Chương 60: Bỏ qua cảnh cáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phùng Kiến Vũ ngày hôm đó biết được chuyện này thì vô cùng bất ngờ, cũng chẳng thể hiểu được tại vì sao cơ hội tốt như vậy mà Bùi Khâm lại nhường cho cậu, lúc Phùng Kiến Vũ định đi tìm Bùi Khâm nói chuyện muốn cám ơn cậu ta thì Vương Thanh không biết từ lúc nào đã đứng ở bên ngoài phòng tập, một thân áo vest lịch sự sang trọng, trên người tỏa ra khí khái của một vị tổng giám đốc uy quyền. Nhóm người thực tập sớm đã biết được thân phận của Vương Thanh, chỉ là lại thật không ngờ tới được Trình tổng vì sao lại đích thân đi xuống chỗ này, trong lòng mọi người lúc này bắt đầu có điểm hồi hộp, Phùng Kiến Vũ nhìn về phía Vương Thanh vừa nhìn là biết Vương sói lớn này xuống đây tìm cậu rồi, Phùng Kiến Vũ nhíu mày ý nói Vương Thanh không được lộ liễu. Vương Thanh thản nhiên bước vào bên trong phòng tập, đứng ở phía trước trầm giọng lên tiếng:
"Nghe nói chuyện bên Sử Cát Cát cho đến hiện tại vẫn chưa thể nào chọn ra được người mẫu chính thức chụp hình cho bộ sưu tập trang sức sắp tới này sao?"
Giám sát Khương La ở bên cạnh báo cáo tình hình:
"Vương tổng, lúc trước bên Sử Cát Cát chọn Trác Trí Văn, nhưng Trác Trí Văn lại gặp một chút vấn đề về sức khỏe cho nên không thể tham dự buổi chụp hình này được. Sau đó bên Sử Cát Cát lại bàn bạc chọn Phó Hạo, Phó Hạo không rõ vì sao lại bị khóa ở bên trong phòng thay đồ khiến cho người bên Sử Cát Cát phải chờ đợi nên đã không muốn ký hợp đồng với cậu ta nữa. Vừa mới rồi phía bên Sử Cát Cát chọn Bùi Khâm, có điều Bùi Khâm cảm thấy mình không có đủ năng lực nên đã đề xuất Phùng Kiến Vũ, Sử Cát Cát đang về bàn bạc lại"
Vương Thanh nhíu mày nhìn xuống phía dưới khiến cho đám người thực tập cũng có một chút bất an, Phùng Kiến Vũ cũng không rõ Vương Thanh đến đây làm cái gì nữa, không có lý gì chỉ là một việc nhỏ như thế này lại phải khiến cho hắn nhọc lòng. Phùng Kiến Vũ nhìn tới Bạch Dịch mang một dáng vẻ lén lút nhìn Vương Thanh liền không thoải mái, trong lòng bắt đầu lại ghét bỏ càng nhìn thấy cậu ta lại càng không thuận mắt.
"Lại có chuyện trùng hợp đến như vậy hay sao? Phía bên Sử Cát Cát chọn ba người, ba người đó liền xảy ra vấn đề, chuyện này có điểm mờ ám, nếu như chỉ là trùng hợp thì không nói làm gì, nhưng nếu như để cho tôi điều tra ra được là ai ở phía sau phá hoại, tôi nhất định sẽ có cách giải quyết thích đáng" Nói rồi Vương Thanh liền nhìn lướt qua Phùng Kiến Vũ một cái: "Là người nào được đề xuất thì đi ra ngoài gặp tôi, tôi có chuyện cần trao đổi"
Vương Thanh xoay người bước ra khỏi phòng tập, giám sát Khương La có điểm gấp gáp vội nhắc Phùng Kiến Vũ mau đi ra theo sau Vương Thanh. Phùng Kiến Vũ cũng không hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì nữa, chỉ còn biết cúi đầu đi ra theo sau. Vương Thanh ở trong phòng thay đồ đợi Phùng Kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ vừa bước vào trong đó liền khóa cửa lại nhíu mày hỏi hắn:
"Có chuyện gì sao?"
Vương Thanh ngồi vắt chéo chân ở trên ghế sô pha nhìn Phùng Kiến Vũ:
"Lần chụp hình bên Sử Cát Cát này em không được đi"
Phùng Kiến Vũ hả một tiếng, Vương Thanh tiếp lời:
"Lần chụp hình này cũng không có gì quá quan trọng, để lần sau anh sẽ sắp xếp cho em có cơ hội hợp tác với đối tượng tốt hơn"
Phùng Kiến Vũ khó hiểu nhìn chằm chằm Vương Thanh:
"Bên Sử Cát Cát cũng vẫn còn chưa nói chọn em, nhưng mà anh vì sao lại không muốn em chụp hình cho bên họ chứ?"
Vương Thanh đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, hắn vừa mới rồi nhận được thông báo có người tiến cử Phùng Kiến Vũ cho Sử Cát Cát liền có điểm bất ngờ rồi, chuyện này dù là trùng hợp hay là cố ý thì Vương Thanh vẫn là nên phải ngăn chặn thật nhanh:
"Anh đã giúp em lên sẵn kế hoạch rồi, sau khi kết thúc kỳ thực tập này liền sẽ thuận lợi mà làm theo từng bước anh chuẩn bị sẵn cho em, cho nên từ khi em chính thức xuất hiện trước công chúng không thể nào lộ mặt trước được"
Phùng Kiến Vũ cảm thấy không tin tưởng cho lắm, Vương Thanh giống như là có cái gì đó giấu giếm không cho cậu biết:
"Nhưng mà..."
Vương Thanh đứng dậy đi về phía Phùng Kiến Vũ, bàn tay vững chãi vòng qua eo cậu mạnh mẽ ôm lấy:
"Không nhưng gì cả, anh cũng chỉ là muốn làm những gì tốt đẹp nhất cho em mà thôi"
Phùng Kiến Vũ bây giờ trong lòng có một suy nghĩ, cậu luôn nghĩ rằng Sử Linh cùng Vương Thanh có một mối quan hệ mờ ám gì đó thế cho nên Phùng Kiến Vũ mới gấp gáp như thế xuống tận phòng tập để gọi cậu ra nhắc nhở chuyện này, hắn có lẽ không muốn cho cậu cùng Sử Linh chạm mặt, hoặc cũng có thể là Vương Thanh không muốn để cho Sử Linh biết mối quan hệ mập mờ giữa hắn và cậu. Phùng Kiến Vũ ngẩng đầu nhìn Vương Thanh, ánh mắt sâu xa đánh giá hắn một lượt, cuối cùng ánh mắt kia có điểm buồn bã rũ xuống , Phùng Kiến Vũ im lặng ở trong lồng ngực của Vương Thanh, muốn chậm rãi cảm nhận hơi ấm kia lâu một chút...
"Vương Thanh, tối nay em có hẹn với bạn cho nên sẽ không cùng ăn đi ăn tối được"
Vương Thanh nhíu mày, hắn muốn kiểm soát tất cả mọi thứ xung quanh Phùng Kiến Vũ, hắn muốn biết rõ mỗi ngày cậu gặp ai làm cái gì, hắn muốn chắc chắn rằng sẽ không có bất cứ một ai có cơ hội tiếp cận rồi mang suy nghĩ quá phận với hồ ly nhỏ nhà hắn:
"Có cần anh đưa em đi hay không?"
Phùng Kiến Vũ lắc đầu:
"Không cần, em muốn tự mình đi"
Vương Thanh im lặng một chút, hắn muốn hỏi xem đối tượng gặp mặt của Phùng Kiến Vũ là ai, hoặc chí ít chỉ muốn biết được là nam hay nữ nhưng khi định mở miệng hỏi liền nghĩ lại, hắn dường như quá mức muốn kiểm soát Phùng Kiến Vũ rồi, nếu như để cho Phùng Kiến Vũ nhận ra được chuyện này có hay không sẽ khiến cho cậu không được thoải mái, thế cho nên Vương Thanh đến cuối cùng vẫn quyết định để cho Phùng Kiến Vũ đi gặp mặt bạn bè mà không hỏi han bất cứ một câu nào nữa. Trái ngược với suy nghĩ của Vương Thanh, Phùng Kiến Vũ trong lòng lại cảm thấy có chút buồn phiền, bình thường Vương Thanh nhất định sẽ truy hỏi đến cùng, nếu như hỏi không được hắn nhất định sẽ không cho cậu đi, nhưng mà ngày hôm nay Vương Thanh nửa câu cũng không hỏi khiến cho Phùng Kiến Vũ trong lòng sinh nghi ngờ mối quan hệ giữa hắn và Sử Linh.
Buổi tối ngày hôm đó Thẩm Tiểu Thúy nhận được điện thoại của Phùng Kiến Vũ, cô có chút bất ngờ khi nhận được lời mời của Phùng Kiến Vũ rằng buổi tối hôm nay có thể gặp mặt được hay không, Thẩm Tiểu Thúy đương nhiên là vui vẻ gật đầu đồng ý luôn. Thẩm Tiểu Thúy ở cách ký túc xá của Phùng Kiến Vũ cũng không xa lắm, thế cho nên Phùng Kiến Vũ là người chủ động đi đến chỗ của cô ấy, Phùng Kiến Vũ hẹn Thẩm Tiểu Thúy ngay dưới quán cà phê khách sạn cô ấy ở. Hôm nay Thẩm Tiểu Thúy mặc một chiếc váy liền màu xanh nhạt, nhìn vô cùng đẹp mắt, Phùng Kiến Vũ thành thật hướng Thẩm Tiểu Thúy khen ngợi:
"Hôm nay cô Thẩm mặc đồ rất đẹp"
Thẩm Tiểu Thúy mỉm cười cám ơn Phùng Kiến Vũ:
"Vậy sao, cám ơn"
Phục vụ bàn mang thực đơn lên để ở trên bàn, Phùng Kiến Vũ theo phép lịch sự đẩy tờ thực đơn kia về phía Thẩm Tiểu Thúy:
"Cô Thẩm muốn uống gì?"
Thẩm Tiểu Thúy nhìn thực đơn một chút rồi ngẩng đầu hướng phục vụ bàn nói:
"Cho tôi một ly cam ép"
Phùng Kiến Vũ không cần nhìn thực đơn đã lên nhanh chóng chọn đồ uống luôn:
"Tôi cũng một ly cam ép đi"
Thật ra thì Phùng Kiến Vũ vốn thích uống sữa nhưng mà ở trước mặt một cô gái gọi sữa để uống thì có hơi chút mất mặt, cậu không thích uống cà phê cho nên lựa chọn khôn ngoan nhất lúc này đương nhiên là nước cam ép rồi. Phùng Kiến Vũ thì nghĩ thế nhưng mà Thẩm Tiểu Thúy lại không có nghĩ vậy, cô vẫn nghĩ Phùng Kiến Vũ là có ý khác cho nên mới cố tình chọn một ly đồ uống giống như cô:
"Anh Phùng này, cà phê lần trước đã dùng hết hay chưa?"
Phùng Kiến Vũ mang cà phê của Thẩm Tiểu Thúy đi mượn hoa hiến phật tặng cho Vương Thanh hết rồi, có điều gọi kẹo dẻo kia sau đó Phùng Kiến Vũ vẫn cầm về ăn hết, nhưng mà lúc này đương nhiên chẳng thể nào nói mình đã mang cà phê kia đi cho người khác được, thế cho nên Phùng Kiến Vũ liền đáp thế này:
"Ở nhà vẫn còn một chút, nhưng mà cà phê của cô Thẩm quả thật rất là ngon"
Thẩm Tiểu Thúy cười cười:
"Là thế sao, nếu như biết anh Phùng thích uống như vậy thì hôm trước tôi đã mang lên theo rồi"
Phùng Kiến Vũ xua xua tay cười nhẹ:
"Không cần đâu cô Tiểu"
Thẩm Tiểu Thúy lên chuyến này mục đích chính là muốn xem xem Phùng Kiến Vũ có ý gì với mình hay không, hoặc cũng chỉ đơn giản là muốn biết xem cậu đã có bạn gái chưa mà thôi:
"Anh Phùng ở trên này công việc vẫn tốt chứ?"
Phùng Kiến Vũ gật đầu khách sáo:
"Vẫn khá tốt, chúc mừng cô Thẩm nhé may mắn được nằm trong đội ngũ trao đổi giáo viên để nâng cao chất lượng"
Phục vụ bàn mang nước lên cho hai người, Thẩm Tiểu Thúy dùng ống hút khuấy vào ly nước cam kia một chút:
"Cám ơn anh Phùng nhé"
Cuộc nói chuyện vô cùng khách sáo khiến cho Phùng Kiến Vũ cũng có chút không biết phải nên nói cái gì nữa cả, Phùng Kiến Vũ và Thẩm Tiểu Thúy chính là kiểu bạn bè mới quen ngoài vấn đề công việc cũng chẳng thể bàn thêm bất kỳ một vấn đề nào nữa cả, thế cho nên không gian lúc này bắt đầu rơi vào trầm mặc im lặng đến lạ thường. Phùng Kiến Vũ ngồi một lúc đành phải chủ động lên tiếng hỏi:
"Phải rồi, cô là giáo viên dạy văn cho Tiểu Lãng phải không?"
Thẩm Tiểu Thúy gật đầu:
"Đúng vậy, Phùng Lãng là một học sinh rất khá!"
Tiếp đó hai người lại im lặng, cố gắng tìm ra chuyện để cùng đối phương trao đổi. Thẩm Tiểu Thúy nói muốn đến nhà vệ sinh một chút, Phùng Kiến Vũ ngồi ở bên ngoài đợi cô ấy, đúng lúc này có một giọng nữ ở phía sau gọi cậu:
"Xin hỏi có phải là Phùng tiên sinh không?"
Phùng Kiến Vũ quay lại phía sau phát hiện ra được một người phụ nữ mặc một bộ váy liền gợi cảm màu đen, mái tóc dài truyền thống thẳng tự nhiên xõa ra dài đến ngang eo, Phùng Kiến Vũ có điểm giật mình một chút không phải bởi vì người này quá mức xinh đẹp mà là vì cô ta chính là Sử Linh. Phùng Kiến Vũ vội vã đứng dậy lên tiếng:
"Là Sử tổng sao?"
Sử Linh cười cười mang kính râm tháo xuống, cô ấy thản nhiên ngồi vào bàn chỗ của Thẩm Tiểu Thúy:
"Phùng tiên sinh có hẹn với bạn sao?"
Phùng Kiến Vũ nhìn thấy Sử Linh tự nhiên như vậy cũng có điểm khó xử:
"Đúng vậy"
Sử Linh ngồi ở trên ghế mang hai chân vắt chéo lại với nhau:
"Tôi có thể ngồi ở chỗ này một chút được không?"
Phùng Kiến Vũ ngồi xuống rồi quay lại phía sau ý muốn nhìn xem Thẩm Tiểu Thúy đã ra hay chưa, Sử Linh lúc này lại lên tiếng:
"Phùng tiên sinh có hẹn với bạn gái sao?"
Phùng Kiến Vũ hả một tiếng rồi phủ nhận:
"Hả? Không phải!"
Sử Linh nhìn Phùng Kiến Vũ một lượt, ánh mắt xinh đẹp không một chút giấu giếm nào đánh giá cậu, cuối cùng cô ấy liền nhẹ giọng đưa ra đề nghị:
"Nhân viên bên tôi nói có người đề xuất Phùng tiên sinh làm người mẫu chụp hình cho bộ sưu tập trang sức sắp tới đây của Sử Cát Cát, tôi cảm thấy Phùng tiên sinh đây thật sự rất hợp với các mẫu thiết kế của bộ sưu tập trang sức lần này, không biết Phùng tiên sinh có muốn cùng Sử Cát Cát hợp tác hay không?"
Vương Thanh nói cậu không được đồng ý chụp hình cho Sử Cát Cát, hắn nói hắn đã sớm có kế hoạch cho cậu rồi, nhưng mà Phùng Kiến Vũ cảm thấy nếu như cậu được hợp tác cùng với hãng trang sức nổi tiếng này thật sự cũng rất có lợi, không biết chừng đây còn là bước đệm để cậu dễ dàng bước chân vào giới giải trí. Khi Phùng Kiến Vũ còn đang suy nghĩ mông lung thì Thẩm Tiểu Thúy đột nhiên đi về phía cậu, cô ấy lên tiếng hỏi:
"Vị này là?"
Phùng Kiến Vũ quay sang nhìn Thẩm Tiểu Thúy rồi lại nhìn Sử Linh cuối cùng lên tiếng giới thiệu qua loa một chút:
"Đây là Sử tổng, đây là bạn của tôi cô Thẩm"
Sử Linh vẫn ngồi ở trên ghế không có ý định đứng dậy trả lại chỗ cho Thẩm Tiểu Thúy:
"Xin chào cô Thẩm"
Thẩm Tiểu Thúy nhíu mày một chút nhưng theo phép lịch sự cũng chào lại:
"Chào cô Sử"
Sử Linh cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi nữa cho nên liền cầm lấy ví nhỏ muốn đứng dậy, trước khi rời đi còn không quên để lại lời nhắn cho Phùng Kiến Vũ:
"Phùng tiên sinh, ngày mai chỗ tôi sẽ đưa người đến bàn bạc chuyện hợp đồng với cậu"
Sử Linh đi rồi Thẩm Tiểu Thúy liền ngồi lại về chỗ của mình:
"Anh Phùng, người vừa rồi là bạn gái của anh hả?"
Phùng Kiến Vũ không suy nghĩ nhiều cũng không để ý đến vẻ mặt như đang muốn thăm dò kia của Thẩm Tiểu Thúy mà đáp luôn thế này:
"Làm sao có thể chứ, cô ấy là đối tác làm ăn của công ty tôi"
Thẩm Tiểu Thúy có điểm hài lòng:
"Là vậy sao... điều kiện của anh Phùng tốt như vậy hẳn là đã có bạn gái rồi?"
Phùng Kiến Vũ ngẩng đầu nhìn Thẩm Tiểu Thúy sau đó liền lắc đầu:
"Vẫn còn chưa"
Thẩm Tiểu Thúy mỉm cười dịu dàng:
"Như vậy anh Phùng thích mẫu bạn gái thế nào?"
Phùng Kiến Vũ cầm ly nước cam trên tay, mở miệng ngậm lấy ống hút nhỏ hút một ngụm rồi mới trả lời chung chung:
"Tốt là được rồi"
Buổi trò chuyện ngày hôm ấy của Thẩm Tiểu Thúy và Phùng Kiến Vũ nhìn chung không có chuyện gì đáng nhắc đến cả, Phùng Kiến Vũ cũng cảm thấy nếu như Vương Thanh biết chuyện này sẽ không sao, cậu và Thẩm Tiểu Thúy ngoài nói chuyện công việc thì cũng chỉ nói linh tinh vài chuyện nhỏ nhặt, hai người ngồi đối diện nhau cách một chiếc bàn, ánh mắt đôi khi không dám nhìn thẳng đối phương quá lâu chứ đừng nói là động chạm chân tay, thế cho nên buổi trò chuyện ngày hôm nay so với buổi gặp mặt bạn bè hoàn toàn không khác nhau cái gì.
Nhưng mà ở một nơi nào đó lại có một cuộc nói chuyện điện thoại thế này.
"Tôi vừa mới rồi gặp Phùng Kiến Vũ"
"Ừ!"
"Chỉ ừ thôi sao? Không phải cậu buổi tối nào cũng cùng cậu ta đi dùng bữa à?"
"Hôm nay em ấy bận!"
"Thế hả, tôi hôm nay thấy cậu ta giống như là đi hẹn gặp bạn gái đó"
"..."
"Cậu vẫn đang nghe tôi nói chứ?"
Đầu dây bên kia cứ như thế truyền tới tiếng tút tút đơn điệu.
...
Buổi sáng ngày hôm sau Phùng Kiến Vũ như thường lệ đến Trình thị tiếp tục những tháng ngày của một nghệ sĩ thực tập, buổi trưa hôm ấy người bên Sử Cát Cát đến bàn bạc chuyện ký hợp đồng với cậu, Phùng Kiến Vũ lúc đầu quả thật có ý định muốn từ chối nhưng sau đó lại bị mấy lợi ích ở trong bản hợp đồng kia làm mờ mắt, hơn nữa phần tiền thù lao cũng không phải là nhỏ chính vì thế mà Phùng Kiến Vũ cứ như vậy trực tiếp bỏ qua lời cảnh báo của Vương Thanh mà mạnh dạn ký vào bản hợp đồng kia
Buổi chụp hình lần này của Sử Cát Cát là buổi chụp hình ngoại cảnh, địa điểm chụp hình cách khá xa Bắc Kinh đó chính là bãi biển Tam Á ở đảo Hải Nam, nhìn đến mục thời gian và địa điểm Phùng Kiến Vũ lại bắt đầu cảm thấy đau đầu một chút. Lần này sẽ rời thành phố hai ngày, bởi vì Vương Thanh không muốn để cho cậu hợp tác với Sử Cát Cát cho nên lần ký hợp đồng này cậu đã giấu hắn, có điều cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, hai ngày tiếp theo đây đột nhiên mất tích cũng không biết phải giải thích với hắn như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net