Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bác sĩ Tả,bệnh nhân đang trong tình trạng thiếu máu nghiêm trọng hơi thở cũng đang yếu dần."Tiếng một nữ nhân phát ra trong điện thoại.

."Y tá Vân,cô mau đi thông báo cho mọi người ở bệnh viện,phải nhanh tìm ra người hiến máu phù hợp với bệnh nhân!"Tả Lưu Vân đáp,tăng thêm lực giẫm vào chân GÃ . CÔ

là Tả Lưu Vân,một bác sĩ có tiếng ở thành phố B.Vừa nãy xảy ra một vụ đâm xe,một người đang trong tình trạng nguy kịch đang được cấp cứu tại bệnh viện nơi cô đang làm.

.Lưu Vân gấp gáp rẽ sang bên kia đường mà không hể biết trước mắt là một chiếc xe tải mất thắng,đến lúc nhận ra thì 'Rầm' một tiếng,tất cả đã chìm trong Bóng tối.

.Tả Lưu Vân mở mắt,dùng tay xoa xoa đầu.Cô nhìn cảnh vật lạ lùng trước mặt,không khỏi bàng hoàng:"Đây là đâu?Chẳng phải mình đã bị xe tải tông trúng rồi ư?"

.Chưa kịp thần lại,một nữ nhân nhỏ nhắn bước vào,nhìn thấy cô liền mở to mắt đầy bất ngờ:"Tiểu...tiểu thư..."
Sau đó chạy đến ôm chầm lấy Tả Lưu Vân,nói:"Thật tốt quá!Cuối cùng người cũng tỉnh lại rồi!"

Tả Lưu Vân ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt,khoé miệng giật giật:"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

Cô gái kia cầm tay cô,lay nhẹ:"Tiểu thư người sao vậy,người không nhớ Trinh Nhi sao?!"

"Tên cô là Trinh Nhi?"Tả Lưu Vân gãi gãi đầu hỏi.

."Tiểu thư người bị gì vậy?Chẳng lẽ lúc ngã xuống nước bị va chạm ư?Nô tỳ đi gọi đại phu ngay mới được!"Trinh Nhi sờ trán Tả Lưu Vân,hốt hoảng chạy đi.

.Trinh Nhi chạy chưa được ba bước đã bị Tả Lưu Vân kéo Về:"Ta chỉ là nhất thời quên đi thôi.Bỏ đi,mau kể cho ta về bản thân ta,gia đình ta với cả về nơi này nữa".Tả Lưu Vân nói.

.Trinh Nhi tuy khó hiểu nhưng vẫn đáp lại:"Người là tam tiểu thư của phủ Tả Thừa Tướng-Nguyệt Lưu Vân,thân mẫu của người làm Tam di nương đã qua đời vào tháng ba năm trước,cũng vì như vậy mà mọi người trong phủ luôn xem tiểu thư là hoạ tinh khắc chết thân mẫu của mình. Hôm qua tiểu thư ở hoa viên ngắm cảnh thì bị tứ tiểu thư cố ý đẩy xuống nước..."
Trinh Nhi càng giải thích thì sắc mặt của Tả Lưu Vân càng kém đi.

.Cái loại tra phụ,tra mẫu gì thế này?!Đến con gái ruột của mình mà cũng đối xử tàn độc như vậy.

.Tả Lưu Vân trong đầu bỗng xẹt qua một tia suy nghĩ...

Nàng xuyên không rồi ư?

Thấy sắc mặt Tả Lưu Vân ngày càng đen,Trinh Nhi vội vàng an ủi:"Tiểu thư người đừng đau lòng,người vẫn còn nô tỳ,Ngũ tiểu thư và Tứ di nương bên cạnh!"

Tả Lưu Vân đột nhiên nhiên nhớ lại,vị Tứ di nương này là muội muội kết nghĩa của di nương nàng,mười hai năm trước đã hạ sinh một tiểu cô nương,đặt tên là Nguyệt Thanh Thanh
-một chữ "Thanh" là "Thanh thuần",còn chữ thứ hai là "Thanh tĩnh",ý muốn cuộc sống yên ổn,đơn giảm,không gặp sóng gió- Vị di nương và muội muội này theo như trí nhớ của Nguyệt Lưu Vân là một người đơn thuần,tốt bụng. Tiếc là vị Ngũ muội này thân thể không khỏe lắm,mười hai tháng thì hết bảy tháng là có bệnh.
Cho nên không ở trong Cảnh Xuân viện dưỡng bệnh thì chỉ có thể loanh quanh ở vườn ngự uyển,rất ít khi ra ngoài.

Cánh cửa đột nhiên mở ra,một vị cô nương mặc y phục màu vàng nhạt, trên đầu búi hai chùm tóc được cố định bằng trâm cài hình hoa mai xinh đẹp.

"Tam tiểu thư,Lão phu nhân cho gọi người đến Hà Xuân viện."Cô nương kia nói không nặng cũng không nhẹ,khí chất vô cùng thanh tĩnh.

Lưu Vân suy nghĩ một chút rồi đáp:"Lưu Vân đã hiểu,xin cô nương đợi một lát."

Cô nương này có hơi bất ngờ nhưng sắc mặt đã nhanh chóng trở lại như cũ:"Tam tiểu thư quá khách khí rồi,Kim Trân chẳng qua chỉ là nô tỳ,tam tiểu thư không cần đa lễ ".

Kim Trân nhanh nhẹn đáp rồi đi ra ngoài.

"Trinh Nhi,giúp ta thay y phục."Lưu Vân nói.

"Nhưng mà tiểu thư mà đến đó thì sẽ..."Trinh Nhi ấp úng đáp.

"Cứ làm theo những lời ta nói,không cần thắc mắc."Lưu Vân chau mày đáp.

"Vâng...vâng ạ!"

Trinh Nhi lấy một bộ y phục màu xanh lam nhanh chóng mặc vào cho Lưu Vân.

Y phục này màu xanh lam chủ đạo,được may bằng chỉ kim tuyến bạc,trên ngực là hình đóa hoa cẩm tú màu tím nhạt,dưới váy thêu hình bướm vờn hoa.

Xem ra vị tra phụ này không muốn người ngoài biết được chuyện trong nhà nên mới làm y phục đẹp như vậy cho Nguyệt Lưu Vân,giả tạo đến khiến Lưu Vân buồn nôn.

Hừ nhẹ trong lòng,Lưu Vân dẫn theo Trinh Nhi,cùng Kim Trân bên ngoài đến Hà Xuân Viện.

Hãy đợi xem Tả Lưu Vân này thu phục các người như nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net