💥PHẢI THÌ SAO - KHÔNG PHẢI THÌ SAO💫

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Cô nhìn cái cảnh trong phim tình củm này mà chợt nổi cả da gà da vịt lên . Cái gic chứ! Cô đã nói gì cô ta đâu! Nhột đấy à!
    
       "Tôi có nói gì cô à?"- cô nghiêng đầu ,khoanh tay ,nhìn nữ chính hỏi

       "Tôi.....tôi..."- cô ta nghẹn lời

      " Xin hỏi vị đây là ai? Sao lại ăn hiếp bạn gái tôi như vậy ?"- nãy giờ im lặng thì bây giờ cũng đến lúc Minh Ân xuất chiêu nga.

       Anh đứng chắn trước mặt Kim Liên.Từ lúc nhìn cô ,anh thấy rằng mình như tìm thêm đc 1 thứ gì đó rất thú vị . Nhưng cô gái này lại làm cho tiểu bảo bối của anh phải khóc. Vậy xem như anh và cô không hề có duyên rồi!

        " ....?"- cô im lặng

      ".........."- im ru

        "Vẫn là nên dỗ bạn gái anh thì hơn.!"- cô lắc đầu ngán ngẩm nói

      "........" - im lặng
      Vừa quay đầu toan bước đi thì một cách tay chụp lấy cổ tay cô kéo lại.Không au khác chính mà Thế Dương.Anh không biết vì sao bản thân lại hành động như vậy nhưng lí trí mách bảo rằng anh đang làm đúng

       " Triệu thiếu,thỉnh tôn trọng người khác 1 chút.!"- cô cau mày nói, hất tay Thế Dương ra

       "Cô nghĩ.....nghĩ mình là ai mà nói với anh ấy như vậy ?"- Kim Liên lại nặng lời

      "Vậy trong lời nói của cô.Anh ấy là Triệu thiếu hay Vương thiếu?"- cô châm chọc

      "Tôi cũng không quen biết gì  mấy người. Mong tự trọng . Còn 2 anh ,chung người yêu cũng nên xem cô ấy có bình thường không  nhá!"- cô nói rồi quay bước đi

      "Ân ,cậu chăm sóc cho cô ấy đi ,mình đi có chút chuyện!"- Thế Dương nói, chưa để ai nói gì thêm, lập tức quay bước chạy theo cô

    "Khoan đã anh Dương ,chả phải hôm nay anh hứa sẽ đi ăn với em sao ?"- cô ta níu kéo tay áo của Thế Dương nói

     " Bỏ ra ,anh đi ,mai mốt anh bù lại cho . Ngoan ,anh mới thương!"- Thế Dương bỏ tay cô ta ra ,lập tức chạy theo cô .

      Thế là Thế Dương bỏ lại Kim Liên cho Minh Ân.Kim Liên uất ức dập chân mà hét lên.

      "Anh Dương.....Thế Dương......."

      Không  1 tiếng trả lời bởi lẽ anh đã đi xa rồi. Cô ta hầm hực , khoác tay Minh Ân đi.

----------------------------------------------------

      Thế Dương mặc dù đã dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo cô nhưng thực sự cô như bóng ma vậy. Đến nhanh và đi cũng nhanh nữa.
       Tại sao lại như vây? Lúc cô đuổi theo anh thì anh lại lờ đi,lại bỏ quên cô tận đáy của sự kinh bỉ. Còn bây giờ ,anh nhận ra rằng cô rất đặc biệt thì cô lại xem anh như không khí.......

      "Tại sao lại theo tôi ?"- 1 giọng nói lạnh ngắt vang lên sau lưng anh làm anh giật mình

       " Dạ.....Dạ Hi.......?"- Thế Dương giật mình quay lưng.

      Trước mặt anh là hình ảnh 1 người con gái với mái tóc bạch kim rất xinh đẹp , không giống ngày xưa chút nào

       "Em là Dạ Hi có phải không? "- Thế Dương hỏi

      " Phải thì sao mà không phải thì sao?"- cô ngắt lời

       "Nếu thật là em ,vậy sao em lại bỏ đi như vậy?  Anh đã tìm em......"

     " Tìm tôi làm gì???"

    "Anh......Anh không biết ... Anh chỉ là....."

     " Tôi bỏ đi ..... Không... Không phải..... Phải nói là tôi đi tìm lí tưởng sống cho tôi. Chứ  tôi đâu có ngu mà ở lại đây cho mấy người sỉ nhục tôi nữa à?"

     " Là bọn anh....là bọn anh ko hiểu nên mới....."

     " Bây giờ thì mấy người chuẩn bị nhận lấy những gì đã đối xử với tôi đi. Tôi sẽ trả lại tất cả ,tất cả.!"

       Nói rồi cô chỉ để lại 1 nụ cười nửa miệng . Hất vai đi qua Thế Dương trong đôi mắt cô còn hiện lên vẻ đau thương ,sự hận thù.......Thế Dương nhìn thấy mà đau lòng ,có phải cô đã trải qua nhiều chuyện khiến cô trở nên như vậy hay ko? Tại sao anh lại không nhận ra sớm hơn chứ. Bây giờ anh à không cả bọn anh đều trở thành cái gai,đã khiến cho cô gái này trở nên hận bọn anh tới vậy ư?

        Thế Dương tuyệt vọng đứng nhìn  cô khuất dần . Ai biết rằng ,ở 1 nơi nào đó ,1 đôi mắt tím huyền đầy hứng thú nhìn về phía cô đi...........

——————————————————

      Paris - Pháp.

     Dạ Ngôn đang ngồi trước máy tính ,tập trung suy nghĩ:
     Cách đây 2 năm ,em gái anh là 1 người rất khác nhưng sau sự cố gì đó ngay cả anh điều tra cũng ko ra. Từ đó cô trở nên khác lạ. Rất thông mik. Tuy cô không nói cho anh biết nhưng những việc cô làm ,anh đều biết ( trừ việc ở TGN) : lấy 3 tấm bằng đại học ,thành lập công ty , xây dựng khu vui chơi ,nhà hàng ,làm từ thiện ,........ Anh đều biết tất.
  
       Anh bây giờ lại cảm giác bất an với cô em gái này. Tuy ở trước mặt anh ,cô luôn cười (cho cis lệ) nhưng anh biết tâm cô như 1 tảng băng vậy. Chính nhờ những lần Tử Quân tới chơi với anh và cô nên anh mới nhận ra. Anh lại càng bất an khi em gái anh đang trở nên hùng mạnh nhưng lại không biết võ ( t/g : anh trai của tôi ơi , bả là đặc công số 1 đấy!*lắc đầu* ; Dạ Ngôn: lm sao ta bt đc ,sau này ta mới biếtt mà,giờ nhìn lại mới thấy mik ngu thật*xoa cằm vẻ ông cụ non* ; Dạ Hi: giờ mới biết mình ngốc à?; Dạ Ngôn : anh là anh trai em đấy! ; Dạ Hi : Ai nói..... ; T/g: Dạ em.... Mời mấy anh chị đi ra chỗ khác để em viết tiếp " ko đi ta cho ăn dép đấy"; Dạ Hi & Dạ Ngôn : Uk)

       Ngay đến chuyện công ty của anh ,cô cũng có thể làm được ,không những vậy ,cô còn làm rất tốt . So với  tất cả tài liệu trước đây anh điều tra về cô ,cô khác ,rất khác với bây giờ ! Nhiều lúc anh nghĩ rằng cô không phải em gái mình nhưng nhìn lại kết quả xét nghiệm ,anh lại không biết lí do là gì..................

     "Dạ Hi..... Em có thật sự là em gái anh không?"- Dạ Ngôn buột miệng

----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net