Chương 22: Ta đi chung với ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi thuốc bột sắp ra khỏi miệng bình, đột nhiên, Lý Thư Duyên cảm giác toàn thân mình bị giam cầm!

Sắc mặt Lý Thư Duyên biến đổi, nàng không ngốc, lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn, chỉ với cái chai trong tay nàng căn bản không cách nào tự vệ!

Vì thế, Lý Thư Duyên tự cắn nát đầu lưỡi mình, niệm một câu pháp quyết, triệu hồi vòng phòng hộ của mình. Vòng phòng hộ này là do vị luyện khí đại sư chế tạo, mà nàng là đích nữ Lý gia, đương nhiên phẩm cấp của vòng phòng hộ rất tốt. Tuy không đến mức Linh Khí cao cấp, nhưng cũng không kém cái gì.

Khi lấy vòng phòng hộ ra, linh lực trong cơ thể Lý Thư Duyên mới có thể hoạt động trở lại. Sau đó Lý Thư Duyên lấy ra một Linh Khí khác, Linh Khí này là phụ thân cho nàng để phòng thân, từ lúc nàng mười tuổi vẫn luôn giữ nó bên mình, dùng linh lực của chính nàng nuôi dưỡng. Tuy không thể thu vào đan điền làm bản mạng pháp bảo, nhưng phẩm cấp của Linh Khí này cao hơn cái vòng phòng hộ kia nhiều!

Linh Khí này chủ yếu dùng để công kích, đặc biệt là bị nhốt sau công kích! Lý Thư Duyên lấy Linh Khí ra, đâm kết giới đã luôn nhốt nàng. Kết giới có uy lực rất mạnh, rõ ràng cái bẫy nhốt nàng là do lão tổ Kim Đan kỳ thiết hạ. Sau đòn tấn công của Lý Thư Duyên, một cái lỗ được khoét ra trên kết giới. Sau đó cái lỗ ngày càng lớn hơn, Lý Thư Duyên dùng hết sức lao ra ngoài.

Ngay lúc Lý Thư Duyên lao ra, chợt một cái tát bay thẳng vào mặt nàng. Lý Thư Duyên không kịp phòng bị, bị cái tát kia hất bay đập mạnh vào vách tường, khóe miệng lập tức chảy xuống một vệt máu.

"Ngươi..." Lý Thư Duyên không dám tin nhìn người đánh nàng, không phải người Bạch gia trấn thủ cấm địa, mà là, mà là...Bạch Cửu U! Không sai! Thế nhưng là Bạch Cửu U!

Bạch Cửu U thờ ơ nhìn nữ nhân quỳ rạp trên mặt đất, mặc dù chật vật nhưng đáng vẻ thiếu nữ vẫn mỹ lệ, mỹ kinh người. Loại mỹ này khác hẳn với Lý Thư Duyên Nguyên Anh kỳ cường đại của kiếp trước, Lý Thư Duyên lúc này còn lâu mới có đời trước lực lượng mỹ.

"Biết vì sao ngay từ đầu ta không động thủ không? Ta đoán trong tay của ngươi có không ít thứ tốt, quả nhiên trưởng lão Kim Đan kì tự tay bày trận nhưng đều bị ngươi dùng Linh Khí phá vỡ, nếu là ta bắt ngươi, sợ là sẽ cho ngươi chui chỗ trống, Lý Thư Duyên, ngươi nói có đúng không?"

"Cửu U...Ta, ta là không có cách nào khác, ngươi biết thân phận của ta. Ta, ta bị khống chế...A!" Lý Thư Duyên đang nói thình lình bị một cái tát cắt ngang, Bạch Cửu U vẫn hướng mặt của đối phương mà đánh.

"Bạch Cửu U!" Lý Thư Duyên giống như bị điên rống lên, "Ngươi muốn làm cái gì! Ngươi quên là ngươi thích ta sao! Sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy!"

"Thích ngươi?" Bạch Cửu U cười nhạo một tiếng, "Thích ngươi cái gì? Thích ngươi đẩy Bạch gia vào chỗ chết sao? Mặt ngươi thật dày, thật sự coi chính mình là quốc sắc thiên hương sao, tục không chịu được."

"Ngươi, ngươi......" Lý Thư Duyên tức đến cả người phát run, quả thực không thể nghĩ được Bạch Cửu U sẽ nói ra lời ác độc như vậy.

"Vương trưởng lão, phiền toái ngài." Bạch Cửu U không tiếp tục để ý tới Lý Thư Duyên mà cúi đầu hướng một lão giả ở phía đông bắc, "Lý Thư Duyên không thể chết ngay được, Lý gia có hồn đèn của ả. Thỉnh Vương trưởng lão đem ả hoàn toàn chế trụ, làm ả ngủ một lát."

Trưởng lão Kim Đan kỳ trông coi cấm địa Bạch gia gật đầu, rất hài lòng với Bạch Cửu U, ông lập tức động thủ. Mà Lý Thư Duyên, tu vi chênh lệch quá lớn, một chút sức phản kháng đều không có bị trói chặt, người cũng ngất đi.

Sau đó, Vương trưởng lão lấy ra hai viên đan dược nhét vào miệng Lý Thư Duyên, bảo đảm nàng ngủ ít nhất hai tháng.

Còn Bạch Cửu U từ trên người Lý Thư Duyên lục soát đồ, trong đó có thông tin thạch đặc biệt.

"Còn thỉnh Vương trưởng lão xem giúp thông tin thạch này. Lý Thư Duyên hẳn đã liên lạc với người trong nhà, nếu biết cách nàng liên hệ thì chúng ta có thể lợi dụng thông tin thạch này."

Vương trưởng lão tự nhiên không từ chối, lập tức cầm thông tin thạch cẩn thận xem xét, một lát sau liền đem thông tin thạch lần trước của Lý Thư Duyên hiển hiện cho Bạch Cửu U xem.

Bạch Cửu U xem xong, trong lòng cười lạnh một tiếng, nhưng trên mặt không biểu hiện gì, cung kính tạ ơn vị Vương trưởng lão sau đó liền rời đi.

Khi Bạch Cửu U ra ngoài đã thấy Vân Hủy, Vân Hủy không được tiến vào nên hắn vẫn luôn chờ ở ngoài cửa cấm địa. Nhìn thấy Bạch Cửu U từ bên trong đi ra, y quay đầu nhìn lại đây.

Dưới ánh trăng, mặt Vân Hủy vô cùng đáng sợ, nhưng khuôn mặt đáng sợ như vậy lại làm Bạch Cửu U cảm thấy yên tâm, ấm áp. Hắn đi qua, "Ngươi về viện lạc trước đi, ta đi tìm phụ thân một chút."

Vân Hủy lẳng lặng một lúc rồi mở miệng: "Ta đi chung với ngươi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net