Chap 11: HỘI NGỘ(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vậy.

-Chiến tranh là điều không thể trách khỏi, vụ nội chiến năm đó vô cùng thảm khốc. Ta vẫn còn nhớ khi đó cha chết khi chỉ có hai ba tuổi. Xung quanh đi đâu cũng chỉ có tiếng kêu khóc khàn đặc, không thốt ra được thành lời. Vì quá ám ảnh mà ta phải đến rừng hoang sâu thẳm để định thần lại mọi thứ.

Xuyến Chi có vẻ như sắp khóc mà vẫn cố cười một cách thật ngây thơ.

Chính ra cô độc cũng thật tốt, nữ vương quyền làm chủ thiên hạ. Sống một mình, không cần ai thương hại, thương xót. Thế gian vạn sự vô thường, có nhiều chuyện không như ý, tự thương lấy mình thôi. Làm gì có thứ tình cảm nào là chân ái mà không qua vương vị, quyền lực?

Buồn cười, ta đã từng đi khắp bốn phương thiên hạ ngao du, thỉnh tháo những vị tiền bối, trư tiên nổi tiếng, đâu ai thành công khi dính phải tình ái?

Huynh đệ thì vẫn là huynh đệ, chia ly thì vẫn hoàn chia ly mà thôi.

Một kiếp cô độc ngao du

Ôm chén rượu mộng vào lòng

Một đời không ưu, tư, phiền, não

Vương vị, quyền lực khiến ta mù mắt

Không nhận ra được chân lý của tình yêu.

Có một vị cao nhân từng nói rằng:

Lấy thiên hạ làm cha, ta làm mẹ

Núi sông là phòng cưới

Sao trời làm nến.

(Phong Hoa Tuyết Nguyệt)

Thế là chọn một kiếp cô hành không bi, hoan, ái, ngộ, tương, phùng, cô, độc.

-Đông Phong Tư Hoài-

_Mỗi chương một bài nhạc: Phong Hoa Tuyết Nguyệt_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net