241 Q3 047 Sắp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

047 Sắp.
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Năng lực làm việc của Eva thật cường hãn, không biết từ chỗ nào làm cái tấm ván gỗ sạch sẽ, rất lớn, vừa vặn có thể nhồi bột và mì, Liễu Thư gì cũng không cần làm, ngồi dựa ở bên cạnh Allen liền chỉ huy nhóm bạn thân làm việc, đương nhiên, kỳ thực cô muốn động thủ người ta cũng sẽ ngại cô vướng bận.

Vài cái nồi đều đang nấu nước ấm, Liễu Thư để cho Eva cầm cái chậu gỗ bên trong bỏ chút bột mì, sau đó dùng nước chậm rãi bắt đầu tăng thêm, cô chuẩn bị liền làm mấy nồi mì viên tròn, đã có thể ăn nhiều chút, cũng có thể nấu nhiều một ít. Eva bên này đang làm, Alice Gina các nàng cũng học theo cầm bồn gỗ và bột mì, không riêng chỉ là tăng thêm nước, còn phải số lượng vừa phải tăng thêm gia vị, vì thế Liễu Thư còn kêu người rất nhanh nói trong viện nhà cô hái xuống nhiều mấy cọng hành, bên trong mì viên điểm hương hành, thế này mới thơm.

Mì viên dễ làm, cũng không chú ý lực đạo như mì sợi, các thú nhân nhìn thêm lửa phía dưới lò, giống cái tự mình động thủ, chỉ chốc lát mấy bồn mì trộn lẫn không ngờ hương vị như thế thì tốt rồi, mà lúc này nước trong nồi cũng không đến lúc, cái này rốt cục đến phiên Liễu Thư lên sân khấu lưu chuyển.

Rửa sạch tay thử xem cảm giác ở bên trong bồn bột mì, bột vẫn rất không tệ, ngón tay níu một khối, tùy ý xoa bóp ném trong nồi, nhìn cục bột chìm nổi ở trong nước, cũng không quản nó tiếp tục làm một cái, chẳng qua mỗi lần làm một cái đều phải dính chút nước, như vậy bột mới sẽ không dính cả tay.

Làm mẫu cho bọn họ xong, Liễu Thư liền rời ra, rửa sạch tay nói: "Cứ lảm như vậy là được, các cậu tự mình nhìn mà làm, ừ, một chậu bột này giữ lại, làm bánh tráng ăn." Bột dùng làm bánh tráng trứng cũng là thức ăn rất ngon, trái phải nhìn xem, không có tài liệu gì khác, liền chọc chọc Allen nói: "Anh về nhà lấy một ít trứng gà tới đây." Bánh tráng trứng gì, vẫn là thêm trứng gà mới ăn rất ngon.

Allen không quá muốn đi, nhưng đây lại là bạn lữ nhà mình phân phó, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, nghĩ nhiều người như vậy cũng sẽ không có bao nhiêu chuyện, chợt gật gật đầu liền bứt ra chạy lấy người, nhưng mà lúc đi vẫn kêu Noreen lại đây, lâm thời chiếu cố cô một chút, Noreen vô cùng vỗ ngực cam đoan, Liễu Thư liền đen mặt, cô thật sự không phải dễ vỡ như vậy.

Mì viên do Gina cùng Eva làm, Alice nghe còn muốn làm bánh gì đó, mình liền giữ bột lại, Liễu Thư liền nhân cơ hội nói nói cùng cô nàng bánh làm như thế nào. Alice cũng không hổ là chuyên gia ăn, rất nhanh ngay tại khi cô nói hai ba câu thì coi như hiểu biết, đợi Allen mang một đám trứng gà trở về liền bắt đầu động tác. Lưu loát đánh hơn mười mấy hai mươi cái trứng gà ở trong một cái chậu lớn, quấy đều đều sau đó gục đổ vào trong bột của mình, sau đó chính là vừa nhào nặn một trận, dùng sức rất lớn trên chóp mũi đều ra mồ hôi. Ngả Đạt đau lòng bạn lữ, rửa sạch tay liền đẩy Alice qua một bên, tự mình lên, chẳng qua thú nhân lực đạo thật là thật cường hãn, ba hai cái liền hoàn mỹ nhồi bột cùng dịch trứng gà cùng một chỗ, Alice ở phía sau cũng liền bắt đầu thoa dầu trên mặt nồi, chuẩn bị làm bánh tráng trứng.

Khi phần mì viên và bánh trứng vàng óng ánh đợt đầu tiên ra nồi, hương khí bốn phía đặt ở trước mặt mình, Liễu Thư kích động quả thực muốn khóc, cô muốn nói, rốt cục có thể ăn được một lần cơm bình thường, không phải thịt cả ngày, cũng không phải sản phẩm hỗn hợp thịt cùng khoai lang, đồ ăn chân chính bình thường thói quen nhà mình.

Dùng thìa múc một muỗng mì viên gần như là nuốt vào bụng, hương vị quen thuộc, thật là muốn rơi lệ, cắn một ngụm bánh, thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình, hấp hấp cái mũi ngẩng đầu, chỉ thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình, Liễu Thư thẹn thùng, ngón trỏ chà xát chà xát cái mũi nở nụ cười: "Mọi người cũng đừng nhìn, cũng mau đến nếm thử."


Sau một câu không khí hiện trường đều sinh động đến tranh nhau cái bát lấy muỗng, múc mì viên, còn có tùy tay lấy một khối bánh bột ngô đều có, miệng đầu tiên nếm xuống, thú nhân nhóm giống cái chưa từng ăn qua loại cái ăn này, đột nhiên đều có chút thấu hiểu Liễu Thư, đều biết cô đến từ bộ lạc phương xa, không nghĩ tới sẽ là một tộc bộ lạc như vậy.

"Tiểu Thư trước kia đều là ăn cái này?" Allen nếm một ngụm bánh sau đó đột nhiên mở miệng.

Liễu Thư đang ăn vui vẻ, một bên gật đầu một bên quay đầu nhìn lại, thấy biểu tình phức tạp trên mặt hắn, sửng sốt, sau đó nhoẻn miệng cười, buông bát trong tay, sờ sờ đầu Allen như tìm gì đó: "Đúng vậy, ăn rất ngon đúng không, về sau chúng ta cũng đều có thể ăn được, chẳng qua các món từ bột mì cũng không thể toàn bộ thay thế thịt để ăn, thú nhân vẫn là phải ăn nhiều thịt, không cần quá tham miệng biết không?" Rất là tận tình khuyên bảo, quả thực đối với Allen thì xá gì.

Thoáng đen mặt, giọng điệu động tác này, là coi hắn thành ấu tể sao, chẳng qua một cái quấy rầy như vậy trong lòng Allen cũng dễ chịu rất nhiều, bế ôm Liễu Thư, thầm hít hương vị trên người cô mới khàn khàn tiếng nói: "Cho tới nay đều ủy khuất vất vả em." Biết bộ lạc Tiểu Thư rất cường đại giàu có, nhưng hôm nay mới coi như chân chính có điều hiểu biết.

"Mới không có đâu, có thể xuất hiện ở đây, hơn nữa gặp được anh, là may mắn lớn nhất của em." Liễu Thư hiện tại đã hoàn toàn thích ứng, trở về gì đó, không nói có cái khả năng này hay không, cho dù là có, mình có thể buông hết thảy nơi này một thân tiêu sái rời đi sao, không thể.

Nếu mang theo Allen thì còn có tính khả năng này, mấu chốt là Allen một người đều là hoang dại nuôi thả trở lại thế giới của cô, có thể sinh sống tốt đẹp hay không còn là một chuyện đâu, nếu như bị ZF người nào đó phát hiện, trực tiếp mang đi cắt lát nghiên cứu, mới thật là chơi đùa quá trớn, cho nên thật là có lòng trung thành đối với nơi này. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Bữa tiệc này mọi người ăn đều hô thống khoái, đồ ăn chưa từng nếm qua, còn tốt như vậy, không thể không làm cho bọn họ rất thích, tiếc nuối duy nhất chính là không có ăn no, nhưng mà Liễu Thư đã nói ra cụ thể cách thực hiện các loại từ bột mì. Mặc kệ như thế nào đợi tiểu mạch toàn bộ đều mài xong, từng nhà phân lượng bao nhiêu, trở về bản thân làm ăn được, nhất là cô còn nói các loại từ bột mì có thể cùng nhau làm với thịt, liền ví dụ như nói đó bánh tráng trứng, bên trong cuốn chung với thịt chính là ăn rất ngon.

Trong lúc làm món ăn bột mì, tộc trưởng và Vu y vẫn không lộ diện, hỏi qua mới biết được, vì để cho mọi người tận hứng, bọn họ chỉ có thể ngửi hương vị nhịn đau không hiện thân, nhưng mà Liễu Thư thực sự nói chuẩn bị thức ăn xong, để cho người đưa đi qua, tin tưởng bọn họ cũng sẽ ăn rất ngon.

Lần này mọi người đều rất vui vẻ, chẳng qua tại thời điểm kết thúc, khi nói để mài xong bột mì đều mang về, thế nhưng đều cùng cự tuyệt giống nhau, Liễu Thư ngạc nhiên, nhưng cũng có người lại giải thích, tiểu mạch này vốn chính là Liễu Thư sai người tìm, có thể coi là cũng là của cô, hiện tại thỉnh bọn họ ăn một chút, đã thực thỏa mãn, cái khác không nghĩ lại muốn nữa.

Liễu Thư thật là không biết nói cái gì cho phải, nhưng thu hoạch tiểu mạch cũng là mọi người hỗ trợ, lời này mọi người cũng sẽ trả lời, chỉ nói đều là một bộ tộc, chút bận rộn ấy vẫn có thể giúp, nhưng không cần trả thù lao, để cho bọn họ ăn đồ ăn ngon như vậy đã là tốt nhất.

Cô là thật tâm muốn chia sẻ bột mì cho mọi người, nhưng mà họ đều không cần, Liễu Thư liền khó xử, nhìn Allen, không nghĩ hắn lại gật gật đầu, cuối cùng nhìn trái nhìn phải, thấy mọi người thật là rất thành khẩn, vì thế chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu. Nhưng mà lại nói, bột mì mài tốt ai muốn ăn thì đi nhà cô lấy một ít, năm nay thôi, sang năm từng nhà đều có thể gieo trồng tiểu mạch, mầm móng đều để dành xong rồi, cô cũng chỉ là muốn vì mọi người làm chút gì đó. Nhưng mà thật không ngờ nói xong lời này, mọi người ngược lại càng cảm động ——!

Chuyện tiểu mạch xem như hoàn toàn giải quyết, trong lòng Liễu Thư mỹ mãn không thôi, sau khi có món chính cuộc sống của bọn họ thức đi vào quỹ đạo, không phải đều nói ăn là trời sao, có trời thì sợ gì đây. Trải qua chuyện này, cô gần như ở nhà mỗi ngày để cho Allen mài mò các món từ bột bì, chiên xào rán, cái gì đều có, mà Alice Gina Kathy cũng không phụ sở vọng đến cọ cơm, chẳng qua đều là tự mình động thủ, để cho Liễu Thư đến làm khẳng định là không được, như vậy cũng tốt, chẳng những làm cơm, Liễu Thư còn có thể không động thủ mà được ăn, sao lại không làm.

Có lẽ là ăn ngon, sắc mặt Liễu Thư liền càng hồng nhuận, vì thế bụng cũng lớn hơn nữa, đợi tới thời điểm tám tháng quả thực là đồ sộ, mà vào lúc này cô cũng không muốn động nhiều, sợ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, ông bà xưa đã nói, bảy sống tám (tháng) không sống, cũng phải cẩn thận. Cho dù tháng nơi này cùng Thiên triều không giống nhau cũng phải để ý, kỳ thực cô vẫn là tính ngày, nhưng mà ấu tể thú nhân sinh ra cũng không phải quy định mang thai mười tháng, dù sao là có chút chênh lệch.

Hôm nay Liễu Thư ở trong nhà nằm trên ghế nằm đặc biệ làm theo yêu cầu, hiện tại Allen cơ bản đều không đi ra săn bắn, chỉ ở nhà trông chừng cô, cô nằm ở trong phòng rảnh rỗi sinh nông nổi mượn bút viết vẽ này nọ, không chỉ định nhân à vật à gì cả, trong khoảng thời gian ngắn nhưng thật ra luyện ra họa kỹ không tệ, không trả lại hết cho lão sư tạo hình năm mỹ thuật đó.

Vẽ cảm thấymệt mỏi thì nghỉ ngơi, nhìn xem bốn phía ở trong phòng, chợt nghe được động tĩnh Allen làm này nọ ở ngoài phòng, từ lúc dời cây hồng anh quả trở về, ổ Tiểu Hỏa cũng dời đi rồi, vì thế Tiểu Bạch cũng chạy theo ở rể, hai đứa liền thích làm ầm ĩ ở phía sau viện, phía trước thật ra im lặng, Allen thì vừa lòng, Liễu Thư thì không muốn, rất im lặng, cô thực sự nhàm chán được không.

"Vẽ xong rồi sao?" Allen một thân vụn gỗ tiến vào, nhìn Liễu Thư nắm bút ngẩn người, vỗ vỗ bụi trên người đi tới, rót chén nước cho cô ngồi xuống ngay tại g bên cạnh cô, một tay liền theo quán tính xoa bụng của cô.

"Vu y nói ngay tại mấy ngày nay, có chỗ nào không thoải mái hay không?" Mấy ngày hôm trước Vu y nhìn bụng Liễu Thư liền nhíu mày, nói song thai khả năng sẽ sinh trước thời hạn, kêu bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, hiện ở nhà tuy rằng bình tĩnh, nhưng mà trong lòng hai người thì không cần phải nói.

"Không có cảm giác gì." Hai hài tử trừ bỏ thời điểm mới hoài thai có chút làm ầm ĩ, kế tiếp đều thực im lặng, cho dù là thời điểm máy thai cũng nhã nhặn không thôi, Liễu Thư hoài nghi bên trong có phải hoài hai tiểu giống cái hay không.

"Anh ủy thác Oman hái xuống rất nhiều nãi quả cho chúng ta." Thời điểm Liễu Thư mang thai trung kỳ Allen liền lo lắng vấn đề sữa, hai hài tử, cô khẳng định là bận rộn không chịu được, hắn cũng phải sớm làm chuẩn bị, nãi quả là nhất định phải có.

"Đáng tiếc mẫu dê vẫn không chưa mang thai." Bắt công dê trở về chính là muốn mẫu dê có sữa, đáng tiếc đều mấy tháng rồi, hai con dê ngay từ đầu hình như có chỗ bất đồng, ở chung dù sao là không quá hài hòa, cũng là gần đây mới sáp lại cùng nhau, trong khoảng thời gian ngắn nếu muốn cho mẫu dê có sữa là không có khả năng. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

"Không bằng anh lại đi bắt một con mẫu dê trở về đi." Allen biết Liễu Thư thích uống sữa dê, nghĩ trước bổ sung bổ sung thân mình cũng tốt.

"Không cần, việc trong nhà cũng rất nhiều, anh đều rất bận rộn đừng đi nữa." Liễu Thư cũng đau lòng Allen, lắc đầu nói: "Bên ngoài dê cũng không nhất định sạch sẽ, vẫn là quên đi." Bắt trở về phải dưỡng một thời gian mới có thể yên tâm, sẽ không uổng phí công phu này.

Ngẫm lại cũng đúng, Allen cũng không rối rắm nữa, nghĩ đến Liễu Thư đau lòng mình, liền nở nụ cười: "Cái này tính là cái gì, còn có thể càng nhiều."

"Anh cũng không phải làm bằng sắt." Liễu Thư cũng không đồng ý.

"Sắt không nhất định mạnh như anh." Allen thực tự phụ, Liễu Thư đen mặt, ra vẻ sắt thật sự không mạnh hơn hắn chỗ nào.

Không nghĩ lại kéo đề tài này càng xa, Liễu Thư nhìn trên người hắn tuy rằng là quần áo mặc dù đã đập vẫn có bụi, nhíu mày nói: "Anh đang làm cái gì?"

"Nga, đây không phải em vẽ cho anh sao, anh đang làm." Từ trong lòng giũ ra một tấm da thú, mặt trên là Liễu Thư vẽ cho Allen.

"Thật đúng là làm? Anh dùng tài liệu gì?" Vừa thấy, cô đã có hứng thú rồi hưng trí bừng bừng hỏi.

"Dùng xương thú làm."

"Xương thú?" Liễu Thư kinh ngạc, lại nhìn Allen, trên người có chút vụn gỗ, nhưng còn càng nhiều mà một loại vật xám trắng, hẳn là tro cốt thú nào đó đi.

"Vì sao muốn dùng xương thú làm cung tiễn?" Liễu Thư vẽ cho Allen chính là cung tiễn, nói đến cũng là nhàn, Giác Long tuy rằng vẫn không tra xét được gì khác, nhưng mà bóng ma còn đang bao phủ trong lòng mọi người, bộ lạc một khắc cũng không thả lỏng, mà cô là lúc nhàn hạ, liền vẽ ra bản cụ thể cung tiễn, thời điểm Allen ở nhà bồi cô, cũng đúng là hứng thú với nó.

Hết chương 47_Q3.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#thúnhân