Chap 6 : Hỏi cưới (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch– tiếng mở cửa .

Từng ngón tay thon dài tinh tế nhẹ nhàng đẩy cách cửa gỗ lớn chắc chắn . Ánh sáng theo cách cửa chiếu sáng đến giữa căn phòng rộng , một mảng sáng sủa một mảng đen tối .

Dạ Lãnh Xử Nữ thân ảnh nhỏ nhắn dừng di chuyển , đôi mắt lạnh lùng tinh xảo từ từ quan sát từng ngóc ngách căn phòng trước mặt .

Căn phòng vô cùng sạch sẽ , gọn gàng , ngăn nắp , không có lấy một hạt bụi , trước khi cô đi đồ đạc được để thế nào vẫn y nguyên như thế . Mọi thứ đều giống như cũ .

Đến cả những bông hoa kia cùng cách cắm hoa cũng không hề thay đổi . Mùi thơm nhẹ thoáng rất dễ chịu .

* Cố gắng thật đấy ...!*_ Xử Nữ .

Thẫn thờ một hồi cũng bước vào phòng , hai tay kéo rèm cửa sang hai bên . Trăng sáng theo đó mà vào , ôn nhu bao quanh ôm trọn Dạ Lãnh Xử Nữ .

* Trăng hôm nay thật đẹp ...!*_ Xử Nữ .

Đôi mắt xanh thấp thoáng mệt mỏi ngước lên đón nhận dịu dàng của ánh trăng .

* Trăng đẹp nên ngắm ... nhưng hôm nay vẫn phải nghỉ ngơi thôi ...!*_ Xử Nữ .

Đôi mắt lạnh lùng đầy mệt mỏi nặng trĩu nhẹ nhàng rũ xuống rồi lại ngước lên như đang luyến tiếc trăng kia .

- Để lần sau vậy ... !_ Xử Nữ .

Thân thể Dạ Lãnh Xử Nữ vốn yếu hơn người bình thường , thể lực cũng rất kém , đã thế cơ thể lại rất gầy và nhỏ cũng rất nhẹ ... hơn nữa cô gái này còn bị chứng rối loạn giấc ngủ nên ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe và cơ thể , lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi , thiếu sức sống ... vậy nên cô rất lười ( dù không thế thì cô ấy cũng rất lười thôi ) .

Mỗi lần muốn ngủ đúng giờ và đủ giấc cô đều phải dùng thuốc nhưng dạo gần đây cô hay quên uống thuốc , rồi không ngủ liên tiếp nhiều ngày nên bây giờ mới cảm thấy vô cùng buồn ngủ .

- Buồn ngủ ... quá !_ Xử Nữ .

Tay nhỏ kéo rèm lại .

Thần sắc mệt mỏi hiện lên rõ ràng , mắt càng thêm nặng trĩu nheo mày cố gắng mở ra để nhìn xung quanh . Tiến về phía trước muốn đóng cửa liền bị một cánh tay chắn lại .

- Khuya rồi để người ta ngủ đi !_ Xử Nữ .

Đôi mắt nhắm lại vẫn cau mày , không cần nhìn cũng biết đó là ai rồi . Còn ai ngoài Hắc Ngạn Thiên Yết .

- Xử nhi , em dạo này không chịu uống thuốc ?_ Thiên Yết .

Nhẹ nhàng đẩy cửa , đồng tử tím đục hiện lên lo lắng và tức giận nhưng không nỡ mắng Dạ Lãnh Xử Nữ .

Không có anh bên cạnh giúp cô uống thuốc là cô quên luôn . Vậy mà rời xa anh 5 năm . Trong 5 năm đó còn có bao nhiêu lần cô thế này ? Vừa nghĩ đến thôi cũng khiến Hắc Ngạn Thiên Yết như muốn bùng nổ rồi nhưng vẫn cố gắng kìm nén để không doạ cô gái nhỏ này .

Hắc Ngạn Thiên Yết nghiêm túc nhìn Dạ Lãnh Xử Nữ nhưng cô nheo mày né tránh qua một bên .

* Vẫn đối xử tệ với bản thân như vậy ... không thèm chú ý đến sức khoẻ ... !*_ Thiên Yết .

- Biến ra cho người ta ngủ đi ! Đêm hôm rồi , không ngủ thì cũng để yên cho tôi ngủ chứ !_ Xử Nữ .

Dạ Lãnh Xử Nữ quay người đi về phía giường ngủ nhưng bị một bàn tay kéo lại . Lực tay không mạnh nhưng cô gái với thân thể nhỏ bé yếu ớt này căn bản cựa không ra .

* Cái tên này , từ lúc nào mà bá đạo thế hả !?*_ Xử Nữ .

- Xử nhi ... !_ Thiên Yết .

Giọng anh nghiêm túc , đôi mắt chân thành lo lắng nhìn cô gái yếu ớt trước mặt ... Xem đi , chỉ là một chút lực nhẹ giữ vậy thôi mà Dạ Lãnh Xử Nữ dùng bao nhiêu sức lực cũng chẳng thể đẩy ra . Lực anh dùng với cô rất nhẹ một đứa bé 10 tuổi cũng có thể đẩy ra được nhưng cô ấy  ...

Hắc Ngạn Thiên Yết nhăn mày vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Dạ Lãnh Xử Nữ .

- Bệnh tình đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cơ thể như này rồi !?_ Thiên Yết .

- ... !_ Xử Nữ .

Cô ấy im lặng không nói gì , quay mặt qua nơi khác .

Hắc Ngạn Thiên Yết thật sự rất tức giận , lúc còn ở cạch anh Dạ Lãnh Xử Nữ không yếu đến mức này ... anh bất lực buông cô ra , sát lại nhẹ nhàng ẵm cô đặt lên giường , đáp chăn cẩn thận ... Không quên hôn nhẹ lên trán chúc ngủ ngon cô ấy ...

Giọng điệu lại chuyển sang ôn nhu , quan tâm .

- Nghỉ ngơi đi , sau khi tỉnh dậy tôi gọi bác sĩ tới xem tình trạng rối loạn giấc ngủ của em !_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết vô cùng là lo lắng nhưng Dạ Lãnh Xử Nữ dường như chẳng hề để ý tới bệnh tình của bản thân ... Vẫn là ánh mắt lạnh lùng nhìn anh nhưng lại có chút mệt mỏi buồn ngủ .

Hắc Ngạn Thiên Yết cũng không muốn làm phiền liền xoa đầu cô dịu dàng .

- Ngủ ngon !_ Thiên Yết .

Cô ấy cũng thế mà tiến vào giấc ngủ mà không hay .

Còn Hắc Ngạn Thiên Yết vì luyến tiếc lo lắng không muốn rời xa Dạ Lãnh Xử Nữ nên đã cả đêm ngồi lại trong phòng , vuốt ve trông trừng cô ấy ngủ .

.
.
.

Cho đến tận sáng hôm sau đến giờ làm việc rồi mà anh vẫn luyến tiếc không muốn rời khỏi phòng . Tay vẫn nắm chặt tay cô ấy , đôi mắt tím ôn nhu ngắm nhìn cô gái vẫn say giấc trên giường .

Cốc— Cốc—

- Hắc thúc !_ Song Tử .

Hắc Ngạn Song Tử từ sáng sớm đến giờ chạy khắp nơi tìm Hắc Ngạn Thiên Yết mà chẳng thấy chỗ nào , mãi mới được Hắc Ngạn Bảo Bình nhắc ở chỗ Dạ Lãnh Xử Nữ .

Hắc Ngạn Thiên Yết xoa nhẹ đầu Dạ Lãnh Xử Nữ như không lỡ xa cô ... rồi anh từ từ đứng dậy , bước được ba bước lại quay đầu nhìn ... Ra đến cửa vẫn quay thêm lần nữa rồi mới hé cửa ra ngoài , cẩn thận không muốn để ánh sáng chiếu vào ảnh hưởng đến giấc ngủ tiểu tổ tông của anh .

- Chuyện gì ?_ Thiên Yết .

Anh lại lạnh lùng băng lãnh .

- Cuộc họp quan trọng hôm nay—_ Song Tử .

Hắc Ngạn Song Tử cung kính với nam nhân trước mặt .

- Ngưng lại !_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết lạnh lùng chặn lời , Hắc Ngạn Song Tử giật mình không dám cãi lại .

- Đuổi hết về ! Hôm nay không họp !_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Song Tử ngơ ngác nhìn .

* Cái gì thế trời ??? Hắc thúc thường ngày đâu thế đâu trời ??? *_ Song Tử .

- Nhưng—_ Song Tử .

- Hắc thúc ! Người đó là cha vợ tương lai a !_ Bảo Bình .

Hắc Ngạn Bảo Bình từ góc nào chui ra giải vây cho thằng em .

- Ca ca !_ Song Tử .

Nói là cha vợ nhưng Hắc Ngạn Thiên Yết chỉ muốn băm ông ta ra làm vạn mảnh . Nhắc đến ông ta liền khiến tâm trạng anh sáng sớm đã bực bội .

Cha cái gì chứ ? Ông ta chỉ là một tên cặn bã tham lam , ngu ngốc ăn chơi trác táng , bao nhiêu lần suýt phá sản ... Nếu không phải Dạ Lãnh Xử Nữ thông mình tài giỏi kéo đỡ một tay ông ta sẽ được như ngày hôm nay sao ?

Đã vậy còn hèn hạ vô sỉ , không biết thân biết phận lấy oán báo ơn hết lần này đến lần khác muốn hãm hại Dạ Lãnh Xử Nữ .

Nếu không có Dạ Lãnh Xử Nữ đứng ra Hắc Ngạn Thiên Yết đã giết ông ta lâu rồi .

Hắc Ngạn Thiên Yết ánh mắt đăm chiêu đầy toan tính từ từ nhắm vào lại mở ra .

- Cuộc họp hôm nay ngừng , còn ông ta , lôi ông ta đến phòng họp , MỘT MÌNH ÔNG TA !_ Thiên Yết .

Hắc Ngạn Thiên Yết lạnh giọng .

- Vâng Hắc thúc !_ Song Tử + Bảo Bình .

Hắc Ngạn Bảo Bình đẩy em trai ra hiệu cho thằng nhóc đi trước .

- Hắc thúc , cần chuẩn bị những gì ?_ Bảo Bình .

Cậu chầm chậm lại gần , ánh mắt nghiêm túc . Hắc Ngạn Thiên Yết chậm rãi khua tay , đôi mắt sâu thẳm tinh tế đầy ẩn ý mà nở nụ cười lạnh cả sống lưng .

- Chuẩn bị hỏi cưới !_ Thiên Yết .

* He , lễ vật hỏi cưới chuẩn bị từ 5 năm trước giờ mới được dùng !*_ Bảo Bình .

Không nói nhiều Hắc Ngạn Bảo Bình lập tức cho người chuẩn bị lễ vật . Mọi thứ rất nhanh được sắp xếp theo đúng kế hoạch chỉ đợi lệnh của Hắc gia .

Lễ vật thật sự rất nhiều , nhìn người ta bê đi thôi mà hoa cả mắt .

- Hắc thúc , không định hỏi Xử ca ... chết nhầm ... Thúc không định hỏi ý kiến nãi nãi sao ?_ Bảo Bình (• ▽ •;)

Gọi tên theo thói quen bắt gặp cái lườm của Hắc Ngạn Thiên Yết , Hắc Ngạn Bảo Bình liền vội vàng chỉnh lại xưng hô .

Cậu ta lại nói tiếp .

- Rồi nỡ nãi nãi giận thì phải làm sao ?_ Bảo Bình ( ̄ヘ ̄;)

Hắc Ngạn Thiên Yết chần chừ thấy cậu ta nói cũng có lý . Hành động này là quá vội vàng nhưng anh không thay đổi quyết định .

Là do nỗi sợ trong tâm lý khiến anh có suy nghĩ này .

Hắc Ngạn Thiên Yết rất sợ sẽ phải trải qua thời gian và cảm giác mất đi người mình yêu thương . Nếu không phải cô ấy đột ngột biến mất 5 năm thì anh đâu có nỗi ám ảnh này .

- Gọi Dạ Tử Linh đến phòng làm việc ! Bàn hôn sự với ông ta , về Xử nhi ta sẽ nói chuyện với cô ấy sau !_ Thiên Yết .

Hạ tông giọng , đôi mắt tím lại trầm tư , cỗ tâm tình phức tạp khó đoán như ẩn như hiện .

* Cùng lắm Xử nhi cũng chỉ làm mình tím mắt vài hôm thôi ... hoặc mình sẽ bị phạt quỳ !*_ Thiên Yết (• ‿ •;)

Suy nghĩ một hồi anh chấp nhận chuẩn bị bị tinh thần chịu phạt để hỏi cưới Dạ Lãnh Xử Nữ .

- Vâng , cháu cho người gọi ông ta !_ Bảo Bình (。◕‿◕。)




_____hết chap 6_____


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net