Chương 581 - 590

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 581: Đế Vương Chi Mộ (một)

Edit: kaylee

"Chỉ sợ ta không giúp được ngươi."

Cố Nhược Vân nhún vai, giọng điệu bất đắc dĩ nói.

Dạ Nặc bĩu môi, trên mặt nho nhỏ tràn đầy quật cường: "Nếu lão gia tử kia sống chết phải bắt ta trở về mà nói….... Vậy, ta đây sẽ lại rời nhà trốn đi, làm cho ông ấy cả đời này đều tìm không thấy ta!"

Cố Nhược Vân từ chối cho ý kiến, nói thật, có kinh nghiệm lần trước, chỉ sợ Dạ Lan sẽ không dễ dàng để cho hắn rời đi như thế.

... ......

Thời gian một tháng, lặng yên trôi qua.

Ở bên trong một tháng này, Cố Nhược Vân đột phá tới Võ Hoàng trung cấp đã củng cố tu vi không sai biệt lắm, lúc này đây, cho dù là đối mặt với cường giả cấp bậc Võ Tôn, cho dù nàng không có năng lực chiến đấu, chạy trốn cũng không thành vấn đề gì.

Cũng ngay tại trong vòng một tháng Cố Nhược Vân tu luyện này, trong Hắc Nham Thành cũng là đã lặng yên xảy ra biến hóa! Nàng vốn còn tưởng rằng Diệp gia sẽ không dễ dàng buông tha Mộ Dung thế gia, nhưng mà, ở trong vòng một tháng này Diệp gia không có chút dị động (động tĩnh khác thường lee~lqđ) nào, tất cả giống như mặt hồ không có gì xảy ra cả, yên tĩnh có chút kỳ lạ.

Lúc này, trong đại viện Mộ Dung thế gia, Cố Nhược Vân có chút không hiểu nhìn đệ tử Mộ Dung thế gia đứng thành một hàng, mày nhẹ nhàng nhướng lên: "Hôm nay là ngày gì? Các ngươi đều ở chỗ này làm gì?"

Trong một tháng, thông qua Tụ Linh đan trợ giúp, thực lực của đệ tử Mộ Dung thế gia đều tiến bộ rất nhanh! Lục Thiếu Thần trực tiếp đột phá đến Võ Vương cao cấp, Mộ Dung Yên cũng đạt tới Võ Vương trung cấp! Trong đó càng là không thiếu đệ tử trẻ tuổi ào ào đột phá, trên cơ bản đại bộ phận đều thăng cấp thành Võ Vương.

Như thế làm cho Cố Nhược Vân thật không ngờ.

"Đại tiểu thư," Lục Thiếu Thần nhẹ nhàng cười, nói: "Ngươi hẳn là còn không biết đi, trước đó không lâu một cư dân Hắc Nham Thành phát hiện lăng mộ Đế Vương tồn tại, l^q'đ chỉ là lăng mộ kia quá mức hung hiểm, cho nên đã thả tin tức lăng mộ ra ngoài, cho tất cả thế lực Hắc Nham Thành chúng ta quyết định, liên hợp lại tìm tòi kết quả, mà hôm nay, là ngày chúng ta ước hẹn!"

Đế Vương Chi Mộ?

Cố Nhược Vân vuốt cằm, đáy mắt hiện lên hưng trí nồng đậm: "Ta đối với Đế Vương Chi Mộ này cũng vừa vặn cảm thấy hứng thú, đã như vậy, ta đây cũng cùng đi nhìn xem rốt cuộc lăng mộ Võ Đế này ra sao."

Võ Đế!

Đây là cấp bậc kiếp trước Cố Nhược Vân không thể đạt đến!

Trong lòng Lục Thiếu Thần vui vẻ, cùng Mộ Dung Yên nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vui sướng.

Nếu Cố Nhược Vân cũng cùng tiến vào mà nói, đội ngũ Mộ Dung thế gia có được bảo đảm rất lớn!

Có lẽ người khác không biết, nhưng mà hai người bọn hắn không có khả năng không biết hiện giờ Cố Nhược Vân đã đột phá đến Võ Hoàng trung cấp!

Phải biết rằng, lúc trước khi nàng chỉ là một Võ Hoàng sơ cấp, đã có thể một chiêu đánh bại đối thủ ngang cấp, hiện giờ đột phá, lấy thực lực của nàng, cho dù là Võ Hoàng cao cấp tồn tại, cũng không nhất định có thể hàng phục nàng!

"Còn có," Cố Nhược Vân dừng một chút, nói: "Các ngươi đừng gọi ta Đại tiểu thư, xưng hô ta giống như trước kia là được, mặc kệ hiện tại ta và Mộ Dung thế gia là quan hệ như thế nào, nhưng mà đối với ta mà nói, các ngươi là bằng hữu."

Bằng hữu?

Này hai chữ rơi vào trong lòng Mộ Dung Yên, làm cho trái tim của nàng lập tức run run một chút, nàng cắn chặt môi, lqd ánh mắt có chút phức tạp nhìn Cố Nhược Vân trước mặt: "Trước kia đối đãi với ngươi như vậy, vì sao, ngươi lại muốn coi ta là bằng hữu?"

Nàng vĩnh viễn sẽ không quên, lần đầu gặp nhau, nàng là như thế nào đối đãi với nữ tử này.

Nhưng mà, nữ tử này lại vẫn luôn không có bởi vì chuyện kia mà ghi hận nàng, thậm chí còn vì nàng mà ra tay với Diệp Phàm!



Chương 582: Đế Vương Chi Mộ (hai)

Edit: kaylee

Nếu không phải vì nàng, Cố Nhược Vân và Dạ Nặc cũng sẽ không đắc tội Diệp gia!

"Dù sao ngươi cũng là gia chủ đời kế tiếp của Mộ Dung thế gia, thế nào lại ngốc như vậy?" Dạ Nặc liếc mắt xem thường, có chút khinh bỉ nhìn Mộ Dung Yên: "Lúc đó nếu ngươi không bảo vệ Cố bảo tiêu ở trước mặt Mộ Dung Nhu Nhi, Cố bảo tiêu sẽ quản chết sống của ngươi?"

Thân mình Mộ Dung Yên hơi hơi run rẩy, cho dù lời nói của Dạ Nặc có lại nhiều trào phúng hơn nữa, nàng cũng không có bởi vậy mà tức giận, chỉ là thật sâu đắm chìm xuống.

Chính là bởi vì, lúc trước mình bảo vệ nàng ở trước mặt Mộ Dung Nhu Nhi, cho nên, nàng không để ý hiềm khích lúc trước mà giúp mình?

Nghĩ vậy, Mộ Dung Yên cười khổ một tiếng, trong lòng lại mạnh mẽ xuất hiện vô tận phức tạp.

Có lẽ nữ tử này chính là như thế, ngươi có một chút ý xấu đối với nàng, vậy cả đời này, đều đừng nghĩ có được một ánh mắt của nàng. Nhưng nếu ngươi lơ đãng có một hành động tốt, nàng sẽ nhớ cả đời!

Cho dù, lúc trước Mộ Dung Nhu Nhi làm khó nàng, cũng là bởi vì mình tạo lên!

"Cố cô nương, cám ơn ngươi," Mộ Dung Yên hít vào một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích: "Cả đời này, có thể gặp được ngươi, là may mắn của Mộ Dung Yên ta, l.q.đ bất luận như thế nào, ta đều sẽ dùng hành động của ta để bù lại sai lầm ta phạm phải lúc trước!"

Cố Nhược Vân không có lại nói thêm cái gì.

Ngay từ đầu, khi nàng đối đầu với Diệp Phàm trợ giúp Mộ Dung Yên, chính là có ý định khác, nàng làm, chỉ là vì thu phục Mộ Dung thế gia này mà thôi.

Nhưng mà, đối với Mộ Dung Yên, nàng chưa nói tới cảm tình rất sâu, cũng không chán ghét.

Huống chi, nếu không phải nàng đáp ứng để cho mình tiếp quản Mộ Dung thế gia, Mộ Dung lão gia tử cũng sẽ không dễ dàng đồng ý như thế.

"Dạ Nặc, ngươi cũng muốn đi sao?" Cố Nhược Vân không lại nói thêm cái gì, cúi đầu nhìn tiểu thiếu niên phấn nộn nộn bên cạnh, hỏi.

"Đi," Dạ Nặc nhíu mày, trên khuôn mặt nho nhỏ tràn đầy vẻ hưng phấn: "Loại địa phương chơi vui như này, làm sao ta có thể không đi?"

"Được, chúng ta đây cùng đi!"

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, lập tức đáp ứng thỉnh cầu của Dạ Nặc.

Mộ Dung Yên muốn nói gì đó, nhưng mà thấy Cố Nhược Vân đáp ứng rồi, nên nuốt tất cả lời nói về trong miệng.

Đối với Cố Nhược Vân, nàng vẫn là thật tín nhiệm, Cố Nhược Vân đã để cho Dạ Nặc tham dự lần thám hiểm này, vậy khẳng định có lý do của nàng. Mà bản thân, chỉ cần đi theo là đủ rồi!

... .......

Đế Phong lĩnh (dãy núi Đế Phong), chính là nơi khai quật lăng mộ Đế Vương lần này, trên Đế Phong lĩnh vốn yên tĩnh, lúc này lại bị phá vỡ yên tĩnh.

Vô số thế lực dựng lều trại ở dưới chân núi, làm cho một số người đi ngang qua không rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao sẽ đột nhiên có nhiều cường giả tập thể tới Đế Phong lĩnh như vậy?

"Đại tiểu thư, thế lực tới nơi này lần này, trừ bỏ Mộ Dung thế gia chúng ta và Diệp gia ra, còn có một ít thế lực trung đẳng khác, nhưng mà số lượng những thế lực trung đẳng đó quá nhiều, ta cũng không giới thiệu, đáng giá nói là ba thế lực lớn Hắc Nham Thành," Mộ Dung lão gia tử nhìn đám người chi chít, ở bên tai Cố Nhược Vân giới thiệu nói: "Người nhìn thấy nam nhân trên mặt có một khối đao sẹo kia không? Đó là thủ lĩnh thế lực ngầm lớn nhất Hắc Nham Thành, lqđ Hắc Báo! Đừng nhìn hắn lớn lên cao lớn thô kệch, thực lực của hắn đã đến cấp bậc Võ Tôn."

Cố Nhược Vân nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía nam tử trong đám người kia theo ngón tay của Mộ Dung lão gia tử chỉ.

Vết sẹo to lớn trên mặt nam tử kia cơ bản bao trùm cả khuôn mặt, thoạt nhìn vô cùng xấu xí, nhưng mà, lực lượng cường đại trên người kia lại làm cho người ta cảm thấy tim đập nhanh!



Chương 583: Đế Vương Chi Mộ (ba)

Edit: kaylee

"Còn có người ngồi ở trên xe lăn kia, là gia chủ Mạc gia Mạc Ly Ưu! Từ nhỏ hắn đã có tật ở chân, chỉ có thể ngồi ở trên xe lăn đi lại, người đừng thấy hắn lớn lên trắng trắng non mềm, kỳ thực đã là một lão quái vật hơn chín mươi tuổi, chỉ là hắn có trú nhan thuật, lqd cho nên mới có vẻ trẻ tuổi như thế, hơn nữa Mạc Ly Ưu này cũng coi như người kì ba, cả đời không lập gia đình, chỉ ở ba năm trước thu một nghĩa tử." (L: xinh đẹp như thể chả lẽ để xưng ông? Huhu, thôi cứ để hắn nhé ~)

Mạc Ly Ưu?

Cố Nhược Vân nhướng mày, con ngươi thanh lãnh nhìn về phía nam tử ngồi trên xe lăn kia, không biết vì sao, trên người nam tử này cho nàng một loại cảm giác rất là kỳ quái, lại nói không nên lời rốt cục là chỗ nào kỳ quái.

Hình như nam tử đã nhận ra ánh mắt của nàng, nhìn lại phía nàng, khuôn mặt tuấn mỹ bệnh trạng lộ ra một chút tươi cười, tươi cười kia giống như là ánh sáng mặt trời bắn vào trong lòng, ấm áp cả trái tim.

"Một người khác, chính là hồng y mỹ phụ (phụ nhân xinh đẹp mặc đồ màu đỏ) kia, đến từ một trong ba thế lực lớn Hắc Nham Thành – Mai gia, nàng chẳng những là một cường giả Võ Tôn, còn là một vị Y Sư siêu cường!" Mộ Dung lão gia tử nhìn hồng y mỹ phụ, lee!lqđ than nhẹ một tiếng, nói: "Chỉ là đáng tiếc, tính tình Mai đại nhân cao ngạo, muốn thỉnh cầu nàng ra tay chữa trị cực kì khó khăn, mà đời này nàng có hai cái ham thích, thứ nhất chính là diễn tập y thuật, thứ hai chính là thích mĩ nam! Trừ phi ngươi có được y thuật cao hơn nàng, hoặc là ngươi có thể đưa cho nàng tuyệt thế mĩ nam, nếu không nàng tuyệt đối sẽ không chữa trị cho ngươi."

Lúc trước, sau khi ông bệnh nặng, đã nghĩ muốn đi thỉnh Mai Tuyết, lại trực tiếp bị Mai gia cự ở ngoài cửa.

Cũng may ông gặp được Cố Nhược Vân, nếu không mà nói, lúc này đây ông hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

"Đó chính là ba thế lực lớn Hắc Nham Thành?" Cố Nhược Vân nhẹ vỗ về cằm, mỉm cười: "Xem ra nếu muốn thống nhất Hắc Nham Thành, cần phải thu phục ba thế lực lớn này."

Nghe vậy, Mộ Dung lão gia tử cười khổ lắc lắc đầu, không nói Mai Tuyết đại nhân cao ngạo, chính là hai người khác cũng không phải người dễ dàng có thể thần phục như vậy!

"Mộ Dung gia chủ, rốt cục ngươi cũng đến đây."

Đúng lúc này, một giọng nói âm trầm truyền đến từ một bên, Mộ Dung lão gia tử bất giác nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía người đi tới chỗ mình.

"Không biết lúc này Diệp gia chủ tìm lão phu là có chuyện gì?"

Giọng điệu của Mộ Dung lão gia tử mang theo không kiên nhẫn, lạnh lùng nhìn khuôncủa  mặt già nua âm trầm Diệp Lạc.

"Phụ thân, là bọn họ."

Một bên Diệp Phàm liếc mắt lập tức thấy Cố Nhược Vân và Dạ Nặc đứng ở bên cạnh Mộ Dung lão gia tử, hừ hừ: "Là bọn họ làm bị thương Lâm nhi!"

"À?" Trong mắt Diệp Lạc xẹt qua vẻ âm lãnh, lạnh lùng nói: "Mộ Dung gia chủ, nếu ta nhớ không lầm mà nói, lqđ lần thám hiểm Đế Vương Chi Mộ này, hình như là chuyện của Hắc Nham Thành ta, không biết hai người ngoài này có tư cách gì tới tham gia!"

"Ha ha," Mộ Dung lão gia tử cười gượng hai tiếng, giọng nói mang theo ý lạnh: "Cố cô nương đã chính thức gia nhập Mộ Dung thế gia ta, không biết đáp án này, Diệp gia chủ có vừa lòng hay không?"

Cố Nhược Vân quả thật là người Mộ Dung thế gia, chỉ là, nàng là người cầm quyền hiện giờ của Mộ Dung thế gia mà thôi.

Nhưng rơi vào trong tai Diệp Lạc, chính là Mộ Dung lão gia tử thu Cố Nhược Vân làm đệ tử Mộ Dung thế gia.

Kể từ đó, Diệp Lạc nhưng là không có lại nói thêm cái gì, chỉ có con ngươi tràn ngập âm trầm kia đảo qua trên người hai người Cố Nhược Vân và Dạ Nặc.

"Lần này vào Đế Vương Chi Mộ hung hiểm trùng trùng, hai vị vẫn là lo lắng chút đi, đừng nói các ngươi, lqd ngay cả gia chủ Mộ Dung thế gia đều tùy thời có khả năng bị chết ở trong lăng mộ kia, hi vọng đến lúc đó các ngươi đừng chết quá nhanh!"



Chương 584: Đế Vương Chi Mộ (bốn)

Edit: kaylee

Uy hiếp!

Lời này là uy hiếp trần trụi!

Ý tứ của lão thật rõ ràng, lúc này Mộ Dung thế gia thám hiểm, Diệp gia khẳng định sẽ ra tay với bọn họ! Lúc đó, bọn họ ngoài ý muốn chết ở trong lăng mộ cũng không trách được ai.

Sắc mặt Mộ Dung lão gia tử rất là khó coi, nắm chặt nắm tay thiếu chút muốn dừng ở phía trên khuôn mặt già nua đáng đánh đòn kia của Diệp Lạc, nhưng cuối cùng ông vẫn là khắc chế bản thân, cười lạnh một tiếng: "Diệp gia chủ, có một số lời nói ngươi không cần nói quá sớm, ai chết ai sống còn không nhất định!"

"Ha ha ha!"

Ngay tại trong nháy mắt giọng nói của lão gia tử còn chưa dứt, một tiếng cười điên cuồng truyền đến từ dưới chân núi, vang vọng ở mỗi một tấc đất.

Sau khi nghe tiếng cười kia, tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người, bao gồm tất cả người của ba đại gia tộc đều nhìn về phía đường nhỏ phía trước.

Ở phía trên đường nhỏ kia, một hàng đại hán cầm vũ khí trong tay bước nhanh mà đến, llêqquýđôn trên người đại hán này đều mang theo hơi thở giết chóc, **** trên thân có vô số vết sẹo. Mà đi phía trước đám đại hán kia là hai gã nam tử. Chỉ thấy một người trong đó thân cường thể tráng, để râu quai nón dày rậm, vác đại đao trên vai, vẻ mặt dữ tợn.

So sánh tương đối mà nói một người khác thoạt nhìn thư thái hơn rất nhiều, một bộ áo xanh, mang theo hơi thở thư sinh, trong tay hắn cầm một cây quạt xếp, khuôn mặt cũng không tính là anh tuấn kia lại thoạt nhìn vô cùng thư thái.

Chỉ là, sau khi mắt thấy nhóm người này đến, sắc mặt mọi người cũng bất giác có chút trầm xuống.

"Các ngươi tới nơi này làm gì?"

Mai Tuyết hừ lạnh một tiếng, giọng điệu không tốt nói.

"Ha ha," Đại hán râu quai nón cười to hai tiếng, khinh thường liếc qua khuôn mặt của Mai Tuyết: "Loại thứ tốt như Đế Vương Chi Mộ này, ai quy định là thế lực Hắc Nham Thành các ngươi độc hữu (một mình sở hữu), thật ngượng ngùng, bảo vật trong lăng mộ này, Lang Nha đạo tặc đoàn chúng ta cũng cảm thấy rất hứng thú."

Lang Nha đạo tặc đoàn?

Nghe thế, đáy mắt Cố Nhược Vân hiện lên một chút khác thường.

"Những người này là người Lang Nha đạo tặc đoàn," Hai mắt Mộ Dung lão gia tử trầm xuống, nói: "Đại hán râu quai nón kia là phó đoàn trưởng Lang Nha đạo tặc đoàn, lqd về phần gã nam nhân thoạt nhìn rất giống thư sinh kia, là đệ nhất cường giả của đạo tặc đoàn, đội trưởng Nam Cung Tư!"

Theo ngay từ đầu, ánh mắt của Cố Nhược Vân đã dừng ở trên người thư sinh kia.

Tuy rằng thư sinh kia nhìn như không có uy hiếp gì, nhưng mà, chỉ là một cái liếc mắt, Cố Nhược Vân đã cảm giác được hơi thở nguy hiểm trên người hắn kia.

Này không thể nghi ngờ là một nhân vật nguy hiểm nhất trong đám người ở nơi này!

Bất kể là thủ lĩnh thế lực ngầm, hay là Mạc Ly Ưu có khuôn mặt không già, hay là Mai Tuyết thân là Y Sư, đều không ai nguy hiểm hơn nam nhân này!

Có lẽ lúc này đây, nàng gặp phải, chính là kẻ địch tương đối khó giải quyết!

"Nam Cung đội trưởng, Ngụy Tây phó đoàn trưởng!"

Sau khi thấy hai người này, hai mắt Diệp Lạc lập tức sáng ngời, vội vàng nghênh đón, tươi cười đầy mặt nói: "Rốt cục các người cũng đến đây!"

Giờ khắc này, lão không còn âm trầm cao ngạo như khi ở trước mặt Mộ Dung lão gia tử, cả người đều giống như một con chó nịnh nọt, nếu thật sạu có một cái đuôi, lão tất nhiên sẽ vẫy vẫy rất là khoan khoái, giống như sợ người khác không biết lòng trung thành của lão.

"Diệp Lạc!"

Mộ Dung lão gia tử nhìn thấy là Diệp gia dẫn người Lang Nha đạo tặc đoàn tới đấy, tức đến mức râu thổi loạn, tức giận rống lớn nói: "Ngươi đừng quên, Llqđ Đế Vương Chi Mộ này là người Hắc Nham Thành chúng ta phát hiện ra, ngươi để cho người Lang Nha đạo tặc đoàn đến là có ý tứ gì? Nếu bọn họ đến đây, vậy lấy được bảo vật há lại có phần của chúng ta?"



Chương 585: Đế Vương Chi Mộ (năm)

Xoẹt!

Này vừa mới nói xong, thư sinh lập tức ‘xoẹt’ một tiếng thu hồi quạt xếp, tầm mắt nhàn nhạt quét về phía Mộ Dung lão gia tử đang tức giận, cười cười: "Xem ra có vẻ người Hắc Nham Thành các ngươi không chào đón chúng ta."

Lang Nha đạo tặc đoàn và Hắc Nham Thành không có ân oán gì, nhưng mà, nơi này là Đế Phong lĩnh, nếu Lang Nha đạo tặc đoàn cũng tham dự tìm kiếm kế tiếp, vậy bảo vật bọn họ lấy được lại phải phân nhiều ra một phần, đây là tất cả mọi người không muốn.

Vì vậy ánh mắt của tất cả mọi người đều cảnh giác nhìn đám khách không mời mà đến này, hơn thế còn có một số người trực tiếp tức giận trừng mắt nhìn Diệp Lạc, trong lòng sớm đã thiên đao vạn quả (róc xương lóc thịt) lão.

Nếu không có những người này, bảo vật Đế Vương Chi Mộ cũng sẽ không cần phân chia với Lang Nha đạo tặc đoàn.

Diệp Lạc cũng không để ý những ánh mắt tức giận kia, vẫn như cũ mang vẻ mặt nịnh nọt đứng ở phía sau Lang Nha đạo tặc đoàn, có lẽ ở trong mắt những người khác, l.q.đ Lang Nha đạo tặc đoàn đến là vì chia một chén canh, nhưng mà, lão lại là vì đối phó những tên khốn Mộ Dung thế gia đáng chết!

Chỉ vì muốn tiêu diệt Mộ Dung thế gia, những người khác nghĩ như thế nào không có quan hệ gì với lão.

"Ha ha."

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Mạc Ly Ưu nâng lên một chút tươi cười yếu ớt, dưới ánh mặt trời rực rỡ, sắc mặt trắng vì bệnh trạng kia nhưng là tăng thêm một phần sắc thái.

"Xem ra chuyện lần này trở nên thú vị."

Thế lực Hắc Nham Thành vốn là ba phương to lớn, lần này Lang Nha đạo tặc đoàn gia nhập, có lẽ sẽ làm ba phương liên hợp lại, nếu không mà nói, bất kỳ một phương thế lực nào đánh bừa với Lang Nha đạo tặc đoàn, đều chỉ có con đường chết.

Chỉ là, khi nói lời này, không biết là cố ý hay là vô tình, Mạc Ly Ưu liếc mắt nhìn Cố Nhược Vân một cái, tươi cười trên mặt mang theo ý vị không rõ.

"Tốt lắm, thời gian không còn sớm, chúng ta xuất phát đi."

Hắc Báo nhìn mọi người Lang Nha đạo tặc đoàn, hơi hơi nhíu mày, cuối cùng không có nói gì cả đi đến phía trên ngọn núi, vì thế, tất cả mọi người thế lực ngầm cùng dẫn đầu xuất phát theo sau lưng hắn.

"Xem ra Diệp gia là có chuẩn bị mà đến, cũng không tính toán dễ dàng buông tha Mộ Dung thế gia."

Trong lòng Lục Thiếu Thần căng thẳng, vô cùng lo lắng nói.

"Ha ha," Mộ Dung lão gia tử cười lạnh một tiếng: "Diệp gia đây là tự cho rằng thông minh! Lão cho rằng tìm người Lang Nha đạo tặc đoàn đến là có thể vạn vô nhất thất (không có sai sót), nhưng mà lão quên một việc."

Nói tới đây, ông dừng một chút, tiếp tục nói: "Chính là, ta là người Hắc Nham Thành! Lang Nha đạo tặc đoàn thuộc về thế lực bên ngoài, ngươi cho rằng những thế lực Hắc Nham Thành khác sẽ cho phép Lang Nha đạo tặc đoàn tác uy tác phúc (l^q'đ làm mưa làm gió) ở trong này? Loại hành vi này của lão, chỉ sẽ bức các thế lực Hắc Nham Thành cùng chống cự Lang Nha đạo tặc đoàn, này quả nhiên là thông minh bị thông minh hại!"

Nghe nói như thế, tâm của Lục Thiếu Thần nhưng là buông lỏng một chút, nhưng còn chưa kịp hoàn toàn buông, giọng nói của Mộ Dung lão gia tử lại vang lên.

"Nhưng mà, các ngươi phải đề phòng người Diệp gia và Lang Nha đạo tặc đoàn ám sát! Với sự âm hiểm ngoan độc của Diệp gia, không có chuyện gì làm không được, cho nên lát sau các ngươi ngàn vạn phải cẩn thận, tốt nhất đừng rời khỏi đội ngũ Mộ Dung thế gia."

"Vâng, gia chủ."

Nghe vậy, chúng đệ tử Mộ Dung thế gia cùng hô lên, âm thanh chỉnh tề kia làm cho những thế lực đi trước kia đều không tự chủ được quay đầu nhìn thoáng qua.

Trên Đế Phong lĩnh, có rất nhiều nguy hiểm, nhưng bởi vì lần này tiến đến đều là cường giả, cấp bậc thấp nhất cũng đều ở cảnh giới Võ Vương, vì vậy Đế Phong lĩnh đã từng bị thế nhân xưng là Tử Vong Chi Cốc, lqđ cứ như vậy bị dễ dàng thông qua. Thẳng đến một tòa di tích cổ xưa kia xuất hiện ở trước mắt, mọi người mới dừng bước chân lại.



Chương 586: Đế Vương Chi Mộ (sáu)

Edit: kaylee

Di tích trước mắt rất là hùng vĩ, chỗ cửa lớn di tích vẽ đồ án bốn Thần Thú, ảnh hiện ra sống động như thật, vô cùng chân thật.

"Nơi này chính là Đế Vương Chi Mộ."

Tâm của Mộ Dung lão gia tử từng chút trầm xuống, cho dù hiện giờ đang cách xa tòa cửa đá kia, lqd ông vẫn có thể cảm nhận được hơi thở cường đại trong di tích! Nếu tiến vào bên trong, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net