phát bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bao nhiêu người trong Thừa càn Điện , nhìn Theo động tác của vũ Nguyệt, nhưng chưa kịp thấy gì, thì tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên,,,
Làm cho các tiểu thư khuê các đều xanh mặt,,,, còn những thiếu gia thì cảm thấy mình không bằng một người tàn phế,,,,,

Người mà bất an thì lại là độc cô Tư Mã...
Hắn nghĩ, công chúa có thể biết tiếng Tây Dương, còn có thể sử dụng vũ khí
Có phải hắn đã cho Độc Cô Hàn Thiên thêm một đôi cánh hây không....

Thế tử phi,,,,, tại sao cô có thể sử dụng vũ khí của Tây Dương chúng ta...?

Xứ giả,ta không thể nói tại Sao, nhưng ta có thể nói với các người, đừng bao giờ đánh chủ ý lên đầu của Thế Tử.... và ta sẽ là người không cho phép chuyện như vậy xảy ra...!

Độc cô Hàn Thiên, vẫn ngồi im từ lúc tiếng súng nổ lên, và lòng của y cũng rung động theo tiếng nổ,
nhưng nghe vũ Nguyệt nói lời bảo vệ mình, thì thật sự là tim của y như lỗi một nhịp đập, nhưng Độc Cô Hàn Thiên lại cố tình lướt qua sự bất thường ở tim mình...

Thế tử phi đã nói vậy, thì chúng ta cũng không thể biết được gì, nhưng chúng ta có một yêu cầu, không biết thế tử phi có đáp

Hình như là sứ giả không hẳn là có một yêu cầu..
Ta nhớ lúc nãy đã yêu cầu thử vũ khí,,,
Vậy bây giờ các người còn cần gì ở ta.?

Thế tử phi,, chúng ta tới đây không có ý xấu, nhưng ta vẫn muốn biết , Đông ngụy, đất rộng người đông, với lại tiếng tăm của thế tử lẫy lừng, có phải đó là sự thật hay không thôi....
Nhưng hôm nay chúng ta đã biết, thế tử, còn thua thê tử của mình...Ha ha ha.thật là một chuyện cười trong thiên hạ....

Sứ giả, người nói sai rồi, những thứ này ta đều không biết, chính thế tử là người dạy cho ta,
bởi vì đôi mắt tướng công ta không tiện, nên ta mới nhận trách nhiệm này thay tướng công...

Vậy ý của thế tử phi là, thế tử là người chỉ dạy cô dùng vũ khí tây dương.?

Thì sứ giả cũng biết đó..
Tướng công ta có thể ra chiến trường bày binh bố trận, thì không thể nào không biết một chút về vũ khí tây dương....

vậy thì chúng ta thành thật chúc mừng Hoàng thượng Đông ngụy...

Hả,,sao sứ giả lại chúc mừng ta...
Độc cô tư Mã, từ lúc vũ Nguyệt bắn ba tiếng súng, là hắn không còn có thể nghe thấy gì được nữa..
Vì hắn không thể nào ngờ được một người tàn tật, không thể nhìn mặt thì có thể làm được gì đây,
Nhưng không ngờ,,,, chẳng lẽ nguyên quốc đã động tay chân vào cuộc liên hôn này?
Nhưng khi Độc Cô Tư Mã miên man suy nghĩ thì nghe tiếng gọi của sứ giả, thì hắn cũng thoát khỏi dòng lẩn quẩn trong đầu....

Không phải sao.... chúng ta nghe nói Đông ngụy trong mấy năm nay, có thể hùng mạnh như vậy, cũng là nhờ công lao của thế tử,,
Ta nói vậy, có đúng không hoàng thượng?

Đúng vậy.... Đông ngụy ta không có gì , nhưng lại có nhân tài nhiều vô số kể...
Thế tử là một phần của đất nước ta, và còn rất nhiều người khác nữa.
Chẳng hạn như là Thần vương, hắn là hoàng đệ của ta, và hiện tại đang dẫn binh đi đánh các bộ tộc nổi loạn....
Nếu như có đệ ấy ở đây, thì những chuyện như thế này cũng không thể làm khó được hoàng đệ của Trẫm,,,,

Độc cô Tư Mã, thật sự là không muốn nhắc tới Độc Cô thần, nhưng dù gì thì Độc Cô Thần cũng là ruột thịt của hắn cho dù hắn cũng không ưa gì thần vương hoàng đệ hắn
nhưng những người này đang cố tình làm khó hắn, muốn hắn mắc mặt à không dễ gì đâu...
Còn về việc Thế Tử phi có thể dùng vũ khí của người Tây Dương thì có lẽ là như nàng nói, là thế tử chỉ dạy cho nàng...
Nhưng muốn chắc chắn thì hắn sẽ cho người điều tra lại xem sao....

Ồ vậy à,,, vậy thì Chúng tôi có thể chờ thần vương trở về để gặp gỡ một lần không?

Ba tháng,sau ba tháng thần đệ của ta sẽ khởi binh hồi triều....

Vậy chúng ta có việc,sau ba tháng chúng ta sẽ quay trở lại...

Như vậy thì hôm nay coi như là chúng ta kết thành giao hữu.... hôm nay đã trễ không tiện cho việc rời khỏi Đông ngụy,, vậy thì mời các vị ở đây một đêm nữa, sáng mai ta sẽ cho người đưa các vị đi một đoạn đường, được không?

Được... chúng tôi cũng muốn ở đây thêm một ngày để có thể tìm hiểu phong cảnh ở đây....

Các vị ái Khanh, hôm nay các ngươi cứ chơi vui vẻ,
Trẫm ngay hôm nay cùng nâng ly với tất cả các vị ở đây....cạn...

Nãy giờ Thừa càn Điện căng thẳng như dây đàn.. bây giờ nghe được Hoàng thượng của họ nói vậy, họ cũng thả lỏng tâm mình, chỉ sợ vì chuyện vũ khí mà sẽ liên lụy tới gia tộc....
Không biết kim tượng kim sư chế tạo vũ khí mạnh khúc, từ nãy đến giờ đã được công công của hoàng thượng đưa đi đâu rồi nữa là,,,,,?

Thế tử hôm nay chúng ta muốn nhờ người một việc có được không,?

Có chuyện gì, mời các vị cứ nói.,,,ta sẵn sàng lắng nghe,?
Độc cô Hàn Thiên nãy giờ im lặng, nhưng cũng biết mình đang ở thế bị động, cũng may nãy giờ có một người ở bên cạnh bảo vệ cho y... nếu không có lẽ y sẽ xuất đầu lộ diện trước mặt mọi người ở đây mới mong mình được sống sót....

Chúng tôi nghe nói là phủ thụy vương có vọng cao đài,,,
Là nơi có thể đứng trên cao nhìn đến vạn dặm, có thể xem phong cảnh,non xanh nước biếc,,
Và chúng tôi cũng muốn biết thêm về thế tử và thế tử phi, để chúng ta xem như thế nào mà chỉ ngắn ngủi chưa đầy một tháng, thế tử có thể chỉ dạy cho thê tử của biết nhiều điều như vậy....
Hây là Thế Tử phi không nói đúng sự thật..?
Hừm..theo bọn họ điều tra được, thế tử không chịu bái đường thành thân, mà là hoàng thượng ép buộc hôn sự này,
Thì thế tử không thể nào chỉ trong một thời gian ngắn, mà có thể thích nghi với công chúa ngoại ban được....

Sứ giả, ý của các người là, muốn tới phủ thụy vương ngắm cảnh,?

Đúng vậy, Thế Tử người xem yêu cầu này của chúng ta là không quá đáng chứ,?

Vậy được ....
Hoàng thượng, thần xin mạn phép cáo lui, về phủ trước, để an bài cho xứ giả tới phủ nghĩ ngơi,,,,

Được nếu hai bên đã thống nhất, thì trẫm cũng không tiện xen vào,
Hàn Thiên,đệ không tiện đi lại, nhưng vì xứ giả muốn tới phủ của ngươi..
Thì ngươi cũng phải biết rằng, đây sẽ là một trách nhiệm, không thể có bất kỳ sơ sót nào, nếu không sẽ không còn ai dám tới làm khách Đông ngụy ta nữa,,, Hàn Thiên đệ có hiểu chưa...!

Hoàng thượng,, thần đã hiểu , vậy thần và thế tử phi xin được cáo lui!

Không phải Độc Cô Hàn Thiên y sợ hãi gì mà phải gấp rút về phủ.
Nhưng y bắt đầu cảm thấy từng cơn đau kéo tới, và hắn cảm thấy mình như tê dại, có lẽ hôm nay là ngày trăng tròn, nếu y không kịp trở về phủ thì có lẽ bí mật của y không thể nào dấu giếm được nữa, và tới lúc đó thì phủ thụy vương sẽ đón nhận một trận mưa tên khói lửa.,,,cho nên bất cứ giá nào y cũng không thể ở lại đây,,,
Còn với thê tử trên danh nghĩa của y,
Nếu có gì thì y sẽ quyết diệt trừ hậu quả.....
_____
Thế tử phi, thuộc hạ có chuẩn bị một chiếc xe ngựa để cho người có thể ngồi thoải mái hơn,
Bây giờ ta xin đưa Thế Tử về phủ trước ạ,

Bây giờ nhất phong không thể để cho chủ nhân của mình có thể nguy hiểm lúc này được,,,, hôm nay là ngày trăng tròn,, đáng lẽ tới tối Thế Tử mới phát bệnh, nhưng vì sao mặt trời còn lên cao, mà bệnh tình của thế tử đã tái phát,, không lẽ là trong Yến tiệc đã ăn uống thứ gì rồi....

Vương xuyên, ngươi hãy từ từ đưa thế tử phi về phủ, bây giờ Thế Tử không được khỏe, nên ta đưa thế tử về phủ trước,,,,
Nói xong hắn định ôm lấy Độc Cô Hàn Thiên đang vì đau đớn mà ngất đi trên tay hắn,phi thân về phủ tìm Trạch lăng Đằng,,,

Nhất phong,ta nghĩ ngươi nên để cho Thế Tử ở trên xe ngựa với Thế Tử phi đi,,
Vương xuyên thấy nhất phong định đưa Thế Tử đi, liền ngăn cản, vì nếu bây giờ trở về phủ, tìm Trạch lăng Đằng, sợ là không kịp,
May mắn là ở đây đã có thế tử phi,,,sau lần đó, thì Thế Tử phi trong lòng hắn là một người đáng tin cậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net