Chương 32: Em Gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 32: Em Gái

Edit: Cam Lavigne

Sau khi ăn xong, hai người men theo thang cuốn của nhà hàng đi xuống dưới, trên đường đi ngang qua khu trò chơi Tom's World[1].

[1]Tom's World: Tên khu trò chơi, mấy khu này thường có trong trung tâm thương mại.

Trước cửa ra vào có không ít người vây quanh hai máy gắp thú lớn, Mạch Tân nhịn không được thoáng nghiêng đầu, liếc nhìn.

"Cô đang nhìn gì đấy?" Kwee hỏi.

"A? Không có gì..." Cô không chắc chắn nói, "Hình như tôi thấy bên trong máy gắp thú có Poro."

Poro là sinh vật hư cấu trong LMHT, sống ở vực gió hú[2]. Bề ngoài có vẻ giống cừu non, thương thích nấp trong bụi cỏ, tính cách rất thẹn thùng. Ngoại hình quả thật rất moe, lông mềm như nhung cảm giác sờ vào cũng rất êm.

[2]Vực gió hú (Howling Abyss): Một loại bản đồ chỉ có 1 đường (thay vì 3 đường) trong LMHT, thường dùng để chơi Aram hoặc solo.

Kwee bước lên nhìn về phía bên kia, hỏi cô, "Muốn vào chơi chút không?"

"Không cần, không cần," Mạch Tân cũng chỉ thuận miệng nói, nhanh chóng từ chối, "Chúng ta về đi."

Hôm nay anh đánh bốn trận, chắc chắn mệt rồi, nên về nghỉ ngơi sớm một chút.

Kết quả, Kwee thế mà lại bay thẳng vào bên trong Tom's World, Mạch Tân sửng sốt mốt chút, theo sau hỏi, "Thật sự muốn chơi à? Nhiều người lắm đấy...Anh có bị nhận ra hay không? Hay là về sớm chút đi..."

"..." Kwee quay đầu liếc nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Chỉ là đi chơi trò chơi thư giãn tí thôi mà, đừng nghĩ nhiều như vậy."

Đưa mắt nhìn về phía máy gắp thú, quả nhiên thấy được một thùng đầy Poro, mười mấy bộ lông màu trắng nằm chồng chất một chỗ, trông có vẻ rất đáng yêu.

Có lẽ là Tom's World hợp tác với Liên Minh Huyền Thoại sản xuất ra.

Một đống người đang xếp hàng ở quầy đổi xu, anh cau mày liếc qua, nhưng rất nhanh liền thu lại vẻ mặt không kiên nhẫn. Nghiêng đầu nói với Mạch Tân: "Chờ tôi, tôi đi đổi xu."

Sảnh trong khu trò chơi mở nhạc rất lớn, Mạch Tân không nghe thấy, ngờ vực nhìn anh: "Hả?"

Kwee liền tiến lại gần, hơi dán vào tai cô, lặp lại lần nữa.

Hơi thở nhẹ nhàng thổi lên mặt cô, mềm mại ấm áp, Mạch Tân thoáng cái liền nổi da gà.

Cô hoàn toàn vô thức lùi về sau một bước, cũng may Kwee nói xong liền đi rồi, không phát hiện hành động nhỏ này.

Mạch Tân nhẹ nhàng thở ra.

Nội tâm lại bắt đầu ảo não.

Nếu như là bạn bè, hành động gần gũi như này giữa bạn bè chắc là bình thường? Nhưng cô phản ứng như này, một chút cũng không bình thường.

Thật ra mỗi lần tiếp xúc với anh, cô cũng muốn tự nhiên một chút, cởi mở một chút.

Tựa như những cô gái trên đường, lớn tiếng nói chuyện phiếm với những người bạn bên cạnh, thỉnh thoảng sẽ tụ lại một chỗ cười haha đùa giỡn.

Thế nhưng lần nào cô cũng không biết nói chuyện, anh chắc sẽ cảm thấy bản mình rất nhàm chán?

Càng nghĩ càng ghét bỏ bản thân...

Bỗng dưng góc áo bị người ta giật xuống, cô thuận theo cúi đầu nhìn động tĩnh.

Không biết từ lúc nào, dưới chân lại có thêm một tiểu loli.

"Chị ơi, cái này chơi như thế nào ạ?" Cô bé giương cằm lên, nhìn Mạch Tân, khuôn mặt đáng yêu cộng thêm giọng nói như đang bú bình lại có phần lễ phép, làm cho tim người ta mềm nhũn ngay trong nháy mắt.

Mẹ của cô bé đang gọi điện thoại, nhất thời không có cách dập máy. Nhìn thấy con gái đi đến chỗ người khác, nhanh chóng kéo cô bé một cái, áy náy cười với Mạch Tân, nhưng chỉ có thể tiếp tục duy trì cuộc gọi.

"Tôi nói bao nhiêu lần rồi! Hạng mục này thứ hai phải giao đấy...Tôi biết, tôi mặc kệ tiến độ hoàn thành của mấy người, dù sao ngày mai cũng phải có kết quả cho tôi...Anh nói cái gì?...Tại sao phải sắp xếp thời gian với khách??? Không được!"

Mẹ của cô bé vẫn còn luyên thuyên nói chuyện điện thoại.

Mạch Tân hoảng hốt một cái, dường như thấy được một người phụ nữ khác trong trí nhớ, là mẹ của cô- Điền Hạ Lê.

Lúc ấy bà đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, ngày nào cũng đi sớm về trễ, tăng ca tới tận khuya. Mạch Tân hàng ngày cũng không thấy bà được mấy lận, lại rất nhớ bà.

Khi cô còn bé, có thể hiểu sự vất vả của mẹ.

Nhưng vẫn khó chịu, vì bà không còn ôm cô kể chuyện cổ tích trước khi đi ngủ, không nấu cơm cho cô ăn, không khen cô vẽ tranh đẹp, cũng không nhớ ngày sinh nhật của cô...

"Mạch Tân, con mau trưởng thành đi, mẹ đã rất mệt rồi, không muốn gánh thêm phiền toái."

Thời gian sống chung còn lại, Điền Hạ Lê nói nhiều lắm là một câu.

Người phụ nữ bên cạnh này, trông có vẻ là nữ cường nhân, công việc thật sự bề bộn.

Tiểu loli đợi thật lâu, mà mẹ của cô bé vẫn chưa nói chuyện điện thoại xong.

Cô bé đành phải giương mắt nhìn mà tiếp tục hỏi Mạch Tân: "Chị ơi, chị có thể dạy em cách lấy gấu bông bên trong không ạ?

Cô bé nói xong, còn lấy vài đồng xu trong túi ra, bàn tay béo tròn mong chờ đưa một ít cho Mạch Tân.

"Được," Mạch Tân nửa ngồi xổm, ngang mắt với cô bé, nghiêm túc lấy ba đồng xu trên lòng bàn tay cô bé, "Để chị xem nào...Trước hết đem tiền xu từ đây bỏ vào..."

Khi Kwee trở lại, đúng lúc thấy một màn như vậy.

Mạch Tân cẩn thận đem tiền xu bỏ vào máy gắp thú, lúc máy khởi động, cô cúi đầu nói với tiểu loli bên cạnh: "Em xem cái trục quay này, có thể di chuyển xung quanh, phải rồi...Em thích gấu bông nào?"

Tiểu loli hăng hái chỉ vào mặt kính của máy gắp thú, "Chị chị, em muốn con màu hồng ấy! Nơ bướm màu hồng ấy!"

"Được," Mạch Tân điều chỉnh vị trí máy gắp[3], "Sau đó em nhấn vào nút màu đỏ này, máy gắp sẽ bắt lấy món ở dưới."

[3]Cái này là cái móc ở trong dùng để gắp thú ý nhưng mình không rõ tiếng Việt gọi là gì nên tạm thời mình ghi vậy nhé.

Hiện tại lực chú ý của tiểu loli đều đồn vào gấu bông, hoàn toàn không nghe cô nói gì, nhìn không chớp mắt động tĩnh bên trong máy gắp thú.

Máy gắp chạy xuống, bắt được con gấu bông màu hồng.

"Oa!"

Nhưng chưa tới một giây, máy gắp liền nới lỏng ra, gấu bông màu hồng rơi xuống.

"...", Mạch Tân thiếu chút nữa quên, đa phần các loại máy như này đều là lừa người, trên thực tế là không gắp được.

Thế như tiểu loli lại đang sững sờ nhìn cô, dường như là không hiểu tại sao bắt được đồ rồi mà nó lại đột nhiên rơi xuống.

Cô bé muốn cô giải thích...

Chính Kwee cũng không biết mình cười bao lâu, Mạch Tân lộ ra vẻ mặt khó xử lại xoắn xuýt, thật sự có chút thú vị. Anh ngừng cười, ho nhẹ một tiếng, để cô phát hiện sự hiện hữu của mình.

Mạch Tân nghe được âm thanh quen thuộc, quay đầu lại, "Ôi, anh đổi xong chưa?"

"Ừ," Kwee đưa cho cô một cái chậu nhỏ.

Mạch Tân sững sờ cúi đầu, nhìn cái chậu trước mặt.

Anh, anh đã đổi bao nhiêu?

Người ta 50, 100 xu, đều đựng trong túi nhỏ, còn cái chậu này...Chắc là hơn mấy trăm?

"Oa!" Tiểu loli hâm mộ nhìn Mạch Tân, "Chị, anh trai chị đối với chị thật tốt!"

Mạch Tân & Kwee:...

Được rồi, Kwee cao lớn, đứng bên cạnh Mạch Tân, quả thật rất giống anh trai, suy nghĩ của trẻ con lại không quá phức tạp.

"Haha..." Anh hơi cúi đầu nhìn tiểu loli bật cười.

Nhưng anh cũng không vội vàng minh oan, mắt lại nhìn máy gắp thú, vờ đưa chậu nhỏ đựng xu cho Mạch Tân, "Giúp tôi cầm một cái."

"A, a, được." Mạch Tân nhận lấy cái chậu.

A...Nặng quá...

Kwee lấy ba đồng xu bên trong, hỏi: "Em muốn con màu hồng đúng không?"

"Đúng vậy, đúng vậy!" Tiểu loli dứt lời, lại có chút lo lắng nói: "Nhưng cái móc này giống như bị hỏng."

"Không hỏng."

Anh nói xong, bỏ tiền xu vào, điều chỉnh vị trí móc gắp, sau đó nhấn nút.

Cũng giống như lúc nãy, móc trúng gấu bông, lại lắc lư lảo đảo sắp rơi xuống.

Tiểu loli và Mạch Tân đều khẩn trương nhìn chằm chằm, sợ gấu bông rơi xuống giữa chừng.

Nhưng lần này gấu nhỏ lại không rơi, một đường đi đến lỗ, rơi ra.

Kwee bình tĩnh lấy gấu bông ra, ngồi xổm xuống, đưa cho tiểu loli đang thèm muốn, "Cho em nè."

"Tặng, tặng em ạ?" Tiểu loli trong nháy mắt liền lộ ra nụ cười vô cùng vui vẻ, không dám tin mà ôn lấy gấu bông, như là sợ anh sẽ đổi ý, lại cẩn thận hỏi một câu: "Anh trai, thật sự cho em ạ?"

"Ừ."

"Chị, chị kia thì sao ạ?" Tiểu loli vụng trộm nhìn Mạch Tân, sợ cô sẽ tức giận.

Mạch Tân cảm thấy buồn cười, vừa định giải thích, thì Kwee đang ngồi xổm trên mặt đất đưa lưng về phía cô mở miệng trước nói: "Anh sẽ gắp cho "em gái" anh một cái nữa."

"Em gái" anh- Mạch Tân:...

Người phụ nữ bên cạnh rốt cuộc cũng nói chuyện điện thoại xong, cô ta lập tức nói với hai người: "Ngại quá, phiền hai người rồi."

Thấy gấu nhỏ trong tay tiểu loli liền nói: "Nhã Nhã! Sao con có thể lấy đồ của người ta, mau trả lại cho hai anh chị."

Có thể nhìn ra người phụ nữ này được dạy bảo rất tốt, vô cùng lễ phép, giáo dục con cái cũng rất nghiêm khắc. Tuy tiểu loli không muốn nhưng vẫn khó khăn trả gấu bông lại.

"Không cần đâu," Thái độ của Kwee đối với phụ nữ rất lạnh nhạt: "Tôi không thích gấu, đưa cho con bé đi."

Anh nói xong, không chờ đối phương trả lời, liền cùng Mạch Tân đi tới bên cạnh máy gắp thú khác ở phía trước.

Lúc tiểu loli nắm tay mẹ rời đi, quay đầu nhìn bên này, đối mặt với ánh mắt của Mạch Tân, sau đó cười với cô.

"...Anh trai?" Chờ hai mẹ con đi khỏi, Mạch Tân nhịn không được nhỏ giọng oán trách.

Dường như đây là lần thứ hai? Lần đầu là khi hai người xếp hàng mua trà sữa, cũng bị nhìn nhầm là anh em.

Thoạt nhìn cô kém anh nhiều tuổi lắm sao?

"Hửm?"

Thế mà Kwee lại khoanh tay, cười như không cười nhìn cô một cái, giọng nói như trêu chọc: "Anh cũng không ngại có thêm một cô em gái."

"..."

Hiện giờ bọn họ đang đứng trước máy gắp thú có Poro, nhưng Kwee cũng không lập tức thả xu vào như vừa rồi, mà đi qua nhìn hai bên trái phải một lúc.

"Sao thế?"

Kwee nói: "Có chút khó gắp, Poro quá tròn."

Bỏ tiền xu vào, lần thứ nhất quả nhiên gắp hụt.

Mạch Tân ở bên cạnh an ủi: "Máy gắp thú đúng là đa phần đều không gắp được, rơi xuống là bình thường."

"Ừ," Kwee tiếp tục cúi đầu thả tiền xu, "Thử lần nữa, mới có thể gắp được."

"Không sao..." Mạch Tân biết rõ anh gắp cái đấy cho mình, môi mấp máy, "Tôi cũng không phải là muốn lắm, hay là đừng phí tiền nữa."

Cô vừa nói xong, đột nhiên nhận ra trong tay đang ôm một chậu, trong đó là xu để chơi trò chơi được đổi bằng tiền.

Hình như, đã lãng phí rồi...?

Kwee thử hai lần, đều gắp trúng một con Poro. Tuy lần nào cũng rơi xuống, nhưng con Poro kia càng ngày càng gần lỗ ra.

Cuối cùng Poro đến gần lỗ, rơi xuống.

"Ra rồi!"

Mạch Tân một tay ôm chậu, một tay khó khăn ngồi xổm xuống, lấy Poro ra.

Cô nở nụ cười rạng rỡ, nói với Kwee: "Cảm ơn."

Kwee thấy cô cười vui vẻ, lại nhịn không được muốn trêu chọc cô, nhíu mày: "Tôi có nói là tặng cho cô sao?"

Nụ cười Mạch Tân cứng đờ, xấu hổ nhận ra, đối phương đúng là chưa từng nói cho cô.

"Cầm lấy đi," Khóe miệng Kwee kéo ra, "Lúc nãy chẳng phải đã hứa với cô bé kia, sẽ gắp một cái cho 'em gái' anh sao?"

"...,Cảm ơn."

Vừa lúc có một cặp tình nhân trẻ cũng nhìn thấy máy gắp thú Poro này, cô gái kích động chạy tới, nói với bạn trai: "Oa oa oa! Là Poro a! Anh xem xem là Poro nè! Thật muốn!"

"Được được, gắp cho em..."

Bạn trai cô nàng bất đắc dĩ cúi đầu lấy tiền xu, nhìn về phía máy gắp thú đằng trước, sửng sốt một chút, há miệng, không xác định hỏi: "Kwee, Kwee thần??"

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Kwee: Đệt! Ở đâu lại nhảy ra A Miêu A Cẩu ?? Vất vả lắm anh đây mới cùng Mạch Mạch ở một chỗ!

Poro

Poro bông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net