Thử thách khó khăn phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Bỗng nhiên từ thân thể Dạ Nguyệt , tỏa là một luồng sát khí ~ Cô cong môi , cười nhẹ nhàng : Nếu Hắc Long này có uy lực mạnh mẽ thế này thì nó nhất định phải phục tùng ta !
Diễm nhìn Dạ Nguyệt , âm thầm nghĩ : Chủ nhân rốt cuộc đang toan tính điều gì ?

 Cảm nhận được làn sát khí quen thuộc này ,  Yên Lam Tử khẽ truyền khí âm vào một cây kim , phóng ra chỗ Dạ Nguyệt . Chính điều này đã làm Yên Lam Tử ngạc nhiên tới mức không thốt thành lời ! Cây kim vừa rồi có chất độc cực mạnh , lại truyền thêm khí âm vào , đủ để giết hơn chục người chỉ trong nháy mắt.... Nhưng làn sát khí bao quanh Dạ Nguyệt đã bao trùm lên cây kim , khiến cho nó bị tan chảy nhanh chóng ! 
- Sao... có thể xảy ra chuyện đó ?! Làn sát khí đó rốt cuộc từ đâu mà có ? Lam Tử ngây người , đứng chôn chân tại chỗ , không nói thành lời
Dạ Nguyệt khẽ cười lạnh , quay mặt lại và nói :

- Tuy con không biết thực lực của con bao nhiêu , nhưng sư phụ cũng đừng quá coi thường con ! Người nghĩ  con quá yếu tới mức chỉ một cây kim nhỏ bé cũng làm đả thương con được sao ? 

Cây kim nhỏ bé ?! Tuy cây kim này nhỏ , nhưng chất độc nó rất lớn ! Lúc 16 tuổi ta đã từng bị một cao thủ làm thương chỉ bằng một cây kim ... nhưng mà, bây giờ ... Yên Lam Tử sửng sốt không phát nên lời

Ha, đúng là tuổi trẻ tài cao ! Yên Lam Tử mỉm cười nhẹ nhàng , nhìn Dạ Nguyệt

Hắc Long hiểu rõ hành động vừa rồi của Yên Lam Tử , ngạc nhiên vô cùng, bỗng nó cất tiếng nói :

- Tiểu nha đầu ngươi là triệu hồi sư a ?

- Ân ! Dạ Nguyệt quay đầu lại , khẽ trả lời . Tuy cô bây giờ chưa hiểu rõ về thân thể mới cho lắm , nhưng cô luôn cảm nhận được ... trong thân thể nhỏ bé yếu đuối này ẩn giấu một sức mạnh không ngờ tới !

Diễm truyền âm nói với Hắc Long 

- Nếu ngươi không phải thần thú đúng như lời chủ nhân ta nói , vậy thì ngươi là gì ? Cấp bậc bao nhiêu ?

Hắc Long đáp trả lại , trong giọng pha chút tự kiêu

- Ta không phải thần thú , và cũng không có cấp bậc !!

Diễm sững sờ một lúc , rồi im lặng suy nghĩ :

- Không phải thần thú , không có cấp bậc ... Rốt cuộc hắn ... là ... ?

Dạ Nguyệt nhìn Diễm , lông mày khẽ co lại , cô không biết Diễm và Hắc Long đã nói gì nhưng đó chắc không phải chuyện thường rồi!

- Ta nên gọi ngươi là gì nhỉ, tiểu Long ? Dạ Nguyệt chuyển sắc thái , cười cười quay sang hỏi Hắc Long

- Tiểu Long = ='' ?? Hắc Long khó chịu hỏi lại Dạ Nguyệt

- Sư phụ đã cho ta thanh kiếm này , mà ngươi lại ở trong kiếm , vậy thì thường xuyên gặp mặt rồi, phải có tên xưng hô chứ ! Dạ Nguyệt mỉm cười nói

- Tên gì cũng được ! Hắc Long qua loa đáp lại , không hiểu sao hắn cảm thấy không nên nói nhiều với người này , có cảm giác rất nguy hiểm a

- Vậy thì gọi tiểu Long nhé !! Dạ Nguyệt nghiêng đầu sang một bên , hỏi lại , có chút châm chọc

.   .   .  Hắc Long không thể nói gì hơn ngoài chấp nhận biệt hiệu '' dễ ưa '' này của Dạ Nguyệt

- Vậy tiểu Long , tại sao ngươi lại ở trong Lục Bảo kiếm vậy ?

Hắc Long mở miệng , có chút âm hiểm , nói :

- Ta ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC