Sự Cố Gắng Của Chúng Ta☘

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tao tưởng tụi bây ngủ luôn ở ngoài đường rồi chứ- Ma Kết mắng một trận xối xả vào 2 con người đáng thương kìa
Thì tụi tao cũng về rồi mà- Bạch Dương nhìn Kết, nở nụ cười như vô tội
Mày thử không về xem- Mã nhíu mày nhìn Bạch Dương
Giờ nhìn tụi nó cứ như là ba đang mắng con í- Sư Tử khều vai Yết nói nhỏ
Thằng Kết mà nghe được thì mày sống không yên đâu- Yết vẫn chăm chú vào việc thưởng thức cái bánh đầu tiên vừa ra lò của Kim Ngưu
Xử Nữ à, vào đây làm phụ bọn tui- Kim Ngưu trong bếp nói vọng ra
Ma kết....- Xử mở to mắt nhìn thẳng vào Ma Kết, đang chờ câu trả lời
Cậu vào đi- Giọng nghiêm nghị của Kết lập tức biến đi chơi hết, thay bào đó là sự nhẹ nhàng, ôn tồn
Xử cười ranh bước nhanh đi không quên quay lại nhìn Bạch Dương tạm biệt lần cuối
Nè , tụi bây dại gái bỏ bạn à- Bạch Dương mặt tối sầm, giọng nói vừa đủ nghe
Đương nhiên là tụi tao thích con gái rồi- Bảo Bình chép miệng
Bạch Dương à, mày đã làm sai thì không có quyền lớn tiếng ở đây đâu- Xà Phu cầm cái điện thoại chụp lại cho nó tấm hình
Vì thế mày nên biết lỗi đi- Cả đám đồng thanh
😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑😑
Loảng xoảng....
Thằng kia, mày lại làm vỡ thêm cái gì đó..
Đêm nay bầu trời khá âm u, không khí cũng lạnh hơn bình thường nhỉ?
Sao cứ có cảm giác gì đó không lành sắp xảy ra
.....
Sáng hôm sau:
7:30
Tụi này phụ chút cho mấy cậu, lát tụi này qua sân bóng rổ rồi- Yết vừa nói vừa giúp bê mấy cái thùng bánh nặng trịch
Mấy cậu phụ mình bê mấy thùng bánh qua đây- Tiền Bảo đặt cái thùng bánh xuống kệ trưng bày
Để tụi con trai làm việc nặng nhọc này đi, tụi mình chỉ bán thôi- Thần Nhi  cười ranh nhìn Tiền Bảo
Thôi, vậy thấy kì lắm- Tiền Bảo vẫn vậy, vẫn luôn ấp úng, gượng gạo trước Thần Nhi
Chắc là do tính cách Tiền Bảo quá nhút nhát hay là do cả hai chưa bao giờ là bạn thực sự. Kể ra thì Tiền Bảo cũng chưa bao giờ nói chuyện với Thần Nhi được quá mấy câu.
Lớp trưởng cứ để tụi này làm- Bạch Dương nở một nụ cười rạng rỡ, tay còn bê cái thùng nặng
Tớ đi qua bên Mạt Mạt- Tiền Bảo vội bước nhanh đi, cô cuối mằ xuống để che đi đôi má đỏ ửng của mình
Hôm nay sân trường náo nhiệt hơn hẳn, khắp nơi đều là các gian hàng được bày biện rất tinh tế và đặc sắc. Xung quanh đều là những con người và người, có cả những học sinh trường khác, cảnh quan thật sôi động, rộn ràng. Và tất nhiên sôi động, rộn ràng đối với một con người thì lại được gọi chung là sự ồn ào đáng ghét.
Tớ giúp các cậu bày biện xong rồi thì tớ về- Xử Nữ nói nhỏ với Mạt Mạt
Không được- Chị Mạt vẫn giữ nguyên định kiến
Tớ thấy mệt- Đó luôn là cái lý do để Xử Nữ từ chối công việc gì đó
Bởi vì trạng thái của cơ thể nó yếu hơn những người khác
Tớ thật sự rất muốn cậu tham gia vào những lễ hội đông người- Mạt Mạt nhẹ giọng
Cũng đúng, đã mười mấy năm rồi nhỉ, cứ có lễ hội nào là nó luôn từ chối tham gia, nó luôn vắng mặt ở những chốn đông người,  bởi nó ghét cái sự ồn ào
Tớ muốn được nhìn thấy Xử Nữ vui vẻ của ngày xưa- Mạt Mạt nhìn sâu vào đôi mắt nó, đối với Mạt Mạt nó thực sự rất quan trọng
NGÀY XƯA... nó còn chẳng nhớ ngày xưa của nó ra sao, như thế nào kia mà, đối với nó một con người mà chẳng thể nhớ được quá khứ của mình, luôn khiến mọi mọi người phải lo lắng như bản thân nó thì thực sự là vô dụng, rất vô dụng
Tớ sẽ không về, tớ đi mua thêm chút gì đó- Xử Nữ gượng gạo, nhanh chóng bỏ đi
"Vô dụng thì mãi là vô dụng hay sao??"
Nó đi đâu mà lộn tớ sân bóng rổ của trường rồi nhỉ? Ai biểu đi mà cứ không nhìn đường, lo suy nghĩ lung tung
Nó vội quay lưng lại bước đi
Xoảng
Tiếng động phát ra từ sân bóng rổ
Giờ này còn ai ở đây- Nó tò mò, cái tính tò mò của nó vẫn không hề thay đổi hay giảm
xíu nào
Mở nhẹ cánh cửa
Mày vẫn còn đem bám anh ấy sao, Chát》- Tiếng la hét cùng những cái tát vang lên
Là Linh Linh và một người con trai, họ đang thì thầm gì đó:
Họ đang nói gì đó, nó cố gắng lắng nghe rõ, rốt cuộc là họ đang nói gì
nó biết lí do vì sao, đáng lí ra nó không nên biết quá sâu vài chuyện này
.....Cách xa đó là khu bán hàng hóa của nhóm bạn Mạt Mạt:
Mình bán cũng được quá nhỉ-  Tiền Bảo lau nhẹ những giọt mồ hôi còn đọng lại trên trán
Đều là nhờ công lao của cậu cả đấy Phụng An à- Mộng Nhi cầm chiếc quạt che nắng cho Thần An
Đã che thì che thì che làm sao cho người khác không thấy được mặt mình luôn thì càng tốt- Thần Nhi bước ngang qua họ
Tụi con trai đi lâu quá nhỉ- Tiền Bảo ngồi phịch xuống ghế
Haiz, giờ chỉ còn bốn đứa tụi mình, cả Xử Nữ cũng đi đâu mất rồi- Mạt Mạt thở dài
Tụi bây buôn bán cũng được quá chứ nhỉ- Một tên trong số đó hất đổ bánh xuống đất
Mấy anh là ai- Mạt Mạt cố gom lại những cái bánh bị rơi xuống đất sắp xếp vào thùng
Tụi mày nhanh chóng gom hết bánh xong thì biến lẹ cho tao-
Mấy người không có quyền- Mộng Nhi bước lại gần họ đưa bộ mặt kênh kiệu mà giở giọng
Chát》  Mộng Nhi mất đà ngã mạnh vào nền gạch
Tụi tao không ngại đánh con gái đâu- Bọn họ trong có vẻ khá hung dữ cả về gương mặt lẫn tính cách
Giữa ban ngày ban mặt các anh lại đánh con gái còn vô cớ đuổi chúng tôi đi, các anh dựa vào quyền gì- Phụng An đỡ Mộng Nhi đứng lên, trên mặt Mộng Nhi hằn rõ vết đỏ
Tụi tao dựa vào quyền gì hả- Tên đó hất ngã cái bàn xuống đất, bánh bị rơi xuống vỡ nát
Là cái quyền đại ca của trường này đó - Một tên khác bước lên
Đám đông tò mò ngày càng chăm chú hóng hớt chuyện hơn, họ nhìn chăm chú về hướng của những tên côn đồ đó, mà không ai dám ra can ngăn hay giúp đỡ. Đơn giàn là gọ sợ bản thân cũng bị ảnh hưởng, không ai muốn nhận thêm rắc rối cho bản thân cả
Tụi bây mau thu dọn rồi biến khỏi đây
Đừng để tụi tao phải lập lại thêm lần nào nữa
Những tiếng la hét hâm dọa ngày càng lớn hơn, những chiếc bánh những công sức của cả bọn sau một đêm giờ đã trở nên vô nghĩa
Ai đó gọi giám thị đi chứ- Mạt Mạt gào lên
Không vó tiếng động
Cô bé à, đừng ngốc như vậy, sẽ không một ai giúp các người đâu
Song Tử anh ở đâu, anh mau  ra đây cho tôi, tôi biết anh đứng sau tất cả chuyện này- Xử Nữ chạy đến hét lớn
Xử Nữ à- Mạt Mạt vội định thần lại
Cô có quyền gì mà dám gọi tên tôi lớn tiếng như vậy hả Lục Ân Xử Nữ- Song Tử bước đến nở nụ cười khinh bỉ
Song Tử đứng đối diện với Xử Nữ
Loại người như cô mà cũng dám gọi tên tôi sao- Song Tử trừng mắt nhìn Xử Nữ
Chát》 Song tử bước lùi lại vài bước do bị mất đà và có vài phần hơi bất ngờ
Loại rẻ tiền như cô mà dám đánh tôi sao- Song Tử phủi phủi cái áo
Chát》 Cái tát thứ hai từ Xử Nữ lại vang lên
Tới giờ này mà anh còn khẩu khí nói câu đó sao- Xử hét lớn
Mấy cậu ơi mau quay về sớm đi, Sư Tử- Tiền Bảo nhắm mắt, đan hai tay vào nhau
Mấy người này đi lên sân bóng ngủ cả rồi hay sao vậy- Mạt Mạt nắm chặt tay lại

Xử Nữ, cô dám- Song Tử nghiến chặt răng
.....

Xử Nữ đã nghe được câu chuyện gì ở Linh Linh? Sao cô lại tức giận đến như vậy? Liệu Song tử có để yên chuyện này?!
Các anh chị đọc giả hãy cùng đợi đến chương sau nhé
                                              CÒN TIẾP...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC