[Xuyên không] Hoàng hậu luật sư (hay) Update liên tục - Post by Tbon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Quân nhìn nàng một lúc, sau đó lắc đầu. Mộ Dung Khiết buồn bực hỏi “vậy ngươi vì sao nhường chỗ ở cho ta? Khẳng định là ngươi có ý đồ với ta, bằng không sẽ không an bài ta ở một nơi đẹp như thế này. Nói mau, là nguyên nhân gì?”

"Khiết nhi, kỳ thực... Kỳ thực..."Lãnh quân muốn kể thật mọi chuyện với nàng, nhưng thấy nàng thần thái hiện tại phi thường hạnh phúc và vui sướng, hắn đành đem ký ức đau khổ đó chôn sâu tận đáy lòng, vì vậy cười nói “Kỳ thực trẫm cũng không rõ ràng lắm vì sao vừa thấy nàng là muốn dành chỗ này cho nàng ở, có thể đó chính là duyên phận. Nếu như không thì sao hiện tại chúng ta có thể ở cùng một chỗ thế này được?” nói xong khẽ vuốt mái tóc dài của nàng, nhìn đầy sủng nịnh

“Ra là thế. Nhưng thành thật mà nói, ta đã thực sự nghĩ chàng mê nam nhân, cái này….chắc chàng minh bạch, phải không?” Mộ Dung Khiết không có ý tứ nói thẳng ra. Lãnh Quân cười sặc sụa, lẳng lặng nhìn nàng, không hề bình luận gì

Nếu nàng đã biết rõ hắn là chủ nhân đích thực của biệt uyển này. Lãnh Quân cũng thẳng thắn yêu cầu nàng lúc ở biệt uyển cứ khôi phục thân phận nữa nhi. Nhớ lúc Mộ Dung Khiết trong trang phục nữ trang lần đầu tiên xuất hiện tại biệt uyển, bọn hạ nhân đều ngây mắt nhìn, nhưng bọn họ đều là trung nô tài do Lãnh Quân đích thân chọn ra, nên tự nhiên đều nghe lời Lãnh Quân phân phó, tạm thời không được tiết lộ cho người ngoài biết thân phận thực của Mộ Dung Khiết. Bởi vậy, khi lâm triều Mộ Dung Khiết anh tú tiêu sái là Mộ Dung ít khanh, lúc tại biệt uyển lại là Mộ Dung Khiết kiều diễm mỹ lệ, tâm can bảo bối của hoàng thượng.

Buổi tối Lãnh Quân nếu không có việc sẽ đến biệt uyển dùng bữa với nàng, sau khi ăn xong thường nắm tay nhau đi tản bộ, nghe suối reo, ngắm hoa sen, hay chơi trốm tìm giữa những ngọn giả sơn

Vì Mộ Dung Khiết năn nỉ, Lãnh Quân đã tự mình dựng lên một dây đu cho nàng, mỗi lần đẩy xích đu lên không trung cho nàng, Mộ Dung Khiết đều đắc chí cười to, nhìn khuôn mặt khả ái cười đỏ bừng mặc, nghe tiếng cười như chuông khánh của nàng, Lãnh Quân tràn đầy hạnh phúc, hắn hận thời gian không thể vĩnh viễn dừng lại, nhìn nàng vĩnh viễn vui vẻ vô tư như thế


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC