Chương 29: Hẹn Ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 29: Hẹn Ước

Edit: Cam Lavigne

Phải biết là người đi đến đội tuyển ngày hôm qua là Mạch Tân, nhưng người tức giận lại là Hoãn Hoãn.

Xưa nay tính khí của cô ta vốn tốt, giờ lại nổi giận đùng đùng với Tiểu Hà.

"Cô đột nhiên sinh bệnh không thể đi, tôi có thể hiểu, nhưng chuyện lớn như vậy, sao cô lại không nói với tôi?" Hoãn Hoãn trừng mắt với Tiểu Hà, khiển trách.

"Hoãn Hoãn, đủ rồi, tôi cũng không phải người cái gì cũng không biết," Mạch Tân kéo áo cô ta, khuyên nhủ.

Tiểu Hà mếu máo, vội vã nói: "Xin lỗi cô chủ, xin lỗi chị Hoãn Hoãn! Em, em nghĩ cô chủ đã nói cho chị biết rồi..."

"Chị ấy sẽ không nói, càng không cần chúng ta đi theo!" Hoãn Hoãn tức giận nói: "Có phải cô thấy cô chủ không còn trẻ con nữa, nên trước giờ đều không quan tâm những chi tiết này?"

"Không phải, em..."

Hoãn Hoãn cắt ngang cô ta, nghiêm túc lớn tiếng nói: "Tôi đã nói với cô rồi! Cô chủ chính là một đứa trẻ! Về sau cô xem như cái gì cô ấy cũng không hiểu, có chuyện phải nói cho tôi trước, hiểu chưa?"

Tiểu Hà thành thật kiên định gật đầu.

Mạch Tân:...

Cô hết cách thuyết phục Hoãn Hoãn rồi, chỉ có thể bất đắc dĩ nói, "Vậy hôm nay hai người các cô đều muốn đi đội DT với tôi?"

"Đấy là hiển nhiên!" Hoãn Hoãn nói, "Một mình chị đi, QQ còn cho rằng chúng ta không đủ phô trương đấy!"

Phô trương nghĩa là toàn bộ phòng làm việc đều tham gia?

Nhưng mà phòng làm việc chỉ có ba người, nghĩ lại còn chưa đủ phô trương...

Mạch Tân cũng lười suy nghĩ vấn đề này, cô chỉ muốn mau mau kết thúc nhiệm vụ hôm nay, để xem trận bán kết vào buổi chiều của ThreeE.

Hoãn Hoãn đúng lúc cũng nghĩ tới chuyện này: "Hai chúng ta đều đi phụ giúp, như vậy nhỡ có kéo dài thời gian, cô chủ có thể về trước để xem thi đấu."

Nói đến, Mạch Tân thật ra đã sớm mua vé, nhưng mà tối qua lúc người kia hỏi cô, có thể đến xem thi đấu hay không, cô đột nhiên muốn mua ba vé mà trăm nghìn đắng cay cũng khó giành được.

Cô muốn ngồi hàng đầu tiên.

Cho nên Hoãn Hoãn "không gì làm không được", đêm đó đã mua lại vé giá cao từ người khác mới có được một vé hàng đầu. Sau đó, Hoãn Hoãn ánh mắt u oán nhìn chằm chằm Mạch Tân một hồi lâu, dường như là đang im lặng lên án cô phá của.

Chỉ là mỗi lần Mạch Tân muốn làm gì, cuối cùng Hoãn Hoãn vẫn ủng hộ cô.

Giống như bây giờ.

Rõ ràng đối với trò chơi một chữ cũng không biết, nhưng vì phòng làm việc đã nhận hạng mục này, cô ta đã sớm bổ sung kiến thức về trò liên minh huyền thoại này, hiện tại có thể cùng QQ và các nhân viên công tác của các đội, trò chuyện thành thạo về chủ đề này.

Đội DT cũng giống Me2 ngày hôm qua, đều vô duyên với chung kết, nhưng năm nay LPL đã thêm vào quy tắc mới. Các đội khác ngoài bốn đội đứng đầu, vẫn có thể thi đấu như cũ, thắng bại sắp xếp theo thứ tự, hơn nữa đều là tự nguyện, nếu như không tham gia có thể bỏ cuộc.

Quy tắc này bị mấy người hâm mộ của LPL cười gọi là "cuộc thi gà nhà đá nhau", mang theo vài phần trêu chọc.

Nhưng năm nay không có đội nào bỏ cuộc, giống như người đại diện của DT vừa nói: "Chúng ta đã không bằng các đội dẫn đầu rồi, so với việc sợ thua sợ bị chửi, cớ gì lại không nắm lấy cơ hội học hỏi thêm kinh người?"

Chính câu nói này, đã khiến tất cả mọi người đều liếc nhìn về phía người đại diện một cái.

Tuổi tác của anh ta so với những người đại diện rõ ràng lớn hơn nhiều, khoảng gần bốn mươi tuổi. Người đại diện trong cái vòng lẩn quẩn này phần lớn đủ là người trong giới, trên dưới 25-30 tuổi, hiếm khi thấy được một người lớn tuổi như vậy.

Dù sao với tư cách người đại diện của câu lạc bộ trò chơi, thì phải hiểu và biết chơi game.

Đến nay, Mạch Tân chỉ mới tiếp xúc qua hai người đại diện, một là người đại diện của Me2 hôm qua, người còn lại là Panda. Người phía trước rõ ràng trình độ chuyên nghiệp không cao, lúc trên xe buýt trở về cô nghe cấp dưới của Van nói anh ta là người quen[1] của đội.

[1] 关系户: Có quan hệ thân thiết(người quen, quan hệ gia đình), ý là đi cửa sau đó.

Còn người sau, không thể không nói, Panda là một người khôn ngoan.

Cô không giỏi ăn nói, nhưng không có nghĩa là ngốc nghếch, tâm tư của Panda, cô cũng nhận ra được phần nào.

Lễ mừng lần trước lúc mời cô làm khách quý, Mạch Tân thật ra đã nhìn thấy không ít chuyện trong lòng anh ta.

Về sau còn cố tình kể khổ với cô, nói chuyện bả vai Kwee bị thương.

Cô không phải không nhìn ra, chỉ là không muốn so đo. Vì Panda đã trực tiếp mở lời, cô cũng phải giúp Kwee tới QQ lấy video giám sát.

Về phần tại sao?

Cho tới giờ, Mạch Tân cũng không nghĩ rõ ràng.

Cô chắc chắn không phải vì báo đáp chuyện anh hi sinh "nhan sắc" để trở thành mẫu vẽ, thời điểm cô đồng ý chuyện đó, cũng không nghĩ nhiều đến vậy.

Trong đầu lại hiện ra bộ dạng lúc anh đứng trước bức vẽ.

Rõ ràng là anh đang hoang mang giãy giụa, nhưng anh không có thẹn quá hóa giận, cũng không vì vậy mà nản lòng nhụt chí.

Dường như chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt của anh đã trở nên bướng bỉnh kiêu căng.

Anh không buông xuôi, vì những chuyện anh muốn làm vẫn chưa thực hiện được.

Khoảnh khắc đó, Mạch Tân thấy được bản thân mình trên chính con người anh.

Cô bỏ ra ba năm mới có thể hồi phục tâm trạng, nhưng anh chẳng bao giờ hoài nghi quyết định của mình.

Người như vậy, cô không có lí do gì mà không giúp anh?

Đối thủ hôm nay của bọn là một đội hàng đầu LPL ——đội Gillgame, một đội hoàn toàn mới. Xuất phát từ đội GWE lão làng, sau khi đổi tên thì câu lạc bộ mua thêm tuyển thủ đường giữa ETC của đội á quân CKTG s8 vào, gộp thành một tổ hợp.

Cũng chính là đội này, đã thành công giành vị trí hạng nhất của BG -đội được xem là mạnh nhất bảng B.

May là hôm nay BG tranh slot cuối cùng với đội khác, 3:0 đã sớm kết thúc trận đấu.

Sở dĩ biết rõ như vậy, là vì lúc phỏng vấn DT, có xem qua trận đấu của bọn họ. Mặc dù không vào vòng trong, nhưng những tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn quan tâm đến các đội vào chung kết.

Vì để phối hợp với các tuyển thủ, Van cũng đồng ý cùng mọi người xem trận đấu trực tiếp, điều này dẫn đến tiến độ công việc vô cùng chậm chạp, vì phần lớn thời gian mọi người đều nói đến trận đấu đang diễn ra.

Roy không chơi game, hoàn toàn không nói lời nào, anh ta thấy thời gian càng lúc càng bị kéo dài, có chút nóng nảy đứng ngồi không yên.

Anh ta và người bên cạnh nghiêm túc nghe mọi người nói chuyện về Mạch Tân, tạo thành hình ảnh đối lập, Roy không nhịn được liền than khổ với cô, "Nếu còn kéo dài nữa, chúng ta sẽ không lấy được tư liệu thực tế hữu dụng đâu!"

Hoãn Hoãn ngồi bên cạnh cũng sốt ruột muốn chết, Tiểu Hà và những thành viên kia đều đang mê muội xem thi đấu, thỉnh thoảng còn hò hét khi thấy ba người trong đội bị giết cùng lúc.

Xem cũng không hiểu, cô ta chỉ có thể hùa theo Roy: "Cứ như vậy mà xem thi đấu a!"

"Không biết nữa," Mạch Tân suy nghĩ một chút, nhắc nhở bọn họ, "Tôi thấy đây cũng là tư liệu thực tế."

"A? Tư liệu thực tế gì?"

"Đúng đấy, tôi tùy tiện nói một chút..." Mạch Tân nói, "Một tuyển thủ chuyên nghiệp có thể có rất nhiều khoảnh khắc huy hoàng, nhưng lúc đó, anh ta không thể giành vô địch, luôn gặp thất bại. Như vậy trong lúc cô đơn đó, anh ta sẽ làm gì?"

Hoãn Hoãn không chắc chắn, nói: "Tự mình suy nghĩ?"

Mạch Tân lắc đầu: "Đó là chuyện của phần lớn người khác khi gặp thất bại, chúng ta phải nghĩ đến bối cảnh của tuyển thủ chuyên nghiệp."

Nghe được câu này, Roy thoáng bừng tình, nhìn Mạch Tân mừng rỡ nói, "Anh ta sẽ ngồi một mình trong phòng, xem lại video thất bại của đội mình một lần nữa."

"Ừ," Mạch Tân nói, "Nhìn thấy đối thủ chẳng những thắng mình mà còn tiến xa hơn, chắc chắn sẽ không cam lòng mà vô cùng khó chịu, giống như những vết thương cũ lần lượt bị xé ra. Nhưng mà nhờ vậy, mới có thể kiên trì hơn quyết tâm chiến thắng đối phương."

Mạch Tân hiếm khi nói được nhiều đến vậy, Roy cũng thay đổi cái nhìn về cô, giọng nói mang theo sự kính nể: "Mạch Tân, bây giờ trong mắt tôi cô cao hai mét tám."

Mạch Tân: "..."

Hoãn Hoãn ở bên cạnh đỡ trán, nhắc nhở: "Cô chủ không hiểu mấy cái truyện cười trên Weibo đâu."

BG nhanh chóng đánh bại đối thủ, dành một vé vào chung kết.

Phỏng vấn sau thi đấu là A Bắc-người được MVP hai lần, người dẫn chương trình hỏi xong những câu hỏi thường lệ, cuối cùng cô ta cũng nói một câu trọng điểm: "Chúng ta đều biết trận sau là trận quyết đấu giữa ThreeE và GillGame, hai đội này chắc chắn sẽ có một đội trở thành đối thủ của mấy anh ở vòng chung kết, vậy anh cảm thấy đội nào có tỉ lệ thắng cao hơn?"

"Cái này tôi khó mà nói được," A Bắc tất nhiên sẽ không trực tiếp trả lời câu hỏi này, nhưng anh ta dừng một chút, lại cười nói: "Theo quan điểm cá nhân của tôi, trận chung kết dù tốt hơn hết là gặp lại đối thủ cũ, dù sao chúng tôi vẫn chưa phân thắng bại."

Lời vừa dứt, một đống bình luận hiện lên:

"Sữa độc[2] nha!"

[2] 毒奶-Sữa độc: Tiếng lóng chỉ sự bóp d** đồng đội trong esport. Sữa là một thuật ngữ chỉ sự chữa trị hồi phục cho đồng đội, thì sữa độc ngược lại là hại đồng đội.

"Mẹ nó đúng là một bình sữa điên cuồng, quả nhiên là đối thủ!"

"Ba E không cần sữa, GillGame vô địch thiên hạ, Ba E của tôi chỉ cần duy trì đẳng cấp."

(Editor cũng mất hiểu tiếng lóng ở đoạn này nên đừng ai hỏi tui -.-)

...

Ngay cả đội DT cũng đang ngồi trước màn hình bình luận. Hơn nữa Mạch Tân còn 囧 phát hiện, bọn họ rõ ràng còn gọi GillGame là "Chiến đội phá phách"...

Chẳng qua đội này quả thật là không được yêu thích, cũng không biết có phải do quản lí có vấn đề hay không, nếu thắng thì sẽ chà đạp đối thủ thổi phòng bản thân, còn thua thì giả bệnh nói trạng thái tuyển thủ không tốt.

Hầu như ai trong giới cũng công nhận họ toxic[3], cũng khó trách mấy người DT không kiêng nể cười nhạo bọn họ.

[3]Toxic: Nghĩa đen là độc hại, còn nghĩa bóng là người chuyên gieo rắc những thứ tiêu cực, xấu xa cho người khác. Trong game thì toxic tương đồng với "trẻ trâu".

"Haha lần này phá phách có kẻ thù rồi, kẻ thù lại còn là Ba E nữa?"

"A Bắc là người thẳng thắng, nói chuyện ngay thẳng như vậy, hẳn là công khai xem thường bọn phá phách rồi."

"Một đám phá phách, đúng là nhìn cũng ngứa mắt, nói thật, đội nào chẳng có người Hàn? Bọn họ bên kia lại mua á quân năm trước, khác gì khoe khoang sẽ đoạt cúp mùa s9..."

"Đúng vậy, em gái Do của chúng ta còn là quán quân s7 đấy!"

Thành viên người Hàn gọi là em gái Do nghe được tên mình, tuy không biết bọn họ nói gì, nhưng vẫn nhếch miệng hướng về phía đồng đội nhà mình cười cười.

Với tư cách là thành viên người Hàn duy nhất, bởi vì vẻ ngoài thanh tú của Doon mà người hâm mộ một mực gọi là em gái Do, lúc đầu anh ta nghe cũng không hiểu, sau khi biết rõ cũng vui vẻ chấp nhận biệt danh này, thế nên mấy người trong đội cũng bắt đầu gọi anh ta như vậy.

Mấy người bình luận trong chốc lát, xong lại bình tĩnh chăm chú xem thi đấu, vì đây là trận chiến giữa ThreeE và GillGame nên ai cũng muốn trận đấu mau chóng bắt đầu.

Hai bên ngồi vào vị trí được chuẩn bị ở sân đấu, hiện tại là thời gian bình luận viên BB[4].

[4]BB: là nói nhảm, nói luyên thuyên. Mình có giải thích ở mấy chương trước rồi.

Tuy LPL năm nay có rất nhiều bình luận viên trẻ tuổi gia nhập, nhưng để lên sân khấu ở những vòng quan trọng như bán kết, thì phải là những siêu sao bình luận viên như Đại Mao và Từ Từ, bộ đôi này cũng được người trong giới công nhận là cặp đôi bảo vật.

Từ Từ: "Được rồi, mọi người có thể thấy các tuyển thủ đã ổn định ngồi trên ghế trên sân đấu."

Đại Mao: "Nghe nói...Tôi thấy bạn trên mạng đã sớm dự đoán vòng bán kết năm nay là trận quyết nhất tử chiến[5] giữa hai đội GillGame và BG, không nghĩ tới trái lại Ba E lại gặp GillGame trước."

[5]Quyết nhất tử chiến: Trận đấu sống còn

"Không sai, có điều ba đội này chắc chắn sẽ gặp nhau tại hai vòng bán kết, tuy chúng ta biết rõ cả ba đội đều rất xuất sắc, nhưng cũng không có cách nào, thi đấu chính là như vậy..."

Kwee nhìn khán đài, anh dùng đôi mắt thị lực 2.0 lướt nhanh xuống hàng đầu tiên ở dưới khán đài, khẽ nhíu mày.

Không phải cô nói sẽ ngồi ở hàng thứ nhất sao?

Trận đấu sắp bắt đầu rồi, còn chưa tới...?

Mang bên cạnh đụng anh một cái, trêu chọc nói: "Người anh em, mộng du hả? Nghiêm túc đi, đây là vòng bán kết rồi, thua là chúng ta mua vé đi cõng nồi[6] đấy!"

[6] 背锅: Tiếng lóng chỉ việc phải gánh tiếng xấu cho người khác

Godie cười haha nhìn anh ta, độc địa nói: "Không cần mua vé, phiên bản hiện tại, thắng đường giữa có MVP, thua nhất định là lỗi của rừng."

Kwee bật cười, tỏ vẻ không quan tâm nhún vai: "Đó là đội người ta, đội chúng ta nếu không để MVP cho ADC vậy thì thật có lỗi với fan não tàn của Cẩu Đệ."

Godie đắc ý giương cằm, Lan lại giội cho cậu ta một xô nước lạnh: "Sợ là không phải đang khen Cẩu Đệ? Một fan não tàn bằng mười antifan."

"Cái rắm!"

...

Anh dần dần hòa vào không khí trận đấu, nhưng không biết hành động tận lực dò xét khán đài lúc nãy mình đã bị camera phát sóng truyền ra ngoài. Trong trụ sở đội DT, Mạch Tân đột nhiên đứng lên, những người còn lại mờ mịt nhìn cô.

Cô ấp úng nói: "Tôi, tôi cảm thấy không thoải mái, thật có lỗi, tôi có chút việc có thể đi trước không?"

Hoãn Hoãn cùng Tiểu Hà biết rõ là cô muốn đi xem thi đấu, mau chóng nói đỡ cho cô.

Hoãn Hoãn: "Thân thể của cô chủ chúng tôi không thoái mái, đã hẹn phòng khám vào chiều nay, sắp đến thời gian rồi."

Tiểu Hà: "Đúng đúng, ngại quá, bởi vì đây là chuyên gia nên rất khó xếp lịch, tôi hẹn trước cả tháng rồi."

Van cũng không nghĩ nhiều, Mạch Tân lại càng không phải là nhân viên của anh ta, chỉ cần cô có thể giao kế hoạch đúng hạn, cô muốn làm gì thì làm.

Mạch Tân thấy tất cả mọi người không có ý kiến, chào mọi người một tiếng, rồi dặn dò Hoãn Hoãn và Tiểu Hà tiếp tục ghi chép thông tin hữu ích của các thành viên đội DT, liền vội vội vàng vàng đi ra.

Trên sân đấu, mọi người còn đang đùa giỡn chuyện phiên bản hiện tại rừng phải gánh tiếng xấu.

Mang nắm tay một cái, "Các cậu nói vậy khiến tôi không vui, tôi còn chơi làm gì nữa? Không có tâm trạng!"

"Các anh không thể nghĩ đến chuyện tốt được à?" Thập Cửu nghiêm mặt, cậu ta nghiêm túc hỏi Feakes ở phía sau, "Lão Feak*, anh cảm thấy chúng ta với GillGame chênh lệch bao nhiêu?"

*Feakes tiếng Trung là Phí Khắc Tư, ở đây nguyên văn là Lão Phí nhưng mình lỡ để tên tiếng Anh rồi đành ghi như vậy. Khi nào beta mình sửa lại.

Feakes nói đúng trọng tâm: "Bọn họ chênh lệch với chúng ta thế nào? Nếu các cậu đánh tốt thì...chắc là thua một Cẩu Đệ."

A, vậy ổn rồi.

Mọi người ồn ào bình tĩnh đeo tai nghe lên, chuẩn bị Ban/Pick.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Kwee: Tâm trạng sụp đổ, mẹ thằng bé không đến xem tôi thi đấu.

Godie: Cút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net