Chap 18: Hảo mộng, phu nhân!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói hảo mộng là giả, dù sao, ta cũng là nữ nhi đối với loại lời nói kia khó mà không để tâm! Ta nghĩ chính mình thật sự không có ngủ, đúng hơn là đang nằm suy nghĩ "say".

Bạch Ngư và Hắc Ngư tung hoa, vỗ cánh bay xung quanh mặt ta. Đi cho đã, Hắc Ngư cùng Bạch Ngư dừng lại người ho, người đờm mà lăn lộn từ giường xuống đất, từ đất lăn khắp phòng.

Ta nhăn mày, cất giọng:

"Hai ngươi, đủ chưa?"

Hắc Ngư bay lên với bộ đồ mới, thâm tình nhìn Bạch Ngư:

"Hảo mộng, phu.. phu nhân!"

Cực kì phối hợp, Bạch Ngư cũng mặc bộ mới mà đáp:

"Tán Tán thích ta, Tán Tán muốn rước ta! Còn có Nhu Nhu ghen ở kia!"

Bạch Ngư phun máu mũi, diễn câu cuối:

"Cuộc đời viên mãn nga~~~"

Diễn xong, như đã ổn thỏa Hắc Ngư hiếu động bay về phía ta, ánh mắt truy hỏi:

"Lạc Ngư à, ngươi có nhận ra chính mình sắp được rước hay không?"

Ta lắc đầu.

Đối với lời nói kia đúng là có chút không lễ nghi. Huống hồ, ta là nữ nhân chưa phu quân, nói vậy thật làm người khác hiểu lầm!

Bạch Ngư đẩy Hắc Ngư, õng ẹo:

"Quỷ xứ à, người ta động lòng chứ có phải động não đâu, ngươi hỏi câu cần đầu như vậy, Ngư nhi không hiểu!"

Ta cùng Hắc Ngư không hẹn mà cùng lùi ra xa. Hai chúng ta, sau đó, là cùng nhau lơ Bạch Ngư. Con cá trắng đó, cần thời gian nghỉ ngơi mà!

Hắc Ngư nghiêm túc nhìn vào mắt ta, hỏi:

"Ngươi thấy thế nào?"

Ta cũng nghiêm túc đối Hắc Ngư mà đáp:

"Có hơi mất lễ nghi, nể tình hắn chọc không nổi. Vẫn là không truy cứu!"

Hắc Ngư nheo mắt:

"Tim không nhanh, mặt không đỏ?"

Ta cũng nheo mắt theo:

"Tim bình thường, mặt hồng hào!"

Hắc Ngư cố gắng kiên trì:

"Thật sự?"

Ta gật gật đầu:

"Thật sự!"

Hắc Ngư phẩy phẩy tay, nản lòng:

"Vẫn là tưởng chính mình có thể bế cháu sớm!"

Ta cốc đầu Hắc Ngư:

"Ta mới 12, muốn bế thì ngươi đi gả đi!"

-Nô tỳ không gả đi đâu, cũng không muốn bế cháu!

Giọng của Đới Nhi chọt thủng suy nghĩ của ta, lúc này mới phát hiện, ta thật sự ngủ say mà còn nói mớ ra ngoài!  Đới Nhi ôm ta, gần như muốn khóc:

-Nô tỳ muốn hầu hạ tiểu thư ca đời a!

Ta vuốt lưng Đới Nhi, giở dọng an ủi:

-Rồi, cả đời giao cho.... Cho ngươi hầu hạ!

-Ừm!

Đới Nhi gật đầu lia lịa, một người khóc qua đi người khóc khác lại đến. Cụ thể là phụ thân đại nhân thê lương, tới khóc la!

Chuyên mục Ngư và giả:

Hắc Ngư: Ngươi lánh cũng thật lâu đó!

Tác giả: *Cười ngây thơ*

Bạch Ngư: Ngươi phải đền bù đó! *Mắt rưng rưng*

Tác giả:......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net