Chương 22: Bá Chủ Live Stream (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hệ thống chiếu một hình ảnh 3D lên.

Độ khó nhiệm vụ: cấp D

Tên: Đường Hân.

Giới tính: Nữ.

Ngày sinh: 26/12

Tuổi: không rõ

Nhiệm vụ chính tuyến: hoàn thành.

Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành.

Nhiệm vụ ẩn tiến độ 90%: chưa hoàn thành.

Điểm tích lũy: 2000 điểm

Vì kí chủ không hoàn thành nhiệm vụ ẩn nên trừ nửa số điểm.

Điểm tích lũy còn lại: 1000 điểm

Kí chủ cũng sẽ chịu sự hình phạt từ hệ thống.

Đường Hân "..."

[Kí chủ có muốn xoá bỏ kí ức không.]

"Không cần."

[Bắt đầu xuyên không thế giới tiếp theo...]

"..." không thể cho bản tiểu thư nghỉ ngơi một chút sao, mi như vậy là bóc lột sức lao động.

Sau khi Đường Hân đi một màn hình xuất hiện giữa không trung: "Cô ấy đi rồi."

Hệ thống vui vẻ nói: [Dạ, chủ nhân.]

Người đàn ông trong màn hình nhẹ giọng hỏi: "Có gì bất thường không?"

[Cái đó... rõ ràng kí chủ có thể né con dao nhưng cô ấy lại không làm vậy có tính là bất thường không?] hệ thống ngây thơ hỏi.

Người đàn ông cười khẽ: "Cô ấy chắc là chơi chán rồi... chăm sóc tốt kí chủ của ngươi, nếu có gì bất thường lập tức báo với ta." nói xong màn hình biến mất chỉ còn lại căn phòng trống.

_

Đường Hân ngồi bệt dưới sàn nhà ho liên tục, cô với lấy cốc nước trên bàn cạnh đó uống một ngụm lớn.

Lại nhìn sợi dây thừng trên mặt đất khiến lửa giận trong lòng cô bốc lên.

"..." mẹ nó.

Đường Hân vừa đến nơi đã thấy mình treo lơ lửng trên cái quạt trần nếu không phải cô nhanh tay dùng dao cắt đứt dây thừng trên cổ thì giờ này đã thành cái xác từ lâu rồi.

Cái hệ thống chết tiệt lại đưa cô đến đúng lúc nguyên chủ treo cổ tự tử.

[Kí chủ yên tâm đây chỉ là một hình phạt nhỏ vì không hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, dù kí chủ không cắt đứt dây thừng thì nó cũng sẽ tự đứt... sẽ không gây nguy hiểm đến tính mạng.] chỉ là treo thêm một chút thôi.

Đường Hân "..." ta xxx.

Nguyên chủ là trẻ mồ côi sống một mình với chú mèo tên Tiểu Bạch.

Cô ấy làm công việc live stream bán hàng cho công ty.

Mấy hôm trước nguyên chủ bị công ty xa thải còn bị bạn trai và bạn thân phản bội, số tiền mà cô tiếp kiệm được trong mười mấy năm qua cũng bị bọn họ lừa mất.

Không có tiền trả tiền phòng, không công việc, không người thân, áp lực quá lớn đè lên vai của một người con gái mới 26 tuổi, cô ấy liền nhất thời nghĩ quẩn.

Chậc... quá thảm.

Bạn trai lại cùng bạn thân cấu kết cướp hết số tiền của nguyên chủ.

Nguyện vọng của nguyên chủ là trở nên giàu có... cái nguyện vọng này bản tiểu thư có thể hiểu được.

Đường Hân đứng dậy nhìn ngắm căn phòng một lượt.

Căn phòng này diện tích khá nhỏ nhưng cũng coi như đầy đủ.

Một phòng ngủ, một nhà vệ sinh, bếp ở ngay trong phòng khách.

Đường Hân dọn dẹp qua loa một chút rồi tiến đến cái tủ lạnh chỉ cao đến bụng của mình tìm xem có gì ăn không.

Vẫn may còn cầm cự được ngày mai, Đường Hân đóng tủ lạnh lại lấy một gói mì tôm úp tạm... ăn no trước đã.

Meo... meo...

Một chú mèo lông trắng đi ra từ cửa phòng ngủ, nó ngó trái lại ngó phải thấy Đường Hân đang ngồi ăn mì trên bàn liền chạy lại gần dùng cơ thể cọ cọ vào chân cô làm nũng.

Đường Hân quan sát nó, đôi mắt mèo màu xanh dương cũng đang nhìn cô, bộ lông dài mượt lại cọ cọ vào chân làm Đường Hân có chút nhột.

Tiểu Bạch này là giống mèo anh lông dài, màu lông trắng, nguyên chủ vô tình gặp được nó khi chạy đi mua chút đồ vào buổi tối.

Hôm đó trời mưa rất lớn, cô ấy vừa từ cửa hàng tiện lợi đi ra thì bắt gặp nó nằm trên mặt đất, cái chân hình như bị thương đang kêu ư ử.

Cô ấy liền đưa nó đến bác sĩ rồi mang về chăm sóc và đặt tên cho nó là Tiểu Bạch.

Đường Hân tìm trong mấy ngăn tủ lôi ra một túi thức ăn cho mèo, cô lại tìm cái bát ăn của nó đổ vào, một người một mèo cứ như vậy giải quyết xong bữa tối.

[Nhiệm vụ ẩn: mời kí chủ thu hoạch độ hảo cảm của Tiểu Bạch.]

Đường Hân đang ngồi xem tivi, Tiểu Bạch nằm trong lòng cô cọ tới cọ lui lại lấy cái lưỡi liếm ngón tay cô.

Mục tiêu nhiệm vụ đổi thành động vật rồi.

Cô bế Tiểu Bạch lên nhìn trái lại nhìn phải sau đó lại để Tiểu Bạch nằm ngửa. Đường Hân nhìn chằm chằm nơi nào đó của mèo nhỏ.

Có nên mang nó đi thiến không nhỡ nó bỏ đi tìm bạn đời thì bản tiểu thư sẽ rất phiền phức, độ hảo cảm của người đã khó bây giờ lại là một con mèo.

Hệ thống "..."

Giống như cảm nhận được nguy hiểm từ chủ nhân Tiểu Bạch không ngừng kêu meo meo giãy giụa hòng trốn thoát khỏi ma trảo của cô.

Đường Hân nhìn mèo chạy vào phòng ngủ cũng mặc kệ, cô với lấy điện thoại tìm tên bạn trai cũ và người bạn thân kia kéo vào danh sách đen.

Ừm... ngày mai mua sim mới.

***

Sáng hôm sau Đường Hân ra ngoài... xin việc.

Haiz... sao bản tiểu thư lại số khổ như vậy a.

Đường Hân nhìn toà nhà đối diện, cô bước đến quầy lễ tân hỏi xem phỏng vấn đi thế nào.

Ở nhà, Tiểu Bạch nhàm chán lăn qua lộn lại trong phòng, nó nhớ chủ nhân rồi.

Meo~

Có tiếng mèo ở ngoài cửa vang lên, Tiểu Bạch chạy ra nhảy lên tay nắm cửa để mở. Một con mèo đen đi vào nhìn thấy Tiểu Bạch liền khụy hai chân trước xuống đầu áp sát sàn nhà giống như dập đầu với một vị Vương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net