Chương 26: chúng ta cùng mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau, cực đau.

Khi Bạch Cửu U tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức, nhưng hắn vẫn nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, sau đó, hai tay theo bản năng sờ lên mắt của mình. Hắn nhớ rõ sau khi cục đá đen nổ tung, cục đá bị vỡ thành hai nửa tiến vào hai mắt của hắn.

Lĩnh lực trong cơ thể linh lực vẫn còn có thể sử dụng, Bạch Cửu U lập tức làm ra một cái huyễn thủy kính ở trước mặt, sau đó, thông qua huyễn thủy kính để nhìn bộ dạng của mình bây giờ. 

Trên mặt dơ hề hề, còn có vết máu. Mái tóc trắng đã chuyển sang thành màu đen, làn da khô quắc cũng dần khôi phục, thậm chí khả năng càng tốt hơn.

Mà đôi mắt hắn...Bạch Cửu U cẩn thận xem xét, trước kia hắn không có dùng gương nên thật cũng không biết hai mắt của mình trông như thế nào. Bây giờ xem, hắn cũng không thể thấy bất kì sự khác biệt nào.

Nhíu mày, Bạch Cửu U đem huyễn thủy kính tán ra, hắn nhìn xung quanh, không có tung tích của Vân Hủy, hắn không nghĩ đối phương có chuyện gì. Chính hắn có thể hôn mê ở chỗ này, Vân Hủy bên kia hẳn cũng sẽ không có chuyện gì. Hiện tại người không ở, hẳn là đang đi xung quanh tìm hiểu.

Một lát sau, quả nhiên, Vân Hủy đã trở về!

Bạch Cửu U lập tức nhìn sang, "Vân Hủy."

Vân Hủy nhìn đến Bạch Cửu U đã tỉnh lại, bước nhanh tới, "Đại thiếu gia, ngươi tỉnh."

Bạch Cửu U hơi mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh đặt ở trên người Vân Hủy, "Không phải nói tính danh luôn sao? Ngươi lại quên."

Vân Hủy khẽ dừng một chút, gật đầu. "Cửu U."

Bạch Cửu U cười, "Ừm, ngươi tỉnh khi nào?"

"Một khắc trước, ta không tìm thấy bất kì sinh vật sống ở đây, không biết đây là nơi nào, ta ở bốn phía nhìn một vòng nhưng không tìm được đường đi ra ngoài. Chẳng qua nơi này rất lớn, ta đi mà còn chưa đủ."

Bạch Cửu U nghe vậy, nhẹ gật đầu, chính hắn hôn mê ở chỗ này, Vân Hủy cũng không dám rời đi quá xa.

"Thân thể của ngươi như thế nào rồi?"

"Ta không biết cái cục đá bay vào mắt là thứ gì, nhưng hiện tại thân thể của ta không có điều gì khác thường, ngoại trừ việc linh lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

Sau khi chúng ta trở về hãy để tổ phụ và những người khác đến đây xem xét."

Bạch Cửu U cười, "Ừm, trở về để tổ phụ bọn họ xem. Chúng ta trước hết coi đây là đâu cái đã."

"Vâng."

Dưới lòng đất quả thật rất lớn, xung quanh rất yên tĩnh. Thỉnh thoảng, có thể nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt, Bạch Cửu U lựa chọn phương hướng mà Vân Hủy đã đi điều tra trước, chính là phương đông.

Bình thường ở dưới lòng đất, nếu đi từ phía tây đi xuống sẽ đi vào nơi sâu nhất, nếu đi về hướng đông thì có thể đi ra ngoài.

Hơn nữa cửa đông cũng là cửa sinh.

Đối với những nơi xa lạ, phần lớn tu giả đều chọn hướng đông mà đi. Bạch Cửu U và Vân Hủy lúc này đều đi hướng đông, tuy rằng nơi này thoạt nhìn không có người ở, cũng không có gì khác thường, nhưng Bạch Cửu U và Vân Hủy vẫn y nguyên đi rất cẩn thận.

Trên vách đá gập ghềnh, lòng đất có chút thấm nước, nhưng không gian mặt đất rất rộng rãi. Đi được một đoạn, Bạch Cửu U chợt cảm thấy dưới chân mình sền sệt, bọn họ bây giờ đã gần đến Trúc Cơ kỳ, sở dĩ dưới chân dẫm thật, cũng là để điều tra rõ này rõ hơn và tìm ra chỗ bất thường.

Cho nên, lúc cảm giác dưới chân có chút sền sệt Bạch Cửu U mới có thể lập tức phát hiện. Đang muốn kêu Vân Hủy, nhưng lúc này Vân Hủy đã dừng lại trước.

"Cửu U, đất ở đây có hơi ẩm ướt."

Bạch Cửu U gật đầu, trong lòng tán thưởng sự nhạy bén của Vân Hủy. Phải biết rằng, hắn đã trải qua một kiếp nên nhỉnh hơn Vân Huỷ một chút về mặt kinh nghiệm, nhưng Vân Hủy cũng phát hiện ra nhanh như vậy!

"Chúng ta ở đây tìm xem coi có thể tìm được cái gì hay không, ngươi nhất định phải cẩn thận."

Vân Hủy gật đầu.

Bạch Cửu U cẩn thận kiểm tra từng tấc đất dưới chân, kể cả những vách đá. Bỗng nhiên, lòng bàn tay hắn chạm phải thứ gì đó, Bạch Cửu U lập tức dừng lại. "Vân Hủy."

Vân Hủy nghe được tiếng kêu của Bạch Cửu U, lập tức đi tới bên này, "Ngươi phát hiện được cái gì?"

"Nơi này giống như có đồ vật."

Vân Hủy cũng duỗi tay qua, hai người đều cẩn thận chạm vách đá, khống chế tốt linh lực đem hòn đá và bùn đất trên vách đá gỡ ra. Quả thực, bên trong lộ ra một Viên Bàn lớn cỡ bụng người, trên Viên Bàn nhô lên có rất nhiều khối. Trước đó, Bạch Cửu U đã chạm vào một trong số đó!

"Đây là cái gì?" Vân Hủy cẩn thận quan sát, dùng ngón tay lần theo các cạnh của Viên Bàn. Bạch Cửu U cũng làm y chang, đụng tay đến là mềm ấm khéo đưa đẩy, một chút góc cạnh đều không có.

Hai người nhìn nhau một cái, Vân Hủy nhẹ nói. "Ngươi muốn mở ra không?"

Bạch Cửu U hỏi lại. "Ngươi muốn thế nào?"

"Mở ra đi."

Bạch Cửu U cười, "Được! Chúng ta cùng mở!" Vừa dứt lời, lúc hai người chuẩn bị động thủ, bỗng nhiên, trong mắt trái Bạch Cửu U bắn ra một bóng đen, đứng lên trên một trong những chỗ phình ra trên Viên Bàn.

"Không đủ chìa khoá! Không mở được!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net