Chương 12: Châm chọc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đã nhận được ý chỉ của hoàng thượng thì nàng cũng không nán lại đó lâu, nàng nhanh chóng đi đến nơi Tô gia và các hoàng tộc khác đang chào hỏi nhau ở đó

------------------OoO--------------------

Các tiểu thư Tô gia và các tiểu thư của gia tộc khác đang tiếp chuyện ở đây

Tô Duệ Dung đang cố gắng lấy lòng Diệp Băng Hoa- trưởng công chúa của Thần Lục Giới:

- Đại công chúa, Duệ Dung thấy hôm nay dường như sắc mặt cô không được tốt cho lắm, hay là lát nữa Duệ Dung sẽ sai người hầu về phủ lấy nhân sâm ngàn năm cho cô tẩm bổ nhé!

Vị công chúa ngồi trên chiếc ghế cao nhất kia không thèm liếc nàng ta lấy 1 cái, lạnh giọng nói:

- Ngươi tưởng trong cung của bổn công chúa ta thiếu nhân sâm hay sao? Hừ, không cần người bố thí!

Duệ Dung nghe thế tức lắm nhưng nàng giả vờ khóc thút thít:

- Duệ Dung xin lỗi đại công chúa, Duệ Dung là chỉ đang lo lắng cho cô mà thôi

Diệp Mộng Điệp cười khúc khích:

- Hahaha Đại tỷ, nếu Tô nhị tiểu thư đã có thành ý đến thế thì sao lại từ chối kia chứ?

Băng Hoa ' hứ' thêm 1 cái, bây giờ nàng chỉ muốn ném Tô nhị tiểu thư ra khỏi cửa hoàng cung nhưng vì phụ thân nàng ta dù sao cũng là tể tướng nên nàng mới giữ lại chút thể diện cho nàng ta

Hứ, thành ý cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là muốn kết thân với ta mà thôi. Ta chưa trị tội nàng ta tội bất kính vì xưng tên với ta là rất may cho ả rồi!

Nhưng nàng ta lại nhanh chóng cười rạng rỡ khi thấy thân ảnh 1 nữ nữ xuất hiện ngay trước mắt

Nữ tử kia lễ phép cúi chào kèm theo câu nói:

- A Huyền thỉnh an Đại công chúa

Băng Hoa mừng rỡ bảo miễn lễ rồi ban ngồi cho nàng:

- Hạ Huyền muội muội, sao lại đến trễ như thế? Tỷ chờ muội chán chết rồi đây

Lúc trước dẫu cho mọi người có khinh thường Tô cô nương ra sao thì chỉ có duy nhất vị công chúa này là thật tâm đối đãi tốt với nàng vậy nên bây giờ ta phải ôn nhu với nàng ta một chút

Nàng cười cười, nói ra câu như đang chọc tức những người còn lại:

- Đa tạ tỷ tỷ đã quan tâm đến muội, nhưng mà muội thiết nghĩ, ở đây có rất nhiều tiểu thư, chẳng lẽ tỷ không vui khi nói chuyện với họ sao?

Trưởng công chúa vừa nói vừa liếc nhìn những tiểu thư khác làm họ lạnh gáy:

- Phải, tỷ_ vui_ lắm!

Tô Duệ Dung đang nhìn chằm chằm vị đại tỷ của mình mà tóe lửa

Tô Hạ Huyền, ngươi được lắm, quả nhiên không đưa cho ngươi lệnh bài là không thể làm khó được ngươi, nhưng chờ đến tối, ta sẽ cho ngươi mãi mãi không ngóc đầu lên được!

Diệp Mộng Điệp vốn trước giờ đều không lần nào vừa mắt vị đích nữ của Tô gia nên bèn lấy lời châm chọc:

- Bổn công chúa sống bao nhiêu năm rồi cũng không gặp người nào diễn tuồng giỏi như Tô đại tiểu thư nha. Rõ ràng là không nhìn thấy nhưng phải giả vờ là mình không bị mù, chẳng lẽ từ trước giờ đều sống như vậy sao? Thật là quá vất vả đi mà. Nếu như là người không biết, thì lại nghĩ là nàng thật sự không mù đấy, bổn công chúa quả thật rất khâm phục, hahaha

Các vị tiểu thư khác cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi, toàn là lời lẽ nhắm đến Hạ Huyền

Nghe được lời nói tuy không đúng dự thật này, Tô nhị tiểu thư dù biết cũng không muốn góp ý. Thật ra thì nàng cũng rất muốn nghe những lời phỉ báng vị đại tỷ này của nàng, dù sao thì, trước mặt người khác nàng cũng phải diễn cho tròn vai của mình đã

Tô Uyển Như dường như cũng hiểu ra được tâm kế của tỷ tỷ mình nên cũng im lặng làm ngơ

Tô Duệ Di vốn bản tính nhút nhát, nàng chỉ nói lên được vài lời yếu ớt:

- Ơ... thật ra....

Trưởng công chúa lúc này thật ra chỉ muốn lôi đám tiểu thư cùng ngũ muội nàng đi ra khỏi nói này nên ánh mắt rất đáng sợ

Sao có thể không tức giận? Vị muội muội kết nghĩa đáng yêu của nàng đang bị người khác ức hiếp đó nha, mà lại còn trước mắt nàng nữa chứ

Hạ Huyền khếch môi, trong lòng tự mãn

Nếu các người đã muốn nói xấu ta thì cứ việc nói đi, Hạ Huyền này bây giờ sẽ không khóc òa lên vì những lời nói này như trước!

Nàng đưa tay lên ngang miệng, đôi mắt như vô thần nhìn về phía không có người:

- Các vị tiểu thư nói vậy cũng không phải là không có lí, Hạ Huyền tuy khuyết tật... nhưng mà...

Nói đến đó thì nàng hơi ngưng lại, cũng bỏ tay xuống, mắt nhìn thẳng, cổ đưa lên cao hơn. Vẻ mặt hiện giờ của nàng hoàn toàn không giống vẻ nhu nhược yếu đuối như trước mà là 1 ánh mắt kiên định và sắc sảo:

- Nhưng mà Hạ Huyền cũng rất mong mọi người hãy chú ý đến danh dự của gia tộc mình một chút, tránh người khác hiểu nhầm là mọi người không có ai dạy dỗ, trước mặt người khác mà nói ra nói vào như vậy, thật sự là quá không nể mặt ta- đích nữ Tô gia! 

---------------------OoO-------------------

Chương 12 như đã hứa nha, nhưng thật ra mình cũng buồn lắm đó, chờ mãi mà không có ai nhắn tin góp ý kiến luôn

Trời ơi là trời, lời nói của mình không có trọng lượng như vậy sao? ~






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net