#67: Xử Nữ một kẻ vô tâm hay một tên dễ dàng đứng lên sau tan vỡ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hay cười vui vẻ và trông họ không khác nhiều so với mọi ngày, đó là những gì ta có thể nhìn thấy Xử sau khi tan vỡ.

Dường như con người này mạnh mẽ đến lạ kì, phải chăng họ là một kẻ vô tâm hay một tên dễ dàng đứng lên sau tan vỡ?

Cười… liệu bạn có nhìn thấy nụ cười ấy bao nhiêu phần trăm là xuất phát từ niềm vui thật sự? Và Nụ cười đó có thật là bằng chứng cho sự mạnh mẽ của Xử? Họ có thật là mạnh mẽ, có thật là một kẻ vô tâm, hời hợt? Bạn có hiểu…

Đã là một thói quen khi từ bỏ ai chẳng cảm thấy khó khăn. Đã là một chỗ dựa khi mất đi thì cảm giác hụt hẫng là tất yếu. Tưởng chừng đã cùng nắm tay nhau bước đi trên quãng đường còn lại vậy mà…

Xử cũng là người, cũng biết đau, biết khổ. Nhưng họ có khi nào biểu hiện chúng ra bên ngoài đâu. Họ giả vờ mạnh mẽ, giả vờ như chẳng có tổn thương nào quá lớn đến với họ.

Nhưng bạn có hiểu nhiều đêm họ vẫn gục đầu trên gối mà khóc, tim quặn thắt và miệng mặn chát từ nước mắt rơi. Bao kỉ niệm chợt ùa về trong họ, trong đêm tối họ như con thiêu thân tự giày vò chính mình. Đã bao giờ bạn nhìn thấy khóe mắt họ ướt nhòe hay rưng rưng những giọt nước mắt mà họ vội vàng lao đi thì lúc ấy những cảm xúc trong họ đã vượt quá giới hạn của sự chịu đựng. Có lẽ chỉ những khoảng không hay góc khuất mới là nơi cho phép những nỗi buồn họ có thể thăng hoa.

Nỗi nhớ và cả nỗi đau nữa cũng chẳng thể nhanh chóng biến mất trong một ngày, một tuần, một tháng hay một năm. Bao lâu để Xử vui vẻ nói câu:”Chào cậu, người của hôm qua!”?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net