Chương 25: Bá Chủ Live Stream (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Nhiệm vụ phụ tuyến: mời kí chủ live stream đạt 1000 lượt xem.]

Đường Hân đang ôm Tiểu Bạch cùng nhau xem ti vi, bàn tay thích thú sờ tới sờ lui cái đuôi mềm mại của mèo nhỏ thì hệ thống quăng cái nhiệm vụ khiến cô dùng lực.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên làm Đường Hân bình tĩnh lại.

Tiểu Bạch tủi thân xoa xoa cái đuôi của mình.

Híc... chủ nhân sao lại đối xử với nó như vậy vừa nãy còn dịu dàng sờ đuôi nó vậy mà.

Đường Hân xoa xoa đầu Tiểu Bạch lại hôn lên trán nó một cái: "Xin lỗi."

Tiểu Bạch được chủ nhân vỗ về cũng vui vẻ trở lại.

Đường Hân vào phòng ngủ mở máy tính lên để live stream nhưng cô cũng không biết nên live gì liền cứ như vậy ngồi mất mười lăm phút.

[Người qua đường: A a a tiểu tỷ tỷ này thật đẹp nha.]

"Cảm ơn."

[Người qua đường: Giọng cũng thật hay.]

[Page này dùng để cmt dạo: Chủ tus là đang live gì vậy?]

Đường Hân nhìn màn hình thấy đã có hơn 50 người đang xem: "Mọi người muốn tôi live về gì, chỉ cần trong phạm vi có thể thực hiện thì đều được."

[Cắn hạt dưa: Ha ha thì ra tỷ tỷ vẫn chưa biết live gì.]

Cạch.

Tiểu Bạch nhảy lên bàn đứng chắn trước màn hình máy tính.

Hừ... nó đẹp như vậy sao chủ nhân lại không nhìn, cô cứ nhìn vào màn hình này làm gì.

Tiểu Bạch lại quay đầu trừng mắt nhìn thấy mấy dòng cmt trên máy tình. Chủ nhân là của một mình nó đám nhân loại ngu xuẩn lại dám nhòm ngó.

Đường Hân kéo Tiểu Bạch vào lòng lại nhẹ nhàng vuốt ve: "Ngoan ngoãn một chút." giọng nói nhẹ nhàng nhưng cũng là hiệu lệnh.

[Dạ Lang đã tặng bạn một chiếc xe.]

Màn hình nở rộ pháo hoa làm đám người ngơ ngác.

[Người qua đường: Oaaaaaaaa.]

[Cắn hạt dưa: ta thấy tiền, rất nhiều tiền a $o$.]

[Thần tiên tỷ tỷ: Có ai giống ta chú ý đến vị quàng thượng trắng trẻo kia không :v]

[Page này dùng để cmt dạo: @Thần tiên tỷ tỷ có ta.]

Live stream cũng được tính là một công việc mới, hiện nay chỉ có một nền tảng có thể dùng live stream kiếm tiền.

Mọi người trước đây chỉ thích xem miễn phí, nếu có thể xem miễn phí họ sẽ không trả tiền.

Khi live stream trên nền tảng này họ sẽ phải quảng cáo một số sản phẩm mà bên app đưa ra... đó là cách để kiếm tiền, số tiền nhiều hay ít dựa vào số lượt xem buổi live stream hôm đó... cũng giống như YouTube hay facebook vậy.

Cũng có thể từ chối không quảng cáo, một số người vì idol mà chịu bỏ tiền khi đó có thể tặng quà ủng hộ thần tượng của mình.

Có rất nhiều gói quà tặng khác nhau nhỏ nhất là tặng hoa hồng tương đương với mười nghìn và lớn nhất là chiếc xe với giá trị tương ứng ba mươi triệu.

Đường Hân hai mắt như phát sáng nhìn pháo hoa nở rộ trong màn hình, cô ấn mở chat riêng với tài khoản tên Dạ Lang.

[Mộc Liên: Chào bạn, cảm ơn vì món quà vừa rồi.]

[Dạ Lang: Không có gì, tôi thấy con mèo của cô rất đẹp.]

[Dạ Lang: Tôi rất có hứng thú với nó không biết cô có thể bán lại hay không.]

[Mộc Liên: Không bán.]

Nghĩ nghĩ dù sao người ta cũng tặng mình một khoản tiền lớn như vậy, phải lịch sự một chút.

[Mộc Liên: Nó là một thành viên trong gia đình nên không thể bán.]

[Dạ Lang: A thật ngại quá... tôi chỉ là rất thích nó nên muốn nhận nuôi nếu cô đã nói như thế thì thôi vậy.]

Sau đó người kia còn gửi cho cô một icon ngại ngùng.

Đường Hân quay lại buổi live stream khó khăn lắm mới lấy đủ 1000 lượt xem.

Nhìn tủ lạnh đã không còn gì để ăn cô quyết định dẫn theo Tiểu Bạch ra ngoài, vừa xuống dưới cửa chung cư đã thấy tên bạn trai cũ.

***

Từ sau lần gặp kia hắn ta luôn bám theo cô giống như biến thái vậy, cũng may là hắn đứng xa nếu không...

Trần Khang nhìn thấy Đường Hân thì chạy lại: "Em định đi ra ngoài à... cái đó anh có mua chút đồ ăn hay chúng ta lên nhà vừa ăn vừa nói chuyện được không."

"Cho anh một cơ hội anh có thể giải thích mọi chuyện."

Vừa nói xong đột nhiên hắn cảm nhận được địch ý hắn đưa mắt nhìn con mèo màu trắng đang nằm trong lòng cô.

Ánh mắt của nó đầy uy hiếp và cảnh cáo, còn có... còn có sát khí nữa giống như hắn chỉ cần tiến thêm một bước thì nó sẽ tấn công làm hắn rùng mình, hắn ta tự trấn an chắc là mình nhìn nhầm.

Làm sao một con mèo lại có thể nhìn hắn như thế được.

Đường Hân đặt mèo của mình xuống: "Ngoan ngoãn ở đây đợi." rồi nhìn về phía Trần Khang nở một nụ cười nhạt: "Tôi dẫn anh đến một nơi yên tĩnh nói chuyện."

Trần Khang vui vẻ nghĩ là Đường Hân đã cho hắn một cơ hội liền đi theo đằng sau.

Hai người đi mất để lại một mình Tiểu Bạch, đôi mắt mèo của nó nheo lại cả người đều tản ra sát khí.

Nó quay lưng rời khỏi chung cư, bóng dáng khuất dần sau màn đêm.

_

Đường Hân đi ra từ một con hẻm tối, phủi phủi những hạt bụi không tồn tại trên người.

Bản tiểu thư mà không ra oai các ngươi liền tưởng bản tiểu thư dễ lừa... hừ.

Trên mặt đất bẩn thỉu có một người nằm bất động, Trần Khang cả người đau nhức hoàn toàn không cử động được.

Hắn không ngờ Đường Hân lại ra tay đánh người điều đáng hận hơn là hắn vậy mà không thể đánh lại cô, bị cô ta đè xuống mà đánh.

Nỗi sỉ nhục này hắn nhất định phải trả: "Đường, Hân... cô chờ đó." hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

Đường Hân trở lại chung cư nhưng không thấy Tiểu Bạch đâu cả, tìm hết một lượt đều không thấy.

Tiểu Bạch lúc này đang ngồi trên ghế nhìn xuống một đàn mèo đủ màu sắc chủng loại.

Trong đó có một con mèo màu đen đã từng đến nhà Đường Hân: "Vương, người định bao giờ trở về, phía lang tộc đã bắt đầu nghi ngờ rồi meo~"

Phía dưới cũng meo meo phụ hoạ muốn Tiểu Bạch mau chóng trở về dẫn dắt chúng mèo.

Tiểu Bạch nhìn tộc nhân của mình trong đầu lại không tự chủ hiện lên hình dáng của cô.

"Ta biết rồi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net