Bảo bối vô lương : Bà mẹ mập của ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Xuyên Không 3

Giới thiệu:

Sau lần tự sát thứ 18 không thành công, Phong Linh đặt mông ngồi phịch xuống đất, khóc đến hôn thiên ám địa [1].

[1] Hôn thiên ám địa: trời đất u ám.

“Mẹ nó! Người ta xuyên, ta cũng xuyên! Tại sao lại cho ta một cơ thể có xương to như thế?”.

Hai nha hoàn bên cạnh thật cẩn thận nói: “Vương Phi, người không thoải mái chỗ nào? Có cần gọi đại phu đến không?”.

“Mỡ của ta đau!”.

Sau khi gầm lên một tiếng, Phong Linh di chuyển thân thể gần 200 cân [2] đi vài bước chạy thẳng tới hồ sen trong hoa viên.

[2] Ở Trung Quốc, 1 cân = 500 gam. 200 cân = 100 kg bên mình

Mục tiêu của nàng hôm nay chính là tự vẫn [3]! Người mập như thế này nàng còn sống làm gì nữa! Nàng không tin với thể trọng như thế này có người có thể vớt nàng lên!

[3] trong truyện nó là ợ ra rắm -.- Nhưng ta nghĩ để thế này mới đúng.

Nếu ông trời có mắt thì hãy để cho nàng xuyên thêm một lần nữa, nếu không thì nàng phải đến Địa phủ vậy!

Lên cầu, cởi quần áo, dang tay, rơi tự do vào nước, chìm tới đáy.

“Có ai không? Vương Phi nhảy hồ tự vẫn rồi! Mau tới cứu người!”. Hai nha hoàn gấp gáp đứng trên cầu kêu to. Ngay sau đó Phong Linh từ trong hồ đứng lên.

Vấn Xuân và Sơ Hạ vội vàng chạy tới: “Vương phi, Vương phi, người không sao chứ? Mau lên đây!”.

Phong Linh đưa tay vuốt nước trên mặt, gắt lên: “Mẹ nó! Muốn chết còn khó hơn giảm cân!”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haihuoc