Lòi đuôi...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     - Lúc đầu gặp chị ta, con đã ngửi thấy mùi của nguy hiểm và sát khí rất nồng. Nhưng con nghĩ con chỉ tưởng tượng thôi nên con cũng không nghi ngờ gì nữa. Nhưng sau khi làm nhiệm vụ, con lên núi chơi thì con bắt gặp cảnh tưởng chị ta dùng kiếm phanh thây hai tân binh. Khuôn mặt dính máu cùng nụ cười ma mị của chị khiến con ớn người. Bỗng con bị chị ta đẩy ngã vào chỗ đó, con vừa đứng lên thì chị ta la lớn rồi khóc lóc làm Sanemi và Uzui tưởng con giết người rồi vu oan. Có vẻ chị ta muốn hại con để thực hiện mục đích gì đó....
Tanjirou nói đến đấy thì dừng lại, Sanemi và Uzui giờ mới hiểu ra, cả hai đơ người:
                    - Ái chà, con cáo rồi cũng có ngày lòi đuôi. Giờ mày bại lộ rồi nhé. Sủa ngay cái lí do mà mày muốn giết anh trai tao ngay! Có mồm mà như câm thế hả? SỦAAAAAAA NHANH CON ĐĨ MẤT DẠY!!!!!/ Túm tóc ả /

Nezuko đi ra rồi bắt ả khai lí do, Muichirou và Giyuu liếc qua chỗ Sanemi:
                   - Giờ ai là kẻ sát nhân nhỉ?
Muichirou nói với một khuôn mặt và chất giọng gợi đòn. Sanemi đơ người không nói được gì. Anh đâu ngờ người mà anh đang đơn phương lại là con ả thối tha và tàn ác đến vậy. Anh lao đến chỗ ả với sự tức giận bị dồn nén:
                   - CON CHÓ THỐI THA. THẬT NGU XUẨN KHI TAO LẠI ĐƠN PHƯƠNG MỘT ĐỨA NHƯ MÀY. CON ĐẶC CẦUUUUUUUUUU GIẢ TẠO!/ đánh liên hoàn vào mặt Komi /
Bị đánh không trượt phát nào, ả say sẩm ( viết đúng chưa hông bít =))), Tanjirou bỗng chặn tay Sanemi:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net