)Vì chuyện sáng nay- Anh nói câu coi như cx tạm được.
+)Được tôi ko bắt bẻ chuyện đó đâu- Nó cx có phần được an ủi thôi thì tha cho Anh vậy.
+)Tiếng chuông cửa lại vang lên- Chắc là Hạo Nhi tới nó đưa cốc nước cho anh rồi ra mở cửa đúng thật là Hạo  Nhi, tôi vui vẻ mời Hạo Nhi vào nhà.
+

)Tôi về đây tạm biệt- Giọng nói của anh  vang lên.

+)Bye- Nó và Hạo Nhi tạm biệt Anh.
---------------------------------
Nhớ vote cho Au nha m.n
Chap 1 vs chap 2 đọc hơi chán một chút nên m.n thông cảm nhé đọc tới chap 3 sẽ hay hơn đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC