Chương 4: Thiếu nữ rắn rết Lý Thư Duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên lôi đài, phần lớn là các đệ tử Luyện Khí tầng bốn trở xuống. Có người của Bạch gia, cũng có người của Lý gia cùng người của Phương gia.

Hiện tại trên lôi đài, tỷ võ chính là người Bạch gia với người Lý gia.

Người Bạch gia kia là một thiếu niên ở chi nhánh, tuổi tác không lớn mới có mười sáu, mười bảy. Người Bạch gia quá nhiều, Bạch Cửu U thậm chí còn chẳng biết người này là ai, chẳng qua từ bộ quần áo đối phương mặc trên người mới biết đối phương là người Bạch gia.

Mà ngược lại ở phía đối diện người Lý gia kia Bạch Cửu U có một chút ấn tượng. Chủ yếu là đã từng nhìn thấy đối phương xuất hiện tại bên người Lý Bính Vi.

Cả hai người đều là tu vi Luyện Khí tầng bốn, nhìn từ linh lực hùng hậu trên người thì Bạch gia bên này mạnh hơn một chút. Nhưng khi người Bạch gia đánh ra pháp quyết so ra vẫn kém người Lý gia kia.

Bỗng nhiên, Bạch Cửu U híp mắt, trên lôi đài vốn dĩ lực lượng hai người ngang nhau, nhưng về sau người Bạch gia đánh ra Lạc Địa Quyết lại bị người Lý gia liên tục đánh tan.

Trong một nháy mắt kia, toàn thân người Lý gia phảng phất bao phủ một tầng vầng sáng bên trong mặc dù vầng sáng này chỉ duy trì trong khoảng thời gian rất ngắn, nhưng chỉ cần một hai giây thời gian đã đủ quyết định cả chiến cuộc.

Chỉ thấy người Lý gia kia bỗng vọt tới trước mặt đối thủ, tại thời điểm người Bạch gia đang đánh ra Lạc Địa Quyết, có chút kế tục bất lực đồng thời, một chân đem đối phương đạp xuống lôi đài.

Bạch Thanh Hàn ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy ánh mắt Bạch Cửu U chuyên chú nhìn chằm chằm lôi đài, nàng cũng nhìn lướt qua.

Hội giao lưu cách hai năm lại tiến hành một lần, đối với các đệ tử Luyện Khí tầng bảy trở xuống phần lớn không ai để ý. Cho nên, Bạch Thanh Hàn ngẩng đầu nhìn một lúc liền dời ánh mắt đi chỗ khác. Chỉ là trong miệng nói : "Đại ca, xem ra các đệ tử Bạch gia vẫn cần phải rèn luyện nhiều hơn."

Bạch Cửu U không nghe Bạch Thanh Hàn nói, lúc này trong đầu hắn đều đang hồi tưởng một vấn đề.

Đời trước, mặc dù có huyễn công tán tồn tại nhưng linh tuyền trong cấm địa Bạch gia vốn không phải cung cấp cho tất cả người tu chân của Bạch gia. Có được linh tuyền kia cũng không dễ dàng gì mà khi linh tuyền tái sinh cũng đều cần có thời gian. Cho nên linh tuyền trong cấm địa chỉ có người Bạch gia có tu vi tương đối cao hoặc là đệ tử nội môn mới có tư cách hưởng dụng.

Nói cách khác, cho dù có huyễn công tán nhưng Bạch gia vẫn là một gia tộc lớn, trừ bỏ cao tầng bên ngoài, phía dưới các đệ tử có cấp bậc Luyện Khí kì cũng có không ít. Nhưng ở kiếp trước, lúc Lý gia cùng Phương Gia liên hợp lại, những đệ tử Bạch gia Luyện Khí kì lại hoàn toàn vô lực phản kháng.

Lúc ấy tình huống quá hỗn loạn, tổ phụ và tổ mẫu là những người đầu tiên chết thảm, sau đó là tới cha mẹ của hắn...Lúc sau, cho dù hắn và Vân Hủy chạy trốn cùng đám người bảo hộ, nhưng lúc đó Bạch gia sớm đã bại vong.

Trở về trăm năm trước, tất cả thời gian của hắn đều dùng cho tu luyện, tu luyện, không ngừng tu luyện. Bản thân không có tài nguyên mà còn không biết chăm chỉ thì nói chi tới chuyện báo thù?

Cho nên, trước đó hắn cũng không có suy nghĩ nhiều. Nhưng bây giờ... Bạch Cửu U ánh mắt có chút lấp lóe một phen, những đệ tử Bạch gia tại tầng bảy trở xuống có nhiều như vậy dưới tiền đề không có dùng huyễn công tán, cho dù Lý gia cùng Phương Gia liên hợp lại đáng lẽ cũng không nên bại lui nhanh như vậy.

Bây giờ, bỗng nhìn thấy vòng sáng khó hiểu xuất hiện trên người Lý gia kia, vòng phòng hộ xuất hiện vừa đúng một hai giây. Người này chỉ là một người tu luyện bình thường chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bốn, dù trên người có đồ tốt nhưng cũng không nhiều. Có cho là vậy thì vòng phòng hộ cũng không nên xuất hiện. Bởi vì Bạch gia liền không có!

Nói cách khác, chỉ là một tên có tu vi bốn tầng đều có đồ tốt thế này, vậy những người còn lại sẽ như thế nào?

"A, Thư Duyên tỷ tỷ đến rồi!" Bạch Thanh Hàn thanh âm có chút mừng rỡ, đem Bạch Cửu U từ trong suy nghĩ ra gọi về.

Bạch Cửu U ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nữ tử áo xanh hướng bên này tới, nữ tử kia dung mạo so Bạch Thanh Hàn càng thêm mỹ lệ, trên người mang một hương vị kỳ dị u tĩnh như tuyết thuần khiết thấu triệt. Đời trước, Bạch Cửu U thích nhất chính là vẻ đẹp u tĩnh này của Lý Thư Duyên mà bây giờ...

"Thư Duyên tỷ tỷ, tỷ mau đến đây, muội cùng đại ca chờ tỷ được một hồi lâu rồi, đại ca đều nhanh chờ không được muốn gặp tỷ." Bạch Thanh Hàn cười duyên nói, duỗi ra hai tay kéo cánh tay Lý Thư Duyên, Lý Thư Duyên tự nhiên không có cự tuyệt, chỉ vỗ nhẹ tay đối phương, lúc nhìn qua Bạch Cửu U trên gương mặt thiếu nữ còn hiện lên nét ngượng ngùng.

"Nhận được tin tức của muội là tỷ đến ngay lập tức." Lý Thư Duyên nhẹ nói, sau đó tùy ý để Bạch Thanh Hàn kéo đi hướng về phía Bạch Cửu U.

"Cửu U, sao ngươi đến sớm vậy? Ta còn tưởng ngày mai ngươi mới tới." Giọng điệu Lý Thư Duyên trong trẻo mang theo một tia mê người u tĩnh khiến người nghe có cảm giác thư thái.

Trước đây Bạch Cửu U rất thích nghe đối phương nói chuyện, chỉ là sau vụ thảm án diệt môn, mỗi lần hồi tưởng lại âm thanh này, hắn đều hận không thể móc ra cuống họng Lý Thư Duyên, đem người nghiền xương thành tro.

Đáng tiếc, Lý Thư Duyên vẫn một mực sống thật khỏe, còn sống nhục nhã hắn, Lý Thư Duyên không cần diễn trò trước mặt hắn nữa mà đi ôm ấp thanh niên tài tuấn là một Kim Đan hậu kì. Khi hắn tử vong, đối phương đã là tu vi Nguyên Anh kỳ đủ để ném hắn đi rất xa.

Là Nguyên Anh nha... Bạch Cửu U ở trong lòng cười lạnh, không biết kiếp này nữ nhân này còn có thể sống được đến ngày đó hay không!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net