Chương 19: Phán Xét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: Phán Xét

Edit: Cam Lavigne

Thật ra, Kwee cũng không ngờ rằng vết thương trên bả vai nghiêm trọng tới vậy. Lúc bị đụng vào chỉ thấy hơi đau, nhưng khi lên sân khấu thao tác chuột mới phát hiện, chỉ cần động một chút bả vai lại đau liên tục, nên mới khiến phản ứng và thao tác của anh khác ngày thường một trời một vực.

Godie nghĩ đến mình ở trận vừa rồi, ảo não vô cùng.

Thậm chí vừa rồi cậu ta còn mắng chửi Kwee, tâm tình rối bời hối hận xin lỗi, "Xin lỗi Kwee ca...Bây giờ, đúng rồi, giờ chúng ta đăng lên Weibo giải thích đi! Nếu không Kwee ca chắc chắn phải gánh cái danh này rồi."

"Đúng, đăng lên tài khoản chính thức đi, nếu như có phỏng vấn hậu thi đấu vẫn có thể giải thích," Feakes đang định gọi cho nhân viên công tác quản lí Weibo, lại bị Kwee đè tay lại ngăn cản, anh ta không hiểu, hỏi: "A Úy?"

"Bây giờ không phải là lúc giải thích, " Kwee ngữ khí bình tĩnh nói, "Thua một trận trong trạng thái vai tôi bị thương, sẽ làm anti mắng chửi nhiều hơn, sẽ nghĩ rằng bản thân tôi hoặc cả đôi đang tìm cớ."

"Chẳng lẽ nhìn cậu bị hiểu lầm sao?" Feakes cau mày, chợt nói, "Tôi cùng trọng tài bàn rồi, bỏ đấu đi, vết thương trên vai cậu không thể kéo dài được."

"Đúng đó Kwee ca, " Thập Cửu đương nhiên không phản đối, cậu ta lại càng quan tâm thương tích của Kwee, "Anh đi bệnh viện đi."

"Không cần, " Tay trái anh nhẹ nhàng đè vai  xuống, không ngẩng đầu nhìn bọn họ, "Lúc này bỏ thi đấu sẽ ảnh hưởng không tốt đến đội."

Một người làm, cả đội cùng bị chửi. Trận vừa rồi bị mọi người công kích cũng không ít, anh không ngại bị mắng thêm vài câu.

Những lời này làm mọi người trầm mặc, tất nhiên hiểu được những lời anh không nói thẳng ra miệng.

Thập Cửu còn muốn nói thêm hai câu, Feakes giữ chặt cậu ta, lắc đầu.

"Cmn, " Thập Cửu nhẫn nhịn, nhưng vẫn tức không chịu được, "Hai người kia đụng Kwee ca thành như vậy, lại không xin lỗi câu nào."

"Nhân viên công tác?" Mang hỏi, "Cậu còn nhớ mặt? Lát nữa ra hậu đài tìm xem."

"Coi như là nhớ, " Kwee thấp giọng cười cười, bình chân như vại nói: "Tìm được bọn họ thì sao? Bắt họ nói xin lỗi tôi trước fan hâm mộ sao? Ngoài ý muốn thôi, coi như vận khí tôi không tốt."

"A Úy," Feakes quan tâm vết thương trên vai anh, nếu vận động nữa có thể ảnh hưởng đến hồi phục, "Cậu nhất định muốn đánh trận thứ ba?"

Kwee liếc nhìn mấy người còn lại, không nói nhiều lời, thái độ của anh rất rõ ràng, "Ừ."

Việc đã đến nước này, Thập Cửu biết rõ không khuyên được anh, chỉ có thể nói: "Kwee ca, anh đừng liều mạng, nếu như vai không được ổn, thì yên tâm giao cho tụi em đi."

Godie cắn răng, cũng nói: "Đường giữa của anh yên tâm nghỉ ngơi đi, giao tranh gì gì đó, em sẽ bổ sung thêm sát thương."

"Ừ, vậy nhờ vào cậu. " Anh dùng tay không bị thương, vỗ bả vai Godie.

"Đừng có tự ngược bản thân, cùng lắm trận này đánh hên xui." Mang thở dài, an ủi bọn họ, "Thật ra A Úy nghĩ như vậy tôi thấy tốt hơn so với bỏ đấu, dù sao điểm tích lũy của chúng ta cũng nhất bảng, đội đứng nhì cũng không đuổi kịp, đều là "Lã Vọng buông cần"[1], chênh lệch không bao nhiêu."

[1]Lã Vọng buông cần: Một điển tích chỉ sự bình tĩnh trước sóng gió.

Lan bên cạnh nhún vai, yên lặng thỏa thuận.

Thật ra anh ta và Mang đều là hai kẻ "già cả" so với đám người trẻ cũng không bâng khuâng nhiều đến vậy. Mấy năm nay, trên lưng gánh nhiều vinh quang lẫn lời đàm tiếu, nếu đã đánh chuyên nghiệp mà còn để ý đến lời phán xét của người ngoài thì sớm đã mang chứng uất ức rồi.

Cái gì mà tôn trọng đối thủ đến cùng, đều bị anh ta cho đi đời nhà ma hết, rảnh đâu quản những người khác nói gì.

"Yên tâm, tôi tự biết tình trạng của mình, đánh thêm một trận cũng không vấn đề gì," Kwee đứng lên, tiến đến cửa ra vào: "Phải lên sàn rồi, đi thôi."

Năm người đều mang theo dự tính xấu lên sân khấu, rốt cuộc chỉ lo sợ nếu Kwee khẽ động thì vết thương trên vai anh sẽ làm cho tay phải đau đớn.

Thế nên thao tác trên phù thủy băng giá- Lissandra vô cùng nặng nề, đường giữa vẫn bị đánh tới nhà như cũ, rốt cuộc chưa tới 25 phút đã bị DBG phá nhà chính.

Vốn đã chuẩn bị tâm lí, trận thua nằm trong dự tính nên họ cũng không quá thất vọng. Vì Kwee bị thương nên bọn họ phải bốn đánh năm.

Người bên đội DBG bước tới phía bọn họ lần lượt bắt tay, trên mặt theo mang theo nụ cười phấn khởi.

Dù sao đối với bọn họ mà nói, trận đấu bo3 hôm nay đã thắng lợi trước đại ma vương của LPL trong truyền thuyết -thành viên bất khả chiến bại của ThreeE. Dù một trận thắng cũng không thể nói lên điều gì, nhưng cũng đủ để bọn họ thỏa lòng.

Năm người ThreeE tất nhiên không cam lòng, nhưng cũng không đến mức chán nản. Bọn họ thu dọn đồ đạt gọn gàng, nhanh chóng rời khỏi ghế ngồi ở sân đấu. Ngược lại, đối với Kwee lại là điều tốt, thua đội kia cũng không cần ở lại phỏng vấn, có thể rời đi ngay lập tức.

Sau khi bước khỏi sàn đấu, Kwee gặp được rừng Saki của DBG ở nhà vệ sinh, hai người yên lặng nhìn nhau.

Saki do dự một chút, rốt cuộc vẫn mở miệng, hỏi, "Kwee thần, tình trạng hôm nay của anh có vẻ không ổn?"

Từ một người ở đội huấn luyện thành tuyển thủ trẻ tuổi, Saki rất yêu thích cách tác chiến của đội ThreeE, nhất là đường giữa Kwee rất có hiểu biết suy nghĩ cho đại cục, đó rõ ràng là một điều đáng quý đối với người trong nghề, tư duy của một tuyển thủ chuyên nghiệp khi chơi game.

Anh ta nghĩ, nếu mình và Kwee kết hợp ở trong rừng, kéo dài giai đoạn đầu, nhất định có thể đánh tốt hơn Kwee và Mang.

Kwee và Saki, dường như không mưu mà hợp[2]. Tuy rằng kinh nghiệp không thể so sánh với Mang đã lão luyện, nhưng anh ta tự biết bản thân mình đi rừng không kém Yui ở đội huấn luyện của ThreeE, ầm thầm đi gặp người trong câu lạc bộ ThreeE mong muốn chuyển nhượng, nhưng bị đối phương từ chối.

[2]Không mưu mà hợp: Không hẹn mà gặp, không bàn bạc trước nhưng có cùng ý tưởng.

Hiện tại mọi việc đã định, anh ta cũng không thấy thất vọng, ngược lại vẫn mong dẫn đầu DBG tiến bước xa hơn, thậm chí tận đáy lòng muốn đánh bại ThreeE để chứng minh thực lực.

Anh ta không ngờ nguyện vọng này lại nhanh chóng đạt được, trận đấu hôm nay thắng tới trở tay không kịp[3], trong lòng anh ta hoàn toàn không có cảm giác thành tựu.

[3]Trở tay không kịp: Chưa chuẩn bị, chưa ứng phó kịp (thường là tiêu cực)

Bởi vì rõ ràng có thể cảm nhận được, Kwee ở trận thứ hai, hoàn toàn là một người khác. Đừng nói là tuyển thủ chuyên nghiệp, người chơi ở rank kim cương cũng không thao tác tùy tiện như vậy.

"Cảm ơn lời hỏi thăm, " Hai người không quen, Kwee không muốn đối đáp nhiều với anh ta, hờ hững liếc mắt nhìn anh ta, "Tôi rất ổn."

"Vậy...Hy vọng Kwee thần có thể mau chóng khôi phục trạng thái, " Saki lúng túng gãi đầu, biết rõ đối phương sẽ không tiết lộ thêm điều gì, nhưng vẫn có vài lời muốn nói: "Bất kể thế nào, nếu lần sau có cơ hội giao thủ, mọi người có thể...Toàn lực so tài."

Những lời này của anh ta khiến Kwee nghiêm túc nhìn một cái.

LPL khó có được một người nhạy bén như vậy, không kiêu căng không ngạo mạn, "Ừ, cảm ơn."

"Đánh Ahri gặp may nên thắng, vậy mà đã khoe khang, tự cho mình là đường giữa hay nhất thế giới hả?"

"Người nào đó chỉ được cái mặt tự kiêu, nói thật, câu này không phải bôi đen, anh ta đẹp thì sớm giải nghệ gia nhập giới giải trí đi."

"Thương mấy người kia của ba E, đánh tốt đấy, nhưng đường giữa vẫn nát. Được bốn người gánh cho lên trang bị mà Kwee ăn xong con xe rồi bất động."

"Đáng tiếc nhất là Cẩu Đệ, đường dưới mạnh đến vậy, đè bên kia hơn 100 lính, kết quả là? Cả đội cùng Kwee ở sau như không tồn tại, chỉ có một mình anh ta xông lên..."

"Chắc là tức tới muốn đá lăn ThreeE rồi? Tôi nghĩ anh ta đã khó chịu bốn người kia lâu rồi, cậu xem Cẩu Đệ ở ván thứ hai, miệng cũng thốt ra câu đm..."

"Cái rắm!" Godie nhìn dòng bình luận cuối cùng, tức giận mắng to, "Con mắt nào thấy anh đây muốn mắng đm? Tôi cùng Kwee ca là ai hả? Hai đứa tôi tốt như an hem sinh đôi!"

"Cậu im đi, " Lan lạnh lùng liếc cậu ta một cái, "Ai rảnh nghe cậu lải nhải mấy cái bình luận này? Có não không?"

"Em không nhịn được, thấy bọn này bôi đen như vậy, thật muốn chửi lại."

"Vậy cậu chửi lại đi, dù sao cậu cũng là chó, chó cắn chó, miệng đầy lông."

"...???"

Trên mạng toàn những bình luận khó coi, trước hết Panda tịch thu điện thoại của Kwee, rất sợ người kia đọc những tin tức tiêu cực trên mạng. Nếu như có thể, anh ta thâm chí còn muốn cắt đứt dây mạng ở trụ sở.

Kwee mới từ bệnh viện về, dưới sự trợ giúp của bác sĩ vật lí trị liệu ở câu lạc bộ, cẩn thận cởi áo khoác.

Feakes trực tiếp mang Diệp Dạng đang ở đội huấn luyện qua, sắc mặt nặng nề, anh ta giải thích nhanh chóng sự việc hôm nay, rồi hỏi: "Tôi chuẩn bị cùng LPL bên kia nói một chút về tình trạng của chúng ta, cho Diệp Dạng làm dự bị tạm thời thay cho A Úy."

"Làm gì?" Kwee cau mày không đồng ý, "Cậu ta đi rừng."

"Không thì sao bây giờ? Cậu ta ở bên đội huấn luyện cũng biết đi đường giữa, Diệp Dạng lúc trước ở LSPL cũng đánh đường giữa đấy, hiện giờ không còn cách khác."

Ngược lại, Diệp Dạng cũng không ý kiến gì, đối mặt với tình huống nguy cấp, cậu ta chỉ sợ bản thân đánh không tốt, "Em không có vấn đề gì, nếu thật sự muốn đưa em lên, trước khi thi đấu em sẽ luyện tập đường giữa nhiều một chút."

"Không được, " Kwee ngồi trên sofa, nhìn hai người nói: "Khán giả sẽ không vì Diệp Dạng là dự bị của Tiểu Man mà tha thứ, nếu như cậu ta đánh không tốt, mắng vẫn mắng như thường."

"Không sao, " Diệp Dạng hốt hoảng nói, "Bọn họ muốn mắng thì cứ việc mắng, dù sao em cũng là người đi rừng, chửi em đi đường giữa tệ cũng không tổn thương gì mấy."

"..." Anh nâng trán, bất đắc dĩ nói, "Đối với cậu sẽ không tốt cho đánh chuyên nghiệp về sau, đừng để cho người khác có lí do chỉ trích cậu."

"Được rồi, " Mang ở bên cạnh chen vào nói, "A Úy, cậu nghĩ quá nhiều rồi, tôi thấy để Diệp Dạng đánh dự bị cho cậu vài trận cũng không việc gì, coi như là tập làm quen tiết tấu của LPL, về phần đội huyến luyện bên kia, dù sao giải đấu mùa xuân kết thúc bọn họ cũng chưa sắp xếp cho Diệp Dạng đội chính thức, không bằng nhận từ bây giờ luôn."

"Tiểu Man có ý nghĩ giống tôi, " Feakes bổ sung, "Để Diệp Dạng đánh thay cậu hai tuần, A Úy cậu nghỉ ngơi tốt đi, đừng nghĩ nhiều, tôi đã kêu Panda ở bên kia nghĩ cách, xem coi có thể tìm ban tổ chức lấy video từ camera giám sát, để đưa ra lời giải thích hay không."

Panda bên này cũng đang đang bàn bạc với người bên LPL, ở hậu trường nhân viên nhiều vô số kể, còn có một số thuê ở bên ngoài, người người hỗn tạp, giám sát gì gì đó không phải nói cho là cho được.

Hơn nữa ban tổ chức cũng sẽ nghi ngờ đội họ vì thua nên kiếm cớ, đem mọi việc đổ lên đầu nhân viên bên đây, đối với ban tổ chức sẽ có ảnh hưởng xấu.

Đối phương lấy một đống lí do từ chối một hồi lâu, tóm lại là sẽ cân nhắc lại. Nửa câu cũng không hài lòng, chưa nói xong, Panda giận tới mức cúp điện thoại.

Anh ta mở Weibo ra, vốn muốn xem tin tức truyền thông hôm nay, đột nhiên nhìn thấy giao diện tin nhắn riêng, người gần nhất trong liên hệ là Mạch Tân.

Trong lúc đó, Panda nghĩ ra một chủ ý.

Lissandra - Mụ Phù Thủy Băng 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net