Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu nội dung:

Ba nghìn sủng ái một thân, một nữ tử ranh mãnh, rãnh rỗi thì làm loạn, cướp chút đồ, không rãnh cũng quạt gió, thổi lửa, thỉnh thoảng lại có suy nghĩ mới lạ, tóm lại dáng dấp không khuynh thành nhưng cuộc sống không thiếu đặc sắc.

Gặp gỡ hoàng tử hận nữ nhân thấu xương, tránh nữ nhân như tránh rắn độc, vậy mà không nhịn được muốn bẻ hoa. Cộng thêm một vị gia gia là lão ngoan đồng, thỉnh thoảng có tiếng cũng có miếng, đầu động kinh, cả ngày chỉ nghĩ ôm ngoại tôn, thỉnh thoảng nhảy lên ra ngoài nhạo báng cuộc sống muôn hình vạn trạng.

*Đoạn ngắn một*

"Tiểu thư, chú ý đến hình tượng!"

"Ách… Có phải ta cười có chút khoa trương không?"

"Không phải có chút, là rất khoa trương!"

"Tiểu thư, ngươi nói xem công tử có dụ được Nhã Nhã tiểu thư không?" Bệnh quan tâm người khác lại tái phát.

"Khó nói, một nam nhân là kim quy gặp phải một nữ tử khuynh thành, nếu thành chính là một truyện cổ tích tốt đẹp; không thành thì chính là một sự cố tình yêu đau buồn.”

*Đoạn ngắn hai*

"Lão Hầu gia! Tiểu thư còn đang ngủ!"

"Ta là gia gia nàng, cũng không phải là lần đầu tiên nhìn nàng ngủ"

"Lão Hầu..."

Lão ngoan đồng nhanh như gió tiến vào. Thấy người vào, hai người trong phòng còn không kịp buông ra, có chút mất tự nhiên.

"Ha ha! Tôn nữ tốt, tiểu tử tốt, tiếp tục tiếp tục, coi như ta chưa tới, chưa tới!"

"Gia gia, có chuyện gì?"

"Mới vừa rồi có chuyện, hiện tại không có chuyện gì!"

"Gia gia?" Nhấn mạnh.

"Đến đây không phải là muốn hỏi con đồ cưới làm thế nào sao, giờ thì tốt đồ cưới này không phải không có chỗ dùng rồi!"

*Đoạn ngắn ba*

"Nàng là nương tử của ta, tiểu tử thúi!"

"Hừ! Đại gia ngươi tuổi đã lớn, tiểu gia lại đang lúc phong nhã hào hoa!"

"Khi đó cũng không tới phiên ngươi!" Nói rồi tiện tay ném tiểu tử thẳng hướng Truy Nguyệt, giống như ném rác rưởi.

"Tiểu gia một mực chờ đợi ngươi! Chờ ngươi hồng hạnh xuất tường, hoa tàn ít bướm.” Tiểu Phượng trong mắt bá đạo không cam lòng.

"Ừ, đúng là có tư sắc của gian phu!" Sờ đầu đứa trẻ nói.

"Ta... Cha ta nói... Đầu của nam nhân chỉ có người âu yếm mới có thể vuốt ve, ngươi sờ soạng tiểu gia, thì ngươi phải phụ trách!" Tiểu tử tay chống nạnh, hùng hồn nói, nhưng con mắt Tiểu Phượng có chút tránh né, biểu hiện hắn đang ngượng ngùng.

"Vậy phụ thân ngươi có nói qua hay không, không phải là nữ nhân của mình là không thể tùy ý hôn, nhất là cô nương đã gả đi, ngươi hôn là có thể coi như là một gian phu.”

"Gian phu thì gian phu! Tiểu gia ta mới không ngại người ta nói, tiểu gia phụ trách!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net