Chap 13: Dạo phố cổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau... 

- Dậy- Yết ca vỗ vỗ mặt Ngưu

- I'm sleeping. Chẹp chẹp - Trâu chép miệng 

- Xì líp ping là j? Còn k mau dậy- Thiên Yết mạnh bạo giật phăng cái chăn lm Ngưu té lăn xuống nền đất 

-Đm.Thằng mắc dịch nào v?  Bà đây đag ngủ... Ngon mà- Kim Ngưu vẫn chưa tỉnh ngủ. Nhưng thấy mặt Yết thì bật dậy

-Cái j vàng vàng trên tóc nàng- Thấy Yết ca định chạm lên đầu nàng lm nàng thấy nguy hiểm cận kề 

" K phải là tóc giả bị lệch đấy chứ?  Bị thấy r giờ sao?  Ai biểu ham ngủ?  G sao đây. Có khi nào mik bị thiêu sống thêm cái danh yêu nữ k? "

- hoàng thượng có j căn dặn? - Ngưu giả ngu lùi lại 1 bc. Nhanh chóng chỉnh lại tóc tai

- Cột tóc cho trẫm- Hắn k truy cứu nữa mà ngồi ngay ngắn trc gương

- ta k biết. Có chân có tay thì tự cột đi- Câu sau Trâu ns lí nhí 

- K biết .hay giả vờ k biết? 

- Cột thì cột. Xấu thì đừng trách- Ngưu Ngưu xắn tay áo

" Cột sao g ta?  Hay cột tóc đuôi ngựa cho hắn?  Hay là thắt bím nhỉ?  "

Ngưu cười nham nhở r bắt tay vào công việc. 

Sau 1 khắc(15p) 

-Ta đa- Kim Ngưu đã lm xong

- Rầm- Sau khi soi mik trong gương. Bò cạp đập bàn cái rầm

- Nàng dám? 

( đây là kiểu tóc chị Ngưu lm cho a Yết) 

- Nô tỳ nào dám. Nô tỳ chỉ biết cột kiểu này thôi- Trâu nhỏ bĩu môi 

" Ta coi mi là mummy ms cột cho ngươi kiểu đó. V mà nỡ lòng mắng. Hừ thật đáng ghét"

( ở nhà nó hay thắt kiểu này cho má nó nên cột lun cho a Yết) 

Hắn gọi 1 nô tỳ vào... 

-Hoàng thương có j phân phó? - Khẽ nhìn Trâu từ trên xuống dưới

- cô nương này ...-" Đây chẳng phải Ngưu mỹ nhân nhiều tai tiếng sao?  Sao nàng ta lại có mặt ở đây?  Lại ở chung phòng vs hoàng thượng. Hôm qua rõ là k thấy nàng ta "

- Mặc kệ nàng ta. Trẫm lát nữa muốn tản bộ - Nô tỳ đó hiểu ý đến gỡ mớ tóc đc Ngưu tỷ thắt hoa kia ra Cột lại

Rất nhanh chóng hắn đã ra dáng 1 nam tử hán đại trượng phu 

- Ngươi cho nàng ta mượn 1 bộ y phục để nàng đi cx trẫm. Giúp nàng trang điểm lại

- Y phục nô tỳ sợ... 

- Kệ nàng ta. K đc cx phải mặc- Hắn ns r rời đi

-Tiểu chủ đợi chút để nô tỳ đi lấy y phục

Trong lúc nô tỳ kia rời đi nàng nhanh chóng chỉnh lại tóc giả. Đội thật chắc để lát nữa k bị lộ tẩy

Sau khi sửa soạn xog... 

- Mặc mấy cái này thoải mái quá. K rườm rà nóng bức như mấy bộ xiêm y chết tiệt kia. Đầu cx k cài nhiều thứ. Thật nhẹ đi mấy kí- Trâu cười híp mắt r chạy ra ngoài 

" Vận y phục tỳ nữ thôi có cần mỹ lệ v k?  Đúng là tuyệt sắc giai nhân mà "

- Nữ nhân này thật khác người- Nô tỳ kia lầm bầm

Ngoài đường thật nhộn nhịp... 

- A đây là chợ thời cổ đại sao?  so bustling- Nàng lại quên mất đây là ở đâu?  Bên cạnh là ai mà xả tiếng Anh 

- Thật muốn chụp hik quá. A kẹo hồ lô - Ngưu nhi phóng đến chỗ 1 bán kẹo

- Bán cho ta 5 xiên- Sau khi ns xong thì sờ lại trên ng

" Chết cha. Méo có xu nào trong ng?  Quên mất g mik nghèo kiết xác"

Đag loay hoay k biết lm sao thì Yết Yết đưa lão 1 xâu tiền

- Lấy thêm nữa đi. Tưng đó nữ nhân này ăn k đủ đâu

- Arigatogozaimasu - Kim Ngưu chắp tay lên trc trán- A ý nô tỳ là đa tạ. Số tiền này nhất định sẽ trả. K quỵt đâu

Trâu đag ăn ngấu nghiến thì có 1 nha đầu mặt mày nhem nhuốc. Kéo kéo tay Áo nàng. Nhìn cây kẹo thèm thuồng 

- Cầm lấy đi- Nàng dúi mấy xiên kẹo vào tay cô nhóc

" Nữ nhân này xem v mà cx có điểm tốt"

- Đa tạ tỷ tỷ - Nha đầu đó ăn ngấu nghiến. Có vẻ là rất đói. Thật đáng thương 

- Từ từ thôi k ai dành mất đâu- Ngưu vừa rời đi 1 xíu tính cho nha đầu đó thêm ít tiền nào ngờ quay lại thì thấy 1 đám nhóc hất cây kẹo trên tay cô bé xuống đất. Cô bé lụm lên. Nhưng tên con nhóc đứng giữa. Có vẻ là công tử nhà giàu có nào đó lại đạp lên bàn tay nhỏ bé xinh xắn 

Thấy bất bình Trâu ta xông pha lm a hùng

- Nè. Nhóc là con nhà ai mà k giáo dưỡng v hả? - Ngưu hất hàm 

- mụ điên này từ đâu chui ra v?  Biết đây là ai k?  Là Nhị thiếu gia của quan phủ đại nhân đấy. Khôn hồn thì tránh ra- tên nhóc kế bên xấc xược 

- Nè nhóc mấy tuổi hả? Xem chừng cx 10 t là cùng. Ít cx phải gọi ta là tỷ tỷ chứ. Thật hỗn láo. Hoá ra là con nhà quan nên ms giương oai v?  Chỉ là 1 tên quan phủ. Có j to tác- Kim Ngưu k vừa đáp trả 

- Hừ thật hỗn láo. Đợi đó bổn thiếu sẽ về méc đại ca- Ns r nguyên đám rời đi

-Tưởng j ghê lắm. Hoá ra về méc anh. Haha- ngưu cười đắc trí

- Tỷ mau đi đi. Đại ca sẽ k dễ dàng như nhị ca đâu- Nữ hài tử có vẻ hoảng sợ kéo kéo y phục của nàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net