Chương 961 - 970

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 961: Đế Huyền đan (bốn)

Edit: kaylee

Đế Huyền đan!

Không thể không nói, vận khí của Cao Lâm này thật đúng là không tệ, tùy tiện nhặt một tấm đan phương, chính là Đế Huyền đan!

Đế Huyền đan, tên như ý nghĩa, tất nhiên là đan dược ở cảnh giới Võ Đế mới có thể sử dụng! Đương nhiên, llêquýyđôn đan dược này khác với đan dược cảnh giới Võ Đế dùng khác! Mà là có thể làm cho một cường giả Võ Đế cao cấp, nháy mắt đột phá đến Võ Thánh!

Nháy mắt đột phá đến Võ Thánh, kia là cái khái niệm gì?

Nếu đan dược này truyền ra, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều người tranh mua! Cũng may đan phương này là ở trong tay Dược Tông, phóng tầm mắt toàn bộ đại lục, không có thế lực nào có thể chống cự với Dược Tông!

Đương nhiên, ngoại trừ Đệ Nhất thành!

Dù sao Đệ Nhất thành cũng không tính là thế lực đại lục, mà là ở bên trong một mảnh bí cảnh khác.

"Thế nào, có thể thành công hay không?"

Sau khi nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc kia của Cố Nhược Vân, trong lòng Bạch Trung Thiên có chút khẩn trương, đôi mắt như chớp như không nhìn chằm chằm nàng.

Cố Nhược Vân hít vào một hơi thật sâu, phục hồi tinh thần lại, nắm chặt đan phương trong tay, cười nhẹ nói: "Ta cũng không rõ ràng, ta chỉ đã từng trong lúc vô tình thấy được mấy quyển sách mà thôi, còn chưa từng chân chính luyện chế đan dược, cho nên không thể cam đoan sẽ thành công."

Những lời này, nàng tự nhiên là nói cho mọi người ở đây nghe được.

Nếu biết nàng có thể luyện chế đan dược, tất nhiên sẽ liên tưởng đến trong tay nàng có đan phương! Nếu bị người Đệ Nhất thành biết chuyện này, sau này nàng sẽ biến thành vĩnh không có ngày lành!

"Thì ra nàng cũng chưa từng luyện chế đan dược? Lúc trước nói tự tin như vậy, ta còn tưởng rằng nàng là Luyện Đan Sư đấy."

"Luyện Đan Sư? Làm sao có thể! Không phải chúng ta không biết năng lực của Y thánh, nha đầu kia là đồ đệ của hắn, nói cách khác tất cả tri thức đều là hắn dạy! Mà ta chưa từng nghe nói Y thánh thành Luyện Đan Sư!"

"Ha ha, các ngươi còn không rõ sao? Nha đầu kia là bất mãn Phong trưởng lão đổ trách nhiệm cho Y thánh, lee~lqđ mới đứng ra muốn thử một chút, lại cũng không có mười phần nắm chắc có thể luyện thành! Hơn nữa, cho dù nàng thật sự thất bại lại như thế nào? Chuyện ngay cả Phong trưởng lão cũng làm không được, nàng thất bại, cũng không có người sẽ cười nhạo nàng."

Trong đám người, phần đông nhóm Y Sư đều ‘ào ào’ nghị luận lên, nhưng mà, ánh mắt lại vẫn không có rời đi bóng dáng ở trung tâm quảng trường kia.

Tuy rằng bọn họ đều không tin năng lực của Cố Nhược Vân, thế nhưng lại hi vọng kỳ tích xảy ra.

Nếu nàng thật sự thành công, tất nhiên sẽ tạo lên sóng to gió lớn ở đại lục! Ngay cả địa vị của Y thánh cũng sẽ cao hơn trước kia, thậm chí ngay cả các thế lực Đệ Nhất thành cũng đều sẽ nịnh bợ nàng!

Ánh mắt Bạch Trung Thiên vẫn mang theo hoài nghi, nhưng mà, ông không lại nói thêm cái gì, chỉ phân phó một câu: "Tự con chú ý an toàn, nếu thật sự không được thì buông tha, không có gì quan trọng hơn mạng của ngươi!"

"Yên tâm đi."

Cố Nhược Vân cười cười: "Vạn nhất có cái gì không đúng, con sẽ buông tha."

Sau khi nghe nói như thế, Bạch Trung Thiên mới lui xuống, nhưng mà, vẻ khẩn trương trên mặt lại như trước không có thối lui, ánh mắt càng là không đồng ý dời đi từ trên người Cố Nhược Vân, cả trái tim đều nâng lên.

Hiển nhiên Cố Nhược Vân không lại liếc nhìn ông nhiều một cái, ánh mắt dừng ở phía trên dược đỉnh trước mặt, chậm rãi thở ra một hơi: "Đế Huyền đan sao? Lấy năng lực hiện tại của ta, luyện chế ra Đế Huyền đan cũng không thành vấn đề, chỉ là, không biết dược đỉnh này có thừa nhận được uy lực Đế Huyền đan sinh ra khi thành đan không đây!"

Nếu lấy ra dược đỉnh trong Thượng Cổ Thần Tháp, thì nàng sẽ nắm chắc trăm phần trăm. Đáng tiếc là, nàng quyết không thể để cho Thượng Cổ Thần Tháp xuất hiện ở trước mắt thế nhân, cũng chỉ có thể dùng dược đỉnh trước mắt này……....

"Nhưng mà, nếu luyện chế ra Đế Huyền đan, vậy thì sư phụ có thể đột phá tới Võ Thánh."

Nghĩ vậy, ánh mắt Cố Nhược Vân từng chút sáng lên…….....

Chương 962: Đế Huyền đan (năm)

Edit: kaylee

"Phong trưởng lão, ngươi cảm thấy nàng có thể luyện chế ra đan dược hay không?" Trên mặt Phong Tiêu Tiêu mang theo cười khẽ, mắt đẹp cũng là không lạnh không nhạt nhìn Cố Nhược Vân, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

Nghe nói như thế, Phong trưởng lão ‘xuy’ cười một tiếng, giọng điệu kia có chút khinh thường: "Tiểu thư, xin thứ cho ta nói thẳng, ta cũng không thừa nhận là nàng có năng lực này."

Đừng nói là Phong trưởng lão, ngay cả Phong Tiêu Tiêu cũng cảm thấy Cố Nhược Vân không có khả năng thành công luyện chế đan dược, về phần lúc trước nàng từng nói dược đỉnh sẽ nổ mạnh, có lẽ…..... Chỉ là trùng hợp mà thôi.

Trung tâm quảng trường, bóng dáng màu xanh kia giống như thanh trúc đứng thẳng đứng ở phía trước dược đỉnh, nữ tử giống như không có nghe thấy âm thanh ồn ào chung quanh này, phía trên khuôn mặt thanh lệ lạnh nhạt xuất trần, con ngươi đen giống như ánh trăng lộ ra ánh sáng thanh lãnh.

Chỉ là.... .....

Nhìn động tác thành thục kia của Cố Nhược Vân, Phong trưởng lão bất giác sợ run một chút, khẽ nhíu mày, giờ khắc này, l^q'đ vậy mà giữa hoảng hốt cho rằng vị nữ tử trẻ tuổi này có thể luyện thành đan dược! Nhưng này có khả năng sao? Trừ bỏ thế thực giàu có danh vọng Đệ Nhất thành kia ra, bên ngoài căn bản không có khả năng có người biết luyện đan thuật này.

Nghĩ vậy, Phong trưởng lão cười tự giễu, phục hồi tâm thần lại nhìn về phía động tác của Cố Nhược Vân.

"Đã kết thúc!"

Cách lão lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân nhưng là mang theo vài phần tiếc hận: "Đại tiểu thư, kế tiếp đã không có gì hay để xem, chúng ta nên rời đi hay không?"

Không thể không nói! Nữ tử này nhưng là cực kì thông minh! Sau khi nhìn Phong trưởng lão luyện đan đã học xong một chút! Nhưng nàng cho rằng như thế có thể đủ luyện đan thành công? Kia cũng quá mức buồn cười!

Này không chỉ là Cố Nhược Vân trong mắt Cách lão, thậm chí ngay cả mọi người ở đây cũng có suy nghĩ giống như vậy!

Theo bọn họ, Cố Nhược Vân là sau khi quan sát Phong trưởng lão luyện đan, thì lặng lẽ học xong phương pháp của lão! Mọi người vì vậy mà vừa bội phục thiên phú của Cố Nhược Vân, lại vừa cảm thấy khinh thường!

Không thấy được vừa rồi ở dưới sự trợ giúp hai người Y thánh Phong trưởng lão cũng thất bại sao? Cho dù nàng vụng trộm học xong phương pháp luyện đan của Phong trưởng lão lại như thế nào? Cũng là thất bại mà thôi! Nhưng mà, lúc trước nàng lại kiêu ngạo kêu gào trình độ của mình cao hơn Phong trưởng lão!

Kết quả, không phải là dựa theo phương pháp của Phong trưởng lão để luyện chế ư?

Đương nhiên, đây là ở trong mắt một đám người không hiểu luyện đan thuật! Chỉ có bản thân Phong trưởng lão mới càng xem càng kinh tâm, khuôn mặt già nua đã thay đổi mấy lần, càng hơn là, ngay cả ánh mắt cũng không chớp một cái nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.

Có lẽ những người đứng xem cho rằng hai người luyện đan không có gì khác biệt, nhưng lão lại hiểu rõ ràng, nếu nói mình là một gã học đồ luyện đan, thì Cố Nhược Vân chính là một người luyện đan cấp đại sư! Bất kể là động tác thuần thục hay trình độ nắm tinh thần lực trong tay, lão đều xa xa không bằng nàng!

Hơn nữa.... ......

Trình tự nàng để dược liệu vào, cũng không có dựa theo đan phương! Có lẽ ở trong mắt người ngoài dược liệu trước sau không có khác nhau, nhưng mà, Phong trưởng lão lại biết, trình tự này lại quyết định đan dược có thể thành hay không!

Chẳng lẽ, nha đầu kia thật sự biết luyện đan?

Ánh mắt Phong trưởng lão trầm một chút, hít một hơi thật sâu, cũng không để ý đến âm thanh ồn ào bên cạnh, vẫn luôn chú ý động tác của Cố Nhược Vân.

"Đi thôi."

Phong Tiêu Tiêu lắc lắc đầu, trên mặt mang theo một chút đáng tiếc, nói thật, nàng ta thật thưởng thức Cố Nhược Vân, lqđ ngay cả thái độ cuồng vọng kia của nàng, cũng rất giống người kia! Nhưng mà, Phong Tiêu Tiêu cũng là hiểu rõ, đan dược này nàng không có khả năng luyện thành.

Ngay tại nháy mắt nàng ta sắp rời khỏi, ‘ầm’ một tiếng, một tiếng nổ mạnh truyền ra từ trung tâm quảng trường.

Chương 963: Đế Huyền đan (sáu)

Edit: kaylee

Uy lực của nổ mạnh này nhỏ hơn lúc trước rất nhiều, cũng không có khuếch tán đến đám người chung quanh, nhưng cũng đủ làm cho cả quảng trường đều yên tĩnh xuống.

Bước chân của Phong Tiêu Tiêu dừng một chút, quay đầu nhìn về phía trung tâm quảng trường tràn ngập bụi bặm kia, khẽ cau mày liễu, than nhẹ một tiếng, nói: "Xem ra, nàng vẫn là thất bại!"

Chỉ có thất bại, mới có thể làm cho dược đỉnh nổ mạnh! Đây là sự thật tất cả mọi người đều biết.

"Ha ha," Phong trưởng lão cười hai tiếng, phía trên khuôn mặt già nua kia lại khôi phục cao ngạo và âm trầm lúc ban đầu, nhưng không thể không nói, trong mắt lão cũng xuất hiện một chút tiếc hận: "Xem ra là ta đã đoán sai, nha đầu kia không biết luyện đan! Càng là kém cỏi hơn ta! Ngay cả uy lực nổ mạnh, đều nhỏ hơn lúc trước của ta rất nhiều!"

Mọi người đều biết, đan dược thất bại tất nhiên sẽ nổ mạnh, nếu đan dược linh khí đầy đủ, uy lực nổ mạnh sẽ càng mạnh! Đương nhiên, loại liên tiếp nổ tung giống Cố Nhược Vân này uy lực nổ cũng không đủ, cũng đã chứng minh, đan dược nàng luyện chế, cho dù là thành đan, cũng không thể tính là đan dược, chỉ có thể gọi là thuốc viên phổ thông.

Bạch Trung Thiên sửng sốt một chút, sau đó như là nổi điên vọt tới trung tâm quảng trường, đôi mắt đỏ bừng giống như là muốn ăn thịt người, rống giận ra tiếng: "Tất cả các ngươi cút ngay cho ta!"

Nhìn thấy dáng vẻ giống như đồ điên của lão già này, những người đứng ở phía trước ông không chút dám chặn đường, vội vàng phân tán ra hai bên, tránh ra một con đường rộng mở. Đương nhiên, người chưa kịp tránh trực tiếp bị lão gia tử một cước đá văng, ở dưới ánh mắt khóc không ra nước mắt của người kia nhanh chóng nhằm về phía trung tâm quảng trường.

"Nha đầu thối, lão tử đều đã cảnh cáo ngươi đừng thể hiện, hiện tại ngươi ****** lăn ra đây cho lão tử!"

Trung tâm quảng trường, một mảnh bụi bặm hỗn loạn, Bạch Trung Thiên hung hăng cắn răng, lqqd đôi mắt đỏ bừng nhìn bốn phía chung quanh, tuy rằng trong miệng đang gầm lên với Cố Nhược Vân, nhưng mà biểu cảm kia lại như là muốn khóc, cả mặt đều vẻ sốt ruột.

Bằng vào thực lực của Cố Nhược Vân, nếu ở khi nổ mạnh không có triển khai phòng ngự gì, vậy hậu quả, cũng là thiết tưởng không chịu nổi.

Nghĩ vậy, ánh mắt lão gia tử càng nóng vội, ở trong bụi bặm tràn ngập kia tìm kiếm bóng dáng của Cố Nhược Vân.

Ngay tại lúc bước chân ông lảo đảo chạy nhanh chung quanh, một tiếng cười khẽ truyền đến từ phía sau ông: "Sư phụ, con lại trêu chọc người chỗ nào, làm cho người có dáng vẻ muốn đánh chết con vậy?"

Lão gia tử giật mình, lưng đột nhiên cứng lại, ông như là không dám tin xoay người, nháy mắt kia, giữa bụi bặm mông lung, một bóng dáng màu xanh như ẩn như hiện xuất hiện ở trong đôi mắt của ông.

Một khắc kia, tầm mắt lão gia tử mơ hồ, ông vội vàng lau nước mắt ở khóe mắt, hung tợn nói: "Lão tử đã sớm nói, luyện chế thất bại cũng không tính dọa người, nhưng ngươi ****** lại không nghe lời lão tử nói, lão tử là sư phụ ngươi! Lão tử nói gì ngươi cũng phải nghe theo! Nhang ngươi lại……... Ngươi.... ....."

Hiện giờ, Bạch Trung Thiên nghĩ đến tiếng nổ mạnh vừa rồi kia, trong lòng vẫn là không khỏi tự nhiên run lên.

Qua nhiều năm như vậy, ông luôn luôn đều là một người cơ khổ vô y! Chỉ có đồ đệ này, mới là vướng bận của ông! Trước kia ông cho rằng nàng đã qua đời, cho nên mục tiêu duy nhất ông còn sống chính là báo thù vì nàng!

Mà lúc này.... ...

"Ai nói ta luyện chế thất bại?"

Bụi bặm chậm rãi tiêu tán, ở trung tâm quảng trường kia, trên mặt Cố Nhược Vân lộ tươi cười thanh thiển, cùng với câu nói này rơi vào trong tai mọi người.

Chương 964: Đế Huyền đan (bảy)

Edit: kaylee

Ai nói ta luyện chế thất bại?

Tất cả mọi người đều choáng váng ở tại chỗ, không rõ Cố Nhược Vân nói câu này là có ý tứ gì! Dược đỉnh đã nổ mạnh, chẳng lẽ không phải là luyện chế thất bại?

Rất nhanh, Bạch Trung Thiên đã hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người: "Không phải ngươi luyện chế đan dược thất bại làm dược đỉnh nổ mạnh sao?"

"Người nói dược đỉnh?" Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, nhún vai, nói: "Đó là vì chất lượng dược đỉnh này quá kém, lqđ không chịu nổi uy lực khi đan dược thành đan, tự nhiên sẽ nổ mạnh, nhưng mà cũng may trước đó ta cũng đã luyện thành đan!"

Khi nói lời này, nàng mở bàn tay ra, ở trong lòng bàn tay như ngọc kia, ba viên đan dược màu xanh biếc tản mát ra ánh sáng trong suốt, mà từng luồng đầy đủ linh khí tán phát ra kia, làm cho người chung quanh đều cảm giác được linh khí trong cơ thể mình dâng lên vài phần.

Cho dù chỉ là dâng lên vài phần, lại như là một tiếng sét động trời, hung hăng nổ vang trong đám người.

"Đan dược? Kia thật là đan dược? Điều này sao có thể? Nha đầu kia thật sự biết luyện đan?"

"Chuyện ngay cả Phong trưởng lão cũng thất bại, nàng vậy mà thành công, hơn nữa không cần bất luận kẻ nào trợ giúp, này……. Này đâu chỉ là thiên tài, quả thực chính là biến thái!"

"Ta có thể xác định, kia quả thật là đan dược! Bởi vì ngay tại chớp mắt nàng lấy đan dược ra kia, ta đã ngửi thấy được hơi thở đan dược tản mát ra, khiến cho linh khí trong cơ thể ta dâng lên vài phần, nếu nuốt đan dược này vào, ta đây chẳng phải là lập tức đột phá sao?"

Ầm!

Phía trên quảng trường, tất cả mọi người bị tin tức này nổ thất điên bát đảo, ánh mắt nhìn lòng bàn tay của Cố Nhược Vân, đều thiếu chút rớt xuống, trên toàn bộ quảng trường đều có thể nghe được âm thanh nuốt nước miếng!

Phải biết rằng, đây chính là đan dược.

Mà hôm nay tất cả Y Sư bọn họ đều may mắn có mặt tại đây thấy được đan dược xuất thế! Đây là vinh quang cỡ nào? Cho dù không được gì rời đi Dược Tông, bọn họ cũng có tư bản khoe ra!

Ánh mắt Phong Tiêu Tiêu vẫn luôn khóa chặt Cố Nhược Vân, trong mắt đẹp lộ ra ánh sáng làm người không thể xem hiểu, cũng không biết rốt cục giờ phút này trong lòng nàng ta đang nghĩ cái gì!

Nhưng mà, ở bên trong đây, khiếp sợ nhất chính là Phong trưởng lão.

Đúng vào lúc này, lão bỗng nhiên nhớ tới những lời lúc trước Cố Nhược Vân nói với lão! Nhất thời phía trên khuôn mặt luôn cao ngạo kia nhiễm lên một chút xấu hổ! Còn có vẻ chấn phục thật sâu.

"Lúc trước ta đã nói với ngươi," Cố Nhược Vân nhìn Phong trưởng lão, nhàn nhạt nói: "Ngươi luyện chế đan dược thất bại, đó là ngươi vô năng! Không có quan hệ với sư phụ ta! Ông chỉ tạm thời làm trợ thủ của ngươi, lại không có nghĩa là ngươi có thể đẩy tất cả trách nhiệm đến trên đầu ông! Ta cũng tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào nói xấu sư phụ ta."

Mặt Phong trưởng lão lộ vẻ xấu hổ, có chút quẫn bách xoa xoa tay: "Này…... Này.... ...."

Nói một lúc lâu, cuối cùng trừ bỏ một chữ ‘này’ ra, rốt cuộc lão cũng nói không nên lời gì.

"Sư phụ."

Cố Nhược Vân quay đầu nhìn về phía Bạch Trung Thiên, mỉm cười: "Đồ nhi không nhục sứ mệnh, rốt cục luyện chế thành công."

Loại thời điểm này, Bạch Trung Thiên trừ bỏ kinh ngạc đối với đồ đệ của mình ra, càng nhiều hơn chính là tự hào! Bởi vì đồ đệ này của ông! Thành tựu của đồ đệ càng lớn, l^q'đ người làm sư phụ ông đây càng cảm thấy kiêu ngạo.

Nhưng mà.... .....

"Ha ha," Bạch Trung Thiên cười ‘ha ha’, có chút lấy lòng nói: "Đồ nhi ngoan, con có thể dạy luyện đan thuật kia cho vi sư hay không? Vi sư cũng muốn đích thân luyện chế đan dược."

Chương 965: Đế Huyền đan (tám)

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Người muốn học, con có thể dạy."

Vừa nghe lời này, mọi người lại không bình tĩnh, phải biết rằng, Y thánh là sư phụ của Cố Nhược Vân, bọn họ còn tưởng rằng Cố Nhược Vân biết thứ gì cũng đều là Y thánh dạy, hiện giờ xem ra, giống như không giống với suy nghĩ của bọn họ.

Mặt mày Phong Tiêu Tiêu hơi đổi, cười khẽ mở miệng: "Cố cô nương, ta có một chuyện không rõ, luyện đan thuật này của ngươi là người phương nào dạy? Chẳng lẽ trừ bỏ Y thánh ra, ngươi còn có sư phụ khác hay sao?"

Trừ bỏ thế lực lớn trong Đệ Nhất thành làm người ta sợ hãi, Phong Tiêu Tiêu thật sự không nghĩ ra, còn có ai có thể nuôi dưỡng ra thiên tài vĩ đại như vậy.

Vì vậy nàng ta muốn làm rõ ràng thân phận của Cố Nhược Vân!

Cố Nhược Vân cười cười, nói: "Sư phụ ta chỉ có một mình Y thánh! Về phần luyện đan thuật này, ta chỉ là may mắn có được một quyển sách cổ, mặt trên đều có ghi lại, nhưng chân chính luyện chế đan dược, hôm nay cũng là lần đầu tiên thôi, các ngươi cũng rõ ràng đan phương càng quý giá hơn sách cổ, cho nên, ta cũng không có mười phần nắm chắc có thể luyện chế đan dược."

Lời nói này của nàng, Phong Tiêu Tiêu tin!

Quả thật như lời nàng nói, đan phương cực kì trân quý, ngay cả sách cổ giảng giải luyện đan thuật cũng thật rất thưa thớt, nhưng trong tay thế lực Đệ Nhất thành vẫn là có một chút! Về phần đan phương……... Hoàn toàn phải nhờ vào vận khí!

Ngay cả Phong Cốc, cũng là lần đầu tiên nghe nói đến tin tức của đan phương!

"Cố cô nương, vậy không biết ngươi có hứng thú gia nhập Phong Cốc ta, trở thành thủ tịch Luyện Đan Sư của Phong Cốc ta hay không?"Ánh mắt Phong Tiêu Tiêu lóe lên vài cái, trên mặt lại nâng lên tươi cười: "Chỉ cần ngươi nguyện ý trở thành thủ tịch Luyện Đan Sư của Phong Cốc, lee~lqđ vậy địa vị của ngươi tất nhiên gần với Cốc chủ, thậm chí có thể ngang hàng với ta! Hơn nữa, ta sẽ cho ngươi điều kiện tốt nhất, cho ngươi không cần lo trước lo sau luyện chế đan dược!"

Ngay từ đầu, Phong Tiêu Tiêu cũng không có tính toán thu nạp Cố Nhược Vân, dù sao nàng ta hiểu rõ, nữ tử này không phải là người dễ nắm trong tay như vậy! Một chút không cẩn thận sẽ làm Phong Cốc lưu lạc đến nơi vạn kiếp bất phục!

Nhưng lúc này, nàng ta phải dốc hết toàn lực mượn sức nàng! Nếu nàng thật sự không muốn, cho dù dùng chút thủ đoạn, cũng phải làm cho nàng hiệu lực (đem sức lực phục vụ) vì Phong Cốc!

Ai bảo nàng là một Luyện Đan Sư? Hiện giờ nếu Phong Cốc muốn đánh bại thế lực đối địch kia, Luyện Đan Sư là phải có! Nếu không mà nói, chờ thế lực kia từ từ cường đại lên, chờ đợi Phong Cốc chắc chắn là tai ương diệt vong!

Bởi vậy, nàng ta chỉ có thể thử một lần!

Phong trưởng lão sửng sốt một chút, có chút không rõ chân tướng nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu, lúc trước khi lão muốn mượn sức Cố Nhược Vân, đại tiểu thư nhưng là không muốn làm ra loại quyết định này! Nhưng bây giờ, vì sao lại nói ra lời nói như thế?

Chẳng lẽ là bởi vì —— nha đầu kia biết luyện chế đan dược?

"Vừa rồi trưởng lão Phong Cốc các ngươi đã mời ta hai lần, ta cự tuyệt," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, mặt mày thanh lãnh dị thường: "Cho nên, hiện tại hỏi lại ta một lần, đáp án của ta cũng là cự tuyệt!"

Nghe nói như thế, Phong Tiêu Tiêu cũng không buồn bực, trên mặt vẫn mang theo cười khẽ như trước: "Cố cô nương làm gì cần cự tuyệt rõ ràng như vậy? Không bằng ngươi lại suy nghĩ một chút, chỉ cần ngươi nguyện ý thành thủ tịch Luyện Đan Sư của Phong Cốc chúng ta, tùy tiện ngươi nói điều kiện gì, ta cũng sẽ không cự tuyệt!"

Thủ tịch Luyện Đan Sư!

Đó là cơ hội! thật tốt Ở Phong Cốc, hoàn toàn là địa vị dưới một người, trên vạn người!

Nếu đổi thành bọn họ, tất nhiên sẽ lập tức đồng ý, nhưng nha đầu kia lại không biết tốt xấu mà cự tuyệt như thế!

Trong lúc nhất thời, mọi người đều lắc đầu thở dài, ánh mắt nhìn về phía Cố Nhược Vân đều mang theo không hiểu.

Chương 966: Phong trưởng lão thỉnh cầu (chín)

Edit: kaylee

Đệ Nhất thành, trên cơ bản là vùng đất mộng tưởng trong lòng tất cả võ giả đại lục!

Nghe nói chỉ có tiến vào Đệ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net