Chương 36: Ta nhìn thử thực lực của ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứa trẻ không thể giải thích nên,Bạch Cửu U và Vân Hủy cũng chỉ có thể tạm thời gác lại. Tam Giác Phi Lộc vẫn bị Bạch Cửu U kêu trở về, đây là con át chủ bài của hắn, nào có thể dễ dàng thả Tam Giác Phi Lộc ra.

Mà Tuyệt Đề Điểu thì biến thành một con chim lớn, đứa trẻ cũng không còn đứng trên vai Bạch Cửu U, mà đứng ở trên lưng Tuyệt Đề Điểu để đối phương chở nó bay.

Tảng đá bị Vân Hủy và Bạch Cửu U bọn họ phá huỷ, đất phía dưới rất tơi xốp, nên Bạch Cửu U chỉ dùng một chưởng đã đánh ra một cái hố thật lớn.

Sau đó, Bạch Cửu U hướng Vân Hủy so cái ánh mắt rồi nhảy xuống hố trước, Y Y cũng chỉ huy Tuyệt Đề Điểu phóng xuống.

Tuyệt Đề Điểu nhìn cơ thể hiện tại của mình, cảm thấy sau khi đứa nhỏ ngồi lên người mình, linh lực trong cơ thể hắn dường như đã thay đổi. Cụ thể là hắn có thể dễ dàng thay đổi hình thái.

Vân Hủy là người cuối cùng đi xuống, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy cái động mà đứa trẻ nhắc tới.

"Mẹ ơi, mẹ đến với con này, Y Y có thể bảo vệ mẹ."

Vân Hủy nhìn đứa bé, nhất thời tâm tình có chút phức tạp. Đứa bé hướng y vẫy tay, Vân Hủy tiến đến, Bạch Cửu U quay đầu về phía này.

"Vân Hủy, ngươi nhìn Y Y chút."

"Ừm, mẹ nhìn Y Y, mẹ và Y Y ở cùng nhau." Đứa trẻ cưỡi Tuyệt Đề Điểu tới bên cạnh Vân Hủy, tay nhỏ đặt ở trên vai Vân Hủy.

Vân Hủy hơi khựng lại, y nhìn đứa trẻ, không nói gì.

Tuyệt Đề Điểu nói, "Ở bên kia."

Đứa trẻ nhìn bên kia, cũng gật đầu theo. "Ừm, là ở bên kia. Lần trước con xuống dưới cũng là ở bên kia."

Bạch Cửu U nhìn hướng Tuyệt Đề Điểu và đứa trẻ chỉ, nhưng không đi ngay mất nhìn Vân Hủy.

Vân Hủy khẽ gật đầu với Bạch Cửu U, rồi nói cho hắn rằng y cũng cảm giác được đồ vật chính là ở bên kia, Bạch Cửu U lúc này mới đi tới đó.

Khi bọn họ tiến về phía trước, quả nhiên đã đụng phải sâu. Những con sâu này nhìn giống như mấy con phàm trùng, là những con sâu bình thường hay được tìm thấy trên đồng ruộng. Lúc đầu xuất hiện cũng không nhiều, nhưng càng tiến về phía trước bọn họ càng gặp nhiều sâu.

Mấy con phàm trùng này đều rất lớn, ngay khi bọn họ đi vào đã bắt đầu công kích. Chúng có chút dị thường, tu vi cũng chỉ tương đương với Luyện Khí tầng hai mà thôi, cho nên bọn họ giải quyết cũng rất dễ dàng. Tuy nhiên cũng có vài con phàm trùng đã khai trí tuệ, biết bọn họ không phải là đối thủ nên đã rút lui, hơn nữa là rút lui có trật tự.

Bạch Cửu U lập tức tăng nhanh tốc độ, Vân Hủy theo sau cũng tăng tốc.

Cuối cùng, bọn họ gặp được một con sâu rất lớn. Con sâu này còn to gấp mấy lần mấy những con sâu trước, trên đầu nó có hai cái sừng, dưới hai cái sừng có những xúc tu dài, hơn nữa còn lập loè hàn quang.

Từ khí tức trên người con sâu này, nó đã tới Trúc Cơ kỳ, có lẽ là Trúc Cơ trung kỳ!

Lúc này, Bạch Cửu U và Vân Hủy mới là Luyện Khí tầng chín, tuy rằng bọn họ không sợ kẻ thù có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng ở nơi này có rất nhiều sâu.

"Lại là nó! Bố, mẹ, lần trước con xuống đây đều gặp phải nó, thật đáng ghét! Xúc tu chạm vào người rất đau. Lần trước con còn bị thương!" Tiểu hài tử lập tức cáo trạng ủy khuất kể.

Bạch Cửu U và Vân Hủy nhìn nhau, sau đó Bạch Cửu U ra hiệu cho Vân Hủy để y yểm trợ cho hắn.

Vân Hủy hai mắt đề phòng, toàn thân linh lực vận sức chờ phát động.

Đứa trẻ như cảm giác được cái gì, bay đến trước mặt Vân Hủy. "Mẹ, có con giúp bố, mẹ đừng lo lắng."

Vân Hủy ánh mắt chợt lóe, cũng không có cự tuyệt.

"Có thể, để ta nhìn thử thực lực của ngươi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net