CHAP 14 : Thế giới này thật tròn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miệng mở lớn không ngậm lại được, mọi người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn thân ảnh màu đen nhỏ bé vừa hạ xuống kia.

Thân ảnh nhỏ nhắn chẳng khác nào một tiểu hài tử 10 tuổi, thật không ngờ được thực lực lại cường hãn như thế kia. Một người mạnh mẽ tiến lên, mỉm cười lấy lòng nói :

- Tại hạ Tạ Kiến, không biết vị này, xưng hô thế nào.

- Tử Thần.

Quân Tử Thần lãnh đạm nói, khẽ liếc qua Độc Vương Chu, có chút rối bời hỏi :

- Độc Vương Chu này, tính thế nào, ta không nhận nhiệm vụ từ công hội lính đánh thuê.

Tạ Kiến a một tiếng, hoá ra vị này là cường giả đi ngang. Hắn muốn nói, lại bị một giọng nói trong trẻo khác truyền đến :

- Tử Thần đại nhân, ngài có thể đưa nó tới hội đấu giá.

Người nói là một vị nữ tử xinh đẹp, y phục bó sát cơ thể, lộ ra những đường cong động lòng người. Đôi mắt nữ tử mang theo vài phần ý cười.

Tạ Kiến nhìn thấy mỹ nhân tới, thân thể khẽ run, mắt mở lớn, luống cuống chắp tay cúi đầu chào :

- Lịch Xuyên cô nương.

Lịch Xuyên cô nương ?

Quân Tử Thần nheo nheo mắt, gương mặt bên dưới đấu lạp có vài phần ngạt nhiên, nhìn cách cung kính của Tạ Kiến, hắn liền lập tức đoán ra vị cô nương này có thân phận không tầm thường. U Diễm đáp xuống gần bên cạnh Quân Tử Thần, ánh mắt kính thường nhìn đám người như kiến.

- Tại hạ Tử Thần, rất vui gặp Lịch Xuyên cô nương.

- Tại hạ Lịch Xuyên, hân hạnh.

- Vậy không biết ý của Lịch Xuyên cô nương thế nào.

- Ngự Linh Sư là nghề nghiệp cao quý, ai ai cũng muốn trở thành, tuy Độc Vương Chu chỉ là Yêu thú cấp 9, nhưng lại vạn người muốn ký khế ước, đấu giá nhất định sẽ thu được hơn vạn kim tệ.

Quân Tử Thần yên lặng lắng nghe Lịch Xuyên giải thích, tâm có chút chấn động, mấy vạn kim tệ ? Quá nhiều.

Tiền ở thế giới này được tính bằng kim tệ, chính là coi như tiền để trao đổi.

Một con Độc Vương Chu, vậy mà có thể đấu giá tới mấy vạn kim tệ, cho dù khố phòng của Hộ Quốc Tướng Quân phủ cũng không có nhiều như vậy, giàu rồi, giàu rồi ! Quân lão tướng quân trên đầu U Diễm cũng thầm hít một ngụm khí lạnh, giá trị của nó như vậy đúng là vô cùng cao.

- Vậy mời Tử thần đại nhân tới hội đấu giá Lịch Từ Nam.

Lịch Xuyên cúi người làm lễ mời, cũng đồng thời thu Độc Vương Chu vào một chiếc nhẫn. Hắn nhìn mỹ nhân, lập tức từ chối, nói :

- Tại hạ có chút việc bận, hay đợi sau khi hoàn thành việc, tại hạ sẽ tới.

- Vậy được, hội đấu giá luôn chào đón Tử Thần đại nhân.

- Ừm.

Quân Tử Thần nhẹ nhàng gật đầu từ biệt, lại đúng lúc đó, một giọng nói không thể nào quen thuộc hơn với hắn vang lên :

- Kẻ xấc xược nào dám cướp Độc Vương Chu của bổn quận chúa.

Giọng nói vừa kiêu căng vừa ngạo mạn, không để ai vào mắt. Quả nhiên khi hắn quay đầu lại, ập vào mắt hắn là một đoàn người, trong đó có ba Ngự Linh Sư, một con là Vương thú cấp 4 Thủy Kỳ Lân. Dẫn đầu không ai khác là quận chúa Tây Môn Nguyệt San và một người lạ mặt cưỡi Thủy Kỳ Lân. Tiếp sau đó là Quân Đình và Quân Mặc Hiên cưỡi ngựa theo sau.

Quân Tử Thần giật giật khoé miệng, âm thầm ngữa đầu lên trời thét :

Thế giới này quả thật quá là tròn mà !

Khi không lại đụng phải cái đám phiền phức này !

Hắn tức giận nhún người bay lên đầu U Diễm. Mà ba con Ma thú không ngoại trừ Thủy Kỳ Lân đều phủi phục quỳ rạp xuống đất, sợ hãi không dám ngẩng đầu lên, thân thể run bần bật. Người ngồi trên Thủy Kỳ Lân ánh mắt dại ra, không thể tin Vương thú cao cao tại thượng của mình lại sợ hãi quỳ xuống, đành phải dời ánh mắt qua U Diễm một thân hình khổng lồ như rồng nhưng lại không phải là rồng.

Mọi người cũng bất ngờ không kém, không ngờ thân là Vương thú nổi tiếng tứ phương bây giờ lại ngoan ngoãn quỳ dưới đất như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net