Xích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Hanma, bắt đầu từ bây giờ. Đây sẽ là em trai của con "

Người phụ nữ trung niên với nụ cười hiền từ, vẫy vẫy tay đứa trẻ trước mắt. Phía sau bà là một đứa nhóc khác, độ tầm tám chín tuổi

Hanma đảo mắt nhìn xem. Đó là một đứa nhóc với mái tóc vàng hươm. Đôi mắt nó e dè kèm với một chút sợ hãi, thật khiến người ta có cảm giác muốn chà đạp. Người nó nhỏ xíu, trông thấp bé hơn những bạn cùng trang lứa rất nhiều

" Nào, chào anh đi con "

Người đàn ông đứng cạnh cũng lên tiếng. Tay kéo nhẹ em ra khỏi người mẹ nuôi. Muốn để em và anh trai chào hỏi nhau

" Ch-Chào anh.. Em.. Em là Manjirou.. "

" ... "

Hanma không đáp, thay vào đó. Gã tặng cho em một ánh nhìn không mấy thân thiện. Sau liền lập tức bỏ về phòng, thật thô lỗ

Hai vị phụ huynh đứng bên cạnh cũng chỉ biết thở dài. Tính tình con trai họ vốn đã kì lạ. Họ chỉ sợ thằng bé vì ganh ghét mà bắt nạt em trai nuôi

Manjirou là đứa trẻ đáng thương. Cha mẹ mất trong một vụ hoả hoạn khiến em trở thành trẻ mồ côi. Phải sống trong cô nhi. Vì thấy động lòng thương nên họ mới nhận nuôi em, đồng thời cũng muốn Hanma con trai họ vì đứa trai đáng yêu này mà thay đổi tính tình

Đó cũng là lần đầu tiên, em gặp gã ta. Anh trai của em..

.

.

.

Mikey thừa nhận, anh trai của em rất kì lạ

Từ ngày em được cha mẹ nhận nuôi. Gã ta đã luôn nhìn em bằng một ánh mắt, một ánh mắt mà đến cả chính bản thân em cũng không rõ đó là gì

Chỉ biết rằng, anh trai luôn có những hành động kì lạ với em. Gã ta sẽ chẳng bao giờ nghe hay tôn trọng lời em nói. Gã ta có tính cách bạo lực và luôn sẵn sàng dùng nó với em

Mikey ban đầu nghĩ, vì bản thân được cha mẹ nuôi chiều chuộng hơn nên gã mới ghét. Vì vậy em luôn cố tìm cách làm thân với gã, nhưng chưa bao giờ thành công. Lời em nói với gã cứ như gió thoảng mây bay, không đáng để tâm

Hanma Shuji còn là một gã kì lạ. Các bạn ở trường đã luôn nói vậy. Cũng phải, nhiều lần em đã bắt gặp cảnh gã ta chơi đùa với mấy cái xác động vật chết, rất đáng sợ

Quan hệ của hai người chưa bao giờ là ổn. Gã ta thường xuyên đi sớm về khuya, thói quen này đã bắt đầu từ năm gã mới chỉ là một đứa nhóc. Cha mẹ nuôi luôn phải ra ngoài kiếm tiền nên chẳng có thời gian để tâm tới tình hình của con trai

Có lần em còn bị gã ta cho ở nhà một mình những hai tuần liền

Nhưng cuộc sống của Mikey cũng không dễ dàng gì cho cam. Ban đầu, vì ngoại hình có phần nhỏ bé nên em thường xuyên bị trêu chọc tại lớp. Điều đó cũng không đáng là bao, bởi Mikey quen rồi

Nhưng cái đáng nói, dường như em đang trở thành một vận rủi cho bất kì ai tiếp xúc. Bởi ai làm bạn hay bắt chuyện với em đều sẽ gặp điều không may chỉ ngay sau đó. Nhẹ thì trọng thương, còn nặng nhất là mất mạng..

Đơn cử là về một cậu bạn. Cậu ấy rất tốt và đã chủ động nói chuyện với Mikey. Thế rồi chỉ ngày hôm sau, em nghe tin cậu bạn ấy bị chặn đường đánh cho đến nỗi đứt dây thần kinh, không thể tiếp tục sống như một người bình thường được nữa

Mikey có không muốn tin cũng chẳng được. Em dần dần chấp nhận việc mình là vận rủi, chỉ mang lại xui xẻo cho người khác. Vì vậy đã tự tìm cách cách ly bản thân với thế giới bên ngoài

Hanma lại khác. Anh ta là một gã kì lạ, đó là điều mà ai cũng biết. Nhưng với vẻ ngoài điển trai của mình, vẫn có nhiều cô gái chết mê chết mệt gã ta. Dường như em và gã, là hai thế cực hoàn toàn khác nhau..

. . .

" Anh trai.. Hình như nhà mình có trộm ấy.. "

Đó là giọng nói có phần kinh sợ của một đứa nhóc. Gã trai được nhắc đến kia chỉ lẳng lặng ngồi đọc sách trên sofa, mắt còn không thèm nhìn người trước mặt lấy một cái

" Linh tinh "

" Em nói thật.. "

Mikey cố giải thích, dạo gần đây em luôn cảm giác rằng nhà có trộm. Nhưng nhìn thái độ của tên đàn ông trước mắt, rất rõ ràng là không quan tâm

" Quần áo của em ấy anh.. Không hiểu sao cứ ngày một ít dần. Em có hỏi mẹ rồi, nhưng mẹ bảo không lấy "

Mikey nói với giọng điệu e dè. Còn gã sau khi em vừa dứt lời liền lập tức thay đổi thái độ. Sắc mặt gã nhăn lại như vừa gặp chuyện gì không vừa ý. Gã kiếm cớ ra ngoài rồi chuồn đi ngay lập tức, bỏ lại em ngơ ngác vẫn chưa hiểu cái mô tê gì

" Anh trai..? "

Ngày ấy em mười, còn gã mười bốn..

. . .

" Mẹ ơi! Con nuôi bé cún này được chứ? "

Mikey trên tay đang ôm một chú chó mực. Em vô tình nhặt được nó gần bãi rác trên đường đi học về. Em thương nó lắm, thiết nghĩ hoàn cảnh của nó cũng có phần giống bản thân. Vì vậy muốn chăm sóc cho nó

Chú cún dường như cũng rất thích em. Nó liên tục vẫy đuôi và chui rúc vào lòng em, rất đáng yêu

" Thế thì phải hỏi ý kiến của anh trai con nữa nhỉ? Thằng bé không thích động vật lắm đâu "

Cha nuôi ngồi bên cạnh liền lên tiếng. Nhưng Hanma chỉ hừ một cái rồi bỏ lên phòng. Gã ta còn không quên quay lại nhìn bằng một ánh mắt hình viên đạn. Cho đến bây giờ em vẫn không biết, ánh mắt đó là dành cho ai..

Là cho em, hay là cho chú cún em vừa nhặt về?

Đúng như Mikey linh cảm từ trước. Chỉ sang ngày hôm sau, chú cún ấy đã hoàn toàn biến mất, như nó chưa hề xuất hiện vậy. Mikey dù có lục tung cái nhà lên tìm vẫn chẳng đâu vào đâu

Mikey buồn lắm, nhưng rồi em phát hiện. Nó đã bị ai đó mang vào rừng rồi giết chết bằng cách chặt các phần trên thân nó ra thành nhiều mảnh. Em biết được điều này qua lời kể của đám người tại trường

Mikey đã rất sốc. Em thật sự không dám tưởng tượng đến những gì nó đã trải qua. Đáng ra em không nên nhặt nó về, vì như thế ít nhất nó đã không phải chết..

Mikey suy sụp mất mấy tuần liền. Kể từ đó, Mikey không dám động vào bất kì một con động vật sống nào nữa. Bởi em sợ bản thân chỉ mang lại vận rủi, sẽ làm hại đến những con vật vô tội ấy..

Ngày ấy em mười ba, gã mười bảy..

. . .

Mikey trên tay là chiếc bánh sinh nhật. Nó hoàn toàn trắng tinh, chỉ có duy nhất số 17 được viết trên đó bằng những nét vẽ nguệch ngoạc

Mikey ngơ ngác, lúc em tỉnh dậy đã thấy chiếc bánh dưới đây. Hôm nay trùng hợp cũng là sinh nhật của em. Nhưng rõ ràng cha mẹ đã bảo sẽ tổ chức muộn cho em bởi công việc họ quá bận. Thế chiếc bánh này là của ai nhỉ?

Mikey lúc này mới để ý, bên dưới chiếc bánh còn được đặt một tờ giấy trắng, bên trên chỉ vỏn vẹn một dòng chữ kì lạ

" Một năm nữa "

Một năm nữa? Đây là đang ám chỉ điều gì?

Mikey hiện giờ đang cảm thấy vô cùng khó hiểu. Trong đầu em xuất hiện hàng vạn câu hỏi. Rồi theo linh cảm, em bất chợt quay đầu lại

Hanma, gã ta trên lầu nhìn em với ánh mắt kì dị. Không như những lần trước, Mikey lại cảm thấy có chút sợ hãi. Không tự chủ được mà lùi về phía sau, giọng run run bảo

" A-Anh Hanma..? "

Gã ta cười. Như đang cười trên nỗi sợ của em. Rồi gã ta nói với chất giọng giễu cợt, đôi mắt vẫn không ngừng nhìn về phía con cừu non ấy

" Sinh nhật vui vẻ "

Gã ta bỏ đi, để lại em đang ngơ ngác, kèm với một chút sợ hãi. Hanma đột nhiên lại trở nên rất lạ, không giống như thường ngày chút nào

Mikey không biết phải làm sao. Đây là lần đầu tiên gã ta chủ động bắt chuyện với em, nhưng tại sao em lại chẳng cảm thấy vui tí nào, sợ hãi hơn thì có

Nhưng Mikey không nghĩ nhiều, cố trấn an bản thân rồi đem cất chiếc bánh vào tủ lạnh. Thầm hi vọng rằng mọi thứ vẫn ổn..

Ngày ấy em mười bảy, gã hai mốt

. . .

" Cha, mẹ! Đây là bạn trai của con! "

Mikey bên cạnh là một cậu trai khôi ngô. Gương mặt tràn đầy hạnh phúc, kính cẩn giới thiệu anh ấy với hai bậc sinh thành

Cha mẹ nuôi của em hẳn là vui lắm. Bởi em rất ít khi có bạn, thật may mắn khi bây giờ em đã tìm được người thật sự yêu em bằng cả tấm lòng

Hôm ấy với em là ngày vui. Nhưng có lẽ chẳng ai để ý đến ánh mắt chứa đấy sát khí của gã trai trên lầu

Dường như là gã muốn vồ lấy cậu trai xấu số kia. Bàn tay nắm chặt lấy lan can đến nỗi lộ cả gân xanh. Rõ ràng, gã ta đang ghen, rất ghen là đằng khác

Nhưng Hanma chỉ giấu nhẹm thứ cảm xúc ấy vào trong. Nở một nụ cười gượng gạo mặc dù mặt gã hiện tại đã tối sầm, nhìn về khung cảnh hạnh phúc êm đềm trước mắt..

Hôm sau, Mikey hoảng hồn khi nghe tin bạn trai em trên đường đi học về bị người ta chặn đường đánh. Đến nỗi chân tay tê liệt, hiện tại đang nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt

Mikey bỏ hết công việc đang làm dang dở mà phi như bay đến bệnh viện. Em xót xa nhìn người thương hấp hối trên chiếc giường trắng toát. Mikey có thể cảm nhận được nhịp thở của cậu ấy đang rất yếu, dường như là chỉ một chút nữa thôi, em đã không còn có thể gặp lại cậu ấy lần nào nữa..

Mikey buồn lắm, tự trách bản thân lại mang xui xẻo đến cho người khác. Đáng lẽ ra cái ngày cậu ấy chủ động ngỏ lời em phải từ chối. Bởi người như em thì xứng đáng yêu ai..

Nhưng Mikey cũng không hiểu. Bạn trai em từ trước đến nay vô cùng hiền lành. Không gây thù chuốc oán với ai, cớ sao lại đối xử với cậu ấy như thế?

Ngồi được một lúc em cũng phải về nhà. Bởi Mikey sắp có một kì thi rất quan trọng, em không thể bỏ thi mà ở lại với cậu ấy được. Ban đầu là em thấy rất áy náy, nhưng rồi nghĩ lại, sao chổi như mình tốt nhất vẫn là nên cách xa cậu ấy. Chỉ có thế bạn trai em mới được an toàn

Nhưng chỉ vừa rời đi, một bóng người to lớn liền trở vào. Từng bước chân của gã ta đều mang lại cho người khác cảm giác thật ngột ngạt. Gã ta trên tay là điếu thuốc đang hút dở. Liền không kiêng nể gì mà dí đầu tàn thuốc lên làn da của cậu thanh niên xấu số. Nhưng cậu ta không thể phản kháng, chỉ bất lực phát ra vài tiếng rên rỉ. Đáng thương làm sao

" Còn sống à? Đúng là mạng của mày lớn thật "

Gã ta mặc cho cơn bỏng rát đang tàn xé vết thương còn chưa kịp lành của người kia. Thản nhiên mà ngồi xuống chiếc ghế cạnh bên, nói với chất giọng ngả ngớn

Cậu ấy nhìn gã với ánh mắt ngập tràn tia lửa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, cậu đã cảm giác tên anh trai này không ổn chút nào. Và thật sự là như thế. Hiện giờ, cậu ấy thật sự thấy lo cho Mikey, làm sao có thể an tâm để em sống với tên tâm thần bệnh hoạn này được..?

" Lo cho Mikey của tao à? "

Gã ta nhìn thấu cậu trai trước mắt. Ha, Mikey của gã cần gã là đủ rồi. Đâu mượn tên này chen chân vào, đến giờ vẫn chưa chết là may

" Không cần đâu, mày cứ yên tâm mà nhắm mắt. Tao hứa sẽ ' chăm sóc ' cho em ấy thật tốt "

" Thay cho cả phần mày luôn.. "

Không nhiều lời thêm nữa. Gã đứng phắt dậy, dứt khoát tắt đi chiếc máy thở đang cố níu giữ lấy mạng sống của cậu trai đáng thương kia. Rồi nở một nụ cười mãn nguyện

Bây giờ thì ổn rồi, không còn một chướng ngại vật nào có thể ngăn Hanma biến Mikey trở thành của gã được nữa..

Ngày ấy em mười tám, gã hai hai
_

_

_

_

_

_

_

_

_

_

_

_

" Ah~.. Hức.. A-Anh.. Anh trai~.. "

Mikey dại đi trước những cú thúc như đòi mạng của gã trai nằm trên. Nhưng ngược lại, mỗi lời cầu xin của em đều chỉ khiến cho con quỷ dục vọng bên trong gã càng điên cuồng hơn

Gã ta mân mê đến bầu ngực nhỏ trên người bé con, không kiêng nể gì mà nắn bóp mặc cho chúng đều đã sưng tấy. Giọng gã trầm, cái trầm bị nhuốm đậm bởi ham muốn tình dục

" Mikey, sướng không? "

Mikey gật gật đầu. Xấu hổ làm sao, em lại đang làm chuyện này với anh trai nuôi. Nhưng sự thật, em cảm thấy rất sướng. Từng cú thúc cả gã đều mạnh bạo đâm thẳng vào điểm gồ. Khiến thần kinh của em như nhũn ra, bất lực mà rên rỉ

" Sướng à? Thế em nói xem, giữa tôi và tên bạn trai chết tiệt ấy, ai sướng hơn nhỉ~? "

Mikey không dám trả lời. Cố gắng dùng chút sức lực còn vương lại của bản thân mà đẩy nhẹ gã ra. Nhưng sự chống trả yếu ớt ấy với gã chỉ như gãi ngứa

Gã cuối người xuống hõm cổ đỏ au. Điên cuồng mà cắn mút. Đồng thời tay gã lần mò xuống dương vật nhỏ, nhẹ nhàng xoa nắn khiến Mikey rên rỉ không thôi. Ánh mắt có chút si mê nhìn chằm chằm lấy con người đang dần bị bao trùm bởi dục vọng kia

Chắc hẳn là em sẽ chẳng bao giờ biết được, gã đã chờ đợi cái ngày này lâu thế nào đâu..

Cái ngày mà em phải bất lực rên rỉ dưới thân tên hung thủ giết chết cha mẹ ruột của mình. Sung sướng đến mức lỗ nhỏ liên tục chảy nước. Bị chơi đến mức miệng trên lẫn miệng dưới không thể khép lại được

Ừ, phải. Gã đã để ý em từ lâu lắm rồi, trước cả lúc em được đưa về nhà gã. Hanma chẳng biết làm cách nào để tiếp cận được em, vì thế mới lợi dụng lúc em không có ở nhà mà phóng hoả. Biến em trở thành trẻ mồ côi. Sau đó cố tình để cha mẹ nuôi gặp em, tạo nên sự đồng cảm, để họ nhận nuôi em. Thế là một công đôi việc

Nhưng em cũng phải biết ơn gã đi. Nếu là người khác thì đã đè em ra chơi từ lâu rồi, không ai đủ kiên nhẫn mà đợi đến lúc em đủ mười tám tuổi như gã đâu

Trong lúc ý thức của Mikey còn đang mơ hồ, gã dùng tay báu chặt lấy eo em, dùng hết sức mà đâm một pha lút cán. Khiến em đau đớn hét lên

Mặc cho bên dưới đã sưng tấy, tốc độ của gã vẫn không thay đổi. Hanma liên tục dập hông, những cú thấp dồn dập ra vào hậu nguyệt nhỏ khiến em khốn khổ vô cùng. Đau đến mức bên dưới theo bản năng mà khít chặt lại, khiến gã không thể di chuyển

Gã ta thở dài. Bé con của gã xem ra là không nghe lời, dám làm đau chồng của mình. Bé hư thì phải phạt

Gã lần mò hai ngón tay thô ráp của bản thân xuống hậu nguyệt đang không ngừng chảy nước. Mạnh bạo chen vào dương vật vẫn đang chôn sâu bên trong. Ngón tay liên tục cào cấu lấy vách thịt làm Mikey cảm thấy rất đau rát

Ở góc nhìn của gã, rất dễ dàng có thể nhìn thấy phía dưới của em đang chảy máu. Nhưng gã chẳng quan tâm, đây là hình phạt của em khi dám làm đau gã

" Một là mở cái lỗ của em ra, hai là để tôi đụ nó tới mức không khép lại được. Nào, cho em chọn đấy "

Tai em như ù đi. Hai cánh tay cũng vô lực mà buông thõng. Mikey cắn răng cố thả lỏng bên dưới, bởi chỉ có như thế gã mới tha cho em

Đạt được mục đích, gã liền vồ tới bờ môi đỏ mọng của em. Điên cuồng cắn mút. Đưa chiếc lưỡi tinh nghịch vào trong khoang miệng ẩm ướt, tham lam vơ vét hết mật ngọt của nó, đến nỗi bật cả máu. Bên dưới cũng phối hợp mà nhiệt tình đâm rút, thậm chí là ngày càng mạnh bạo hơn

" Ưm... Hahh~ "

Mikey miễn cưỡng đón nhận hết tinh hoa của gã. Cả người em mệt lả, đầu óc sớm đã trở nên mụ mị. Trên cơ thể em hiện tại, không chỗ nào là lành lặn, chúng chứa đầy những vết xanh đỏ, đó đều là thành quả của Hanma. Cũng không chỗ nào là gã chưa chạm qua

Cái cảm giác nhớp nháp khi dòng tinh dịch được đưa vào bên trong khiến Mikey vô cùng khó chịu. Em nhấc hông muốn thoát khỏi con quái vật bên dưới. Thế quái nào, gã ta liền báu chặt lấy bờ eo trắng nõn của em. Nhấc một chân đặt lên vai mình, miệng cười ranh mãnh

" Đến sáng nhé~ "

Mikey trợn mắt, em có cảm giác như dương vật bên trong đã to lớn hơn một vòng. Nước mắt sinh lí không kiềm được mà rơi lã chã. Nhưng hiện tại em đã rất mệt, không còn có sức để mở miệng cầu xin nữa. Chỉ bất lực nhắm chặt mắt, thả lỏng cơ thể của bản thân...

" Vâng.. "

. . .

Cũng kể từ ấy, Mikey bị giam cầm ở đây mãi mãi. Em không biết nơi này là đâu bởi nó rất tối, nhưng nó mang máng một tầng hầm. Cứ mỗi khi đêm về, gã ta đều sẽ xuất hiện. Dùng cách của riêng gã để an ủi lấy thân thể ngọt ngào của em..

Mikey rất đau, em đã luôn tìm cách chống cự. Nhưng mọi sự cố gắng của em cứ ngày một ít dần. Cho đến một ngày, em không còn sức chống trả nữa. Mikey dần dần chấp nhận việc bản thân trở thành một món đồ chơi tình dục của gã, ngoan ngoãn mà phục tùng

Cha mẹ hiện tại đang rất lo cho em. Đã suốt mấy tuần liền em không về nhà. Họ đã huy động tất cả mọi người trong khu phố đi tìm em, nhưng không một ai đồng ý muốn đi tìm vận xui đấy cả

Mặc cho cả gia đình đang rơi vào hỗn loạn. Hanma lại tỏ ra vô cùng thản nhiên, cha mẹ không hề để ý đến những hành động kì lạ của gã. Và cũng chẳng để ý đến căn tầng hầm cũ bị bỏ trống trong chính căn nhà của họ

Gã ta thầm nghĩ. Dù sao cũng lỡ phạm tội phóng hoả một lần rồi, có phạm thêm tội bắt cóc hay sát hại người thân nữa, cũng chẳng sao đâu

Sano Manjirou là em trai của gã.. Vì vậy, cơ thể, và cả linh hồn em, cũng phải là của gã. Chỉ có thể là của riêng mình Hanma Shuji này thôi. Gã không cho phép bất kì ai được chạm, hay thậm chí là nhìn thấy em

Em là lý do khiến những tế bào của gã sôi sục. Khiến gã phát điên. Khiến gã yêu say đắm. Yêu đến mức muốn nhốt em vào một nơi, một nơi chỉ riêng gã biết. Hằng ngày đều có thể yêu thương em

Anh trai, anh ấy yêu em..



















🕜---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net