Chương 19. Nhật Vy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cũng không né tránh vấn đề Ý Lan thắc mắc, "Mình cũng không biết giải thích thế nào, tự nhiên nó ập đến ấy, mình cũng không muốn tránh." Huống hồ Trí đã lặng lẽ nhìn Việt Chinh từ khi chưa hình thành tình cảm đặc biệt đến khi có những rung cảm đầu đời, điều này đủ để bất kì ai thấy cảm động.

"Tránh thế nào được." Ý Lan chậc lưỡi, "Liếc một cái đã thấy Đỗ Thành Trí thích bạn như thế nào." Với kinh nghiện xem phim và đọc truyện tình cảm, Ý Lan chắc nịch điều đó, và cũng với kinh nghiệm này nhỏ phát hiện Nhật Luân đã để ai đó vào trong tim mất rồi.

Việt Chinh trả lời tin nhắn Trí rằng mọi chuyện đều ổn, nhưng thần kinh của nhỏ căng như dây đàn cả một ngày dài. Việt Chinh than hơi lạ giường nên khó ngủ, dòng tin này nghiễm nhiên trở thành một câu làm nũng đối với Trí. Cậu tựa vào ghế đọc đi đọc lại mấy lần mới tìm cách dỗ dành.

"Mình hát cho bạn nghe nhé?"

Hai mắt Việt Chinh sáng rực, nhỏ bật người dậy tìm tai nghe cắm vào điện thoại, một chốc sau Trí gửi đến một tin nhắn thoại.

Meet me in the middle of the day

     Let me hear you say everything's okay 

    Bring me southern kisses from your room

    Meet me in the middle of the night

Let me hear you say everything's alright

Let me smell the moon in your perfume...  (*)

(*)Romeo's Tune – Pajaro Sunrise

Giọng Trí trầm thấp mang một cỗ ấm áp truyền từ tai vào lòng Việt Chinh, nhỏ nhắm mắt chìm sâu vào thế giới ngọt ngào Trí tạo cho mình qua bản nhạc tình cảm. Việt Chinh vùi mặt vào gối cười tủm tỉm, nhỏ cứ bấm phát lại, phát lại, và phát lại đến cả trăm lần.

Ý Lan chống cằm liếc sang thế giới màu hồng của cô bạn không ngừng lắc đầu, thế giới của những người yêu đương đúng là... thật không thể hiểu nỗi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net