Chương 38: Đoá Tulip Dưới Hoàng Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
giải quyết xong rồi hôm nay cậu ta gửi tin nhắn cảm ơn Việt Chinh vì những lời cuối cùng hôm ấy. Cậu ta bảo rằng mười mấy năm trời không một ai nhẹ nhàng với cậu ta như vậy, lời nói của Việt Chinh vẫn in sâu trong tâm trí cậu ta, cậu cảm thấy biết ơn và sẽ cố gắng để được đền đáp như lời Việt Chinh nói. Đọc đến đây khoé môi Việt Chinh đã cong lên vì vui vẻ rồi, thì ra một vài câu nói bình thường trong lúc người khác đang hoang mang cũng có thể có tác dụng lớn đến như thế. Nhỏ có cảm giác khá thành tựu, nhưng nụ cười còn chưa kéo dài được bao lâu Việt Chinh lại thấy cơ hàm mình cứng đơ vì câu tiếng Anh được gửi cuối cùng:

"Will you be my girlfriend?"

Việt Chinh: "..."

Trí bật cười thành tiếng: "Người ta cảm động đến mức ảo tưởng luôn rồi kìa."

Việt Chinh quay sang đánh nhẹ lên cánh tay Trí một cái, lúc nào mà còn đùa chứ.

Trí dán sát vào người Việt Chinh nói khẽ bên tai: "Từ chối đi chứ còn sao nữa?" Nhưng chưa để Việt Chinh làm gì Trí đã đoạt lấy chiếc điện thoại từ tay bạn nhỏ để hành động trước.

"Thôi đưa đây, để mình làm người ta khiếp sợ rồi block bạn trước luôn."

Màn hình tin nhắn vẫn còn một câu tiếng Anh làm Trí ngứa hết cả mắt, cậu gõ nhanh xuống bàn phím rồi gửi đi, chẳng mấy chốc Việt Chinh đã thấy thông báo cuối màn hình rằng "Người này hiện không có mặt trên Messenger."

Việt Chinh: "..."

Việt Chinh giành lại chiếc điện thoại để nhìn rõ hơn cuộc hội thoại, nhỏ thắc mắc Trí đã nhắn gì mà khiến đối phương thật sự block mình. Dưới câu tỏ tình bằng tiếng Anh "Will you be my girlfriend?" Trí đã trả lời:

"Nitric Oxide Hypobromite."(*)

Người tỏ tình: "???"

Trí lại trả lời: "NO BrO." (*)

Người này hiện không có mặt trên Messenger.

Hai mắt Việt Chinh giật giật, sau nhỏ lại bật cười, đúng là khiến người ta sợ mà bỏ chạy.

Trí chẳng để ý đến tiếng cười của Việt Chinh, cậu nghĩ gì đó rồi đứng dậy dọn dẹp hết sách vở và đề thi vào túi xách của bạn nhỏ, chẳng để người bên cạnh phản ứng gì cậu đã nắm tay kéo đi một mạch.

"Ôi khoan... không học nữa sao?" Việt Chinh chạy bước nhỏ để kịp bước chân của Trí kinh ngạc hỏi.

Trí vẫn chẳng trả lời nhưng tốc độ bước đi giảm thấy rõ để đôi chân ngắn của Việt Chinh theo kịp mình. Cậu siết chặt tay nhỏ một đường đến chợ hoa.

"Bạn mua hoa làm gì thế?" Việt Chinh ngó quanh chợ hoa đầy màu sắc rồi ghé sát bên tai Trí hỏi. Nhưng con người này vẫn một mực không nói gì, cậu chỉ chăm chú lựa từng bông hoa. Trước sự im lặng của Trí nhỏ bắt đầu bối rối, không lẽ cậu giận vì tin nhắn khi nãy? Việt Chinh mím môi ôm chặt lấy cánh tay đang bận bịu chọn hoa của Trí nói suốt bên tai:

"Bạn giận vì người ta tỏ tình mình hả? Nhưng mình có ý từ chối mà, mình cũng đâu ngờ được là người ta đột ngột nhắn như thế? Có thể người ta đùa thì sao?"

Đáp lại nhỏ vẫn là sự im lặng cho đến khi Trí tính tiền đoá hoa đã tự tay chọn. Việt Chinh không để ý đến hoa, nhỏ như mèo mắc mưa yểu xìu đi theo Trí rời khỏi chợ hoa, nhỏ nghĩ Trí giận rồi. Hai đứa im lặng đi đến một nơi trống trải, trời phía Tây đã nhuộm màu đỏ rực buổi chiều tàn. Trí xoay người đứng đối diện Việt Chinh, cậu hơi cúi người thì thầm:

"Mình nhớ ra là mình chưa có câu hỏi chính thức dành cho bạn. Việt Chinh, bạn đồng ý làm bạn gái mình nhé?"

Việt Chinh nghiêng đầu cười ngốc nghếch nhìn đoá hoa được đưa đến trước mặt mình, câu nói "mình thích bạn" cả hai đã dành cho nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng lời ngỏ và bó hoa trong một chiều hoàng hôn rực rỡ lại khiến nhỏ rung động hơn bao giờ hết. Cảm giác này rất khác, thật sự rất khác, Việt Chinh không biết được khác như thế nào nhưng tim nhỏ đập rộn ràng và nhịp đập như đang hối thúc nhỏ. Việt Chinh không đưa tay nhận hoa, nhỏ nhón chân đưa hai tay ôm lấy cổ Trí rồi siết chặt, còn khẽ đùa: "Nếu mình không đồng ý thì sao?"

Trí vòng tay ra sau lưng vừa cầm hoa vừa ôm Việt Chinh sát vào người trả lời: "Thì mình sẽ vẫn là bạn trai của bạn và mỗi ngày đều ngỏ lời như thế này."

Việt Chinh cười khúc khích, nhỏ buông Trí rồi ôm lấy bó hoa. Mấy cánh tulip dưới ánh hoàng hôn nhuộm màu lấp lánh, Việt Chinh nhìn chằm chằm đến khi hoa mắt mới đưa tay kéo cổ áo sơ mi đưa khuôn mặt Trí sát mặt mình, nhỏ hơi thẹn thùng, má đỏ hây hây nói: "Mình đồng ý.", còn tặng kèm một nụ hôn thật khẽ dưới ánh chiều dần phai.
____

(*) Công thức của Nitric Oxide = NO
      Công thức của Hypobromite = BrO
Just for fun khi ghép hai công thức này lại sẽ là No Bro — hông anh bạn ơi :>


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net