Chap 25: VƯơng phi được sủng ái(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngự hoa viên

Muôn hồng nghìn tía, trăm hoa đua nở cũng không sánh được đám oanh oanh yến yến đang ríu rít trò chuyện. Hôm nay là sinh thần của Bát hoàng tử Mạc Kỳ Vũ, hoàng tử nhỏ nhất được Hoàng thượng hết mực yêu thương. Bát hoàng tử nhỏ tuổi, đương nhiên không là đối tượng mà các vị phu nhân hướng tới, có điều hôm nay các hoàng tử đều hội họp, cùng các công tử con nhà quyền quý, không nghi ngờ là một dịp tốt để ngắm một "đám" môn đăng hộ đối cho nữ nhi nhà mình.

Mạc quốc lễ giáo nặng nề, nữ nhân sau lễ cập kê cho đến khi thành thân sẽ không được cùng người khác giới giao tiếp. Nhưng là hôm nay, Hoàng thượng mở cung yến náo nhiệt, cho nên lễ giáo gì đó, đều ném hết đi. Dĩ nhiên, có thể tham gia cung yến đều là dòng đích các nhà quan lại, còn dòng thứ, các người nghĩ hoàng cung là chỗ nào?

"Kia chẳng phải xe ngựa của Huyền Vương sao?" Có ai đó tinh mắt nói lớn, kéo theo bao nhiêu cái nhìn về phía xe ngựa hoa lệ làm trái quy tắc đi vào nội cung kia.

Không ít người ở gần cửa, lại thấy Vương phi hai má đỏ bừng, đầu tóc có chút rối loạn, y phục dù đã chỉnh lại vẫn còn không ít nếp nhăn. Người có mắt đều nhìn ra trong xe xảy ra chuyện loại chuyện gì. Các quý phu nhân đều thầm phỉ nhổ nữ tử kia không biết xấu hổ.

"Vương gia này..." Trong ngự hoa viên ngoài các tiểu thư cùng quý phu nhân còn có các vị thế gia công tử, đương nhiên, cho dù Huyền Vương có uy trấn bốn phương như thế nào, vẫn có người nhìn hắn không vừa mắt. Cho xe ngựa chạy vào nội cung, hành động này thật khiến người ta chướng mắt mà.

"Hoàng thượng giá lâm!" Tiếng viên thái giám the thé chói tai, lại khiến không ít người ở đây tâm như nở hoa, trong lòng đắc ý có người gặp họa.

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Chúng thần nhất loạt quỳ xuống hành lễ khiến Xử Nữ thầm cảm thấy may mắn nàng chưa có đi vào Ngự hoa viên, tránh được một màn kia.

"Các khanh đều miễn lễ. Hôm nay là ngày vui, không cần quá cứng nhắc, sẽ mất vui." Mạc đế hòa ái cười phất tay, cao hứng xoa đầu tiểu hoàng tử vừa chạy đến bên người.

"Bát hoàng tử, thế nào? Con có vui không?"

"Tạ ơn phụ hoàng!" Một nam hài trắng trẻo dễ thương đang cười đến vui vẻ.

"Huyền Vương đã đến rồi, như thế nào còn không vào?"

Một vị phi tần mà Xử Nữ không nhớ tên nhẹ nhàng "quan tâm". Nàng nhớ ngày đó vào cung bái kiến, vị này hướng hoàng hậu có bao nhiêu tận tâm. Ây da, hoàng hậu này, hướng Mạc Thiên Yết quả thật là không buông tha một chút nào.

"Nhi thần bái kiến phụ hoàng!" Thiên Yết giọng nói lành lạnh, không chút kiêu ngạo hướng Mạc đế hành lễ. Xử Nữ cũng theo hắn mà làm. Hắn là hoàng tử, cũng là võ tướng, nên cái màn quỳ gì đó đều miễn đi. Lần đầu tiên Xử Nữ cảm thấy may mình là thê tử của nam nhân này.

Mạc đế ánh mắt có chút không vui, cả Mạc quốc đều biết ông không yêu thương hoàng tử này, lại cố tình hắn là một nhân tài, khiến ông không khỏi khó xử.

"Huyền Vương miễn lễ!"

Mạc đế lạnh nhạt nói, không thể không trách ông bất công, nhưng quả thật ông không cách nào bỏ xuống oán hận đối với mẫu phi của hắn.

"Vương gia thật sủng ái Vương phi, đau lòng nàng đi bộ, lại cho xe ngựa đi vào nội cung."

Ây da, đến mức này thì người mù đều nhìn ra Dương Thục phi kia là đang cố tình gây khó dễ. Bà nội nó! Con mắt nào của bà ta nhìn thấy hắn sủng nàng chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#xunu