Không Tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý : Chuyện viễn tưởng nha (đúng hơn là ảo tưởng)

Ê lợn - con Tú gọi từ đằng sau . '' Mày không đi tập văn nghệ à . Cô điên lên rồi , tại mày đấy !!

''Ơ hơ '' - tôi lên giọng - '' chúng mày không báo lịch tập bố đứa nào biết . Con Ngọc nó là học sinh loại nào biết mày biết rồi còn gì ! Nó báo cho mày chứ nó có báo cho tao đâu . Mà đi toàn đứng hát nhép , chẳng qua tao muốn chốn học thôi chớ biết thế éo thèm g...''

''Nhỡ rồi mày cố gắng làm cho tốt không thì cuối năm hạnh kiểm khá về nhà lại khóc ''- nó chặn họng - '' Nó không bảo thì lên ý kiến cô , mày với nó khác gì chó với mèo có cơ hội rồi lại vụt mất''

''Bực mình , nói chuyện với mày tốn nước bọt với tuổi thọ của tao . BYE !!! "

Năm nay tôi mới 13 tuổi thôi nhưng trải qua mắc nhiều chuyện dở hơi trên trời dười đất . Bố mẹ bắt tôi chuyển vào một ngôi trường lạ hoắc vì trường tốt của tỉnh , có cơ sở hạ tầng khá đấy , mà mẹ tôi cũng làm gần đấy để dễ '' quản lý '' hơn . Con hàng xóm(Mỹ Anh) mới chuyển tới cũng học ở đây với con xóm bên (Thảo) . Cứ sáng tôi là người dậy sớm nhất để sang từng nhà một gọi bọn nó . Khổ nỗi Mỹ Anh nó lười hơn tôi đã nói là cố dậy đi không thì tôi lại phải đến nhà Thảo rồi quay về nhà tôi vì nhà nó đối diện ngay nhà tôi nhưng mẹ nó nuông chiều quá cơ . Cũng biết nói nọ nói kia một cách lý lẽ làm cho tôi hết đường chối cãi . Đấy !! 3 đứa cùng nhau đi bộ đến trường, chúng nó xinh như thiên thần hạ xuống trần gian , éo hiểu con Thảo tại sao lông mày của nó có vấn đề gì mà luôn luôn trùng xuống cảm giác như hiền từ nhỡ làm việc gì sai trái và rồi thính của nó bay đi mấy anh khối trên , mấy thằng khối dưới mới chuyển vào thậm chí cả các trường trong tỉnh cũng có 4 , 5 người '' tỉnh tò '' . Nó không chấp nhận tình cảm người ta còn nói là phá hoại tương lai nên người ta bỏ đi . Bỏ đi tìm thính mới thì nó đánh ghen . Mỹ Anh cũng xinh , da nó trắng, mũi nó cao nhưng không yêu đương sớm nó chỉ thích đồ chơi thôi . Nói chung cả 2 đứa nó vừa xinh vừa hiền , đi với nó như một thằng con trai bắt cá 2 tay mấy đứa con gái . Tôi chỉ hơn mỗi cái chiều cao . Mỗi chuyện đánh nhau là giỏi . Từ bé đã có cái tính dài móng vuốt mỗi khi bực , cào rách mặt người khác lúc nào không biết . Đấy là còn vô ý nhá , cố tình cho dù vào viện rồi tỉ lệ sống là 0,1% . Mẹ nói là không được đánh người không thì bị bắt nên mỗi năm . Bởi do tôi thuộc họ Hồ ly . Phải che dấu 9 cái đuôi , mấy cái răng nanh , mấy cái móng dài đừ đừ mắc khó khăn .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net