Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.    Cô chính là Lục Thiên Tuyết, sinh ra cô đã có Tuyệt sắc khuynh toàn, cha mẹ cưng chiều và bảo bộc trong sự giàu có. Người cô yêu đó là Hàn Lãnh Tước, một nam thần được tất cả cô gái thương thầm nhớ trộm, một doanh nhân thành đạt, cô và hắn gặp nhau vào một buổi tiệc ngày cô 11 tuổi, còn hắn 14 tuổi. Lần đầu gặp ấy khiến cô đã có cảm giác yêu dành cho hắn, cô đã tìm cách làm quen với Hàn gia và gần hắn hơn, vì hắn mà cô đã học cách làm cơm hộp để mang đến lớp cho hắn.Cô cứ ngu ngốc nghĩ rằng mình như một người vợ làm cơm cho chồng, nhưng còn Hàn Lãnh Tước thì hắn xem cơm cô làm là thứ phiền phức, vứt bỏ vào thùng rác một cách nhẫn tâm, cô biết điều hắn làm và khóc rất nhiều, tâm cô đau lắm chứ nhưng tại sao cô lại vẫn yêu hắn...Tình yêu ấy cô dành cho hắn sâu đậm đã 13 năm, cho đến khi vào tiệc sinh nhật hắn, cô đã cố ăn mặc thật xinh đẹp mong hắn chú ý và chuẩn bị quà thật kĩ, sau đó cô tỏ tình hắn ,nhưng rồi sao cơ chứ hắn lạnh lùng tuyên bố nói người hắn yêu là Hạ Yến Nhi ,chính là bạn thân cô. Tim cô như thắt lại, khóe mắt rơi lệ... miệng cứ lẩm bẩm "Tại sao cơ chứ, cậu biết tớ yêu anh Tước mà Nhi. Tại lại làm thế với tôi? " câu cuối cô hét to lên.
Hạ Yến Nhi giật mình nói:" Tuyết Tuyết à mình xin lỗi đã làm cậu đau lòng, nhưng mình thật sự cũng rất yêu Tước" .Đầu óc của Thiên Tuyết trống rõng, không tự chủ được tát thẳng vào mặt Hạ Yến Nhi . Hàn Lãnh Tước thấy vậy, mất hắn ta đỏ ngầu xô cô ra xa, quát lớn" Tại sao cô lại dám tát Nhi Nhi của tôi cơ chứ, thứ bẩn thỉu như cô có quyền. Phải người tôi yêu là Nhi Nhi chứ không phải cô, nếu đã biết thì nên tránh xa tôi ra đi, tôi ngại bẩn" Lời nói ấy như tiếng sét đánh ngang tai, cô đau quá... cô phải làm sao đây... những câu nói đau lòng cứ hiện lên đầu cô. Bạn mất, người mình yêu cũng mất...TIM cô như muốn vỡ vụn.
     . Sáng hôm sau tin tức của nhà báo được đăng lên, tiểu thư nhà Lục bị từ chối tình cảm rầm rộ. Làm cho uy tín Lục gia ngày càng suy giảm, công ty bị rơi vào đường cùng. Khi đó Tống gia đã giúp Lục gia rất nhiều vì ba của cô là bạn thân với lão gia nhà Tống, với sự giúp đỡ đó Lục gia đã khá hơn rất nhiều. Phu nhân nhà họ nhìn trúng Thiên Tuyết, con bé vừa ngoan lại xinh đẹp, bà nghĩ rằng có cô là con dâu chắc hẳn là phúc aaa, mặc kệ ai nói gì tai tiếng của cô vì với bà Thiên Tuyết chỉ làm điều đó vì cảm xúc thôi, cảm xúc tức giận nhất thời vì tình và  ngỏ ý muốn gả cho con trai họ cho cô.
____________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nguoc #sung
Ẩn QC